Mác 14
Bản Dịch 2011
SỰ THƯƠNG KHÓ, SỰ CHẾT, VÀ SỰ PHỤC SINH của Ðức Chúa Jesus
(14:1 – 16:20)
Âm Mưu Giết Chúa
(Mat 26:1-5; Lu 22:1-2; Gg 11:45-53)
14 Hai ngày trước Lễ Vượt Qua và Lễ Bánh Không Men, các trưởng tế và các thầy dạy giáo luật bàn với nhau, tìm cách lén bắt Ngài và giết đi. 2 Họ bàn rằng, “Không nên ra tay trong kỳ lễ, kẻo sẽ gây náo động trong dân.”
Chúa Ðược Xức Dầu tại Bê-tha-ni
(Mat 26:6-13; Gg 12:1-8)
3 Khi Ngài ở Bê-tha-ni, trong nhà của Si-môn, người mắc bịnh ngoài da,[a] lúc Ngài đang ngồi tại bàn ăn, một phụ nữ đến và mang theo một bình ngọc chứa đầy dầu cam tùng nguyên chất rất đắt tiền. Nàng đập vỡ bình ngọc và đổ dầu trên đầu Ngài. 4 Nhưng vài người ở đó bực bội nói với nhau, “Tại sao lại phí dầu ấy như thế? 5 Vì dầu ấy có thể bán được ba trăm đơ-na-ri[b] để giúp người nghèo.” Rồi họ quở trách nàng.
6 Nhưng Ðức Chúa Jesus nói, “Hãy để yên nàng. Tại sao các ngươi làm khó nàng? Nàng đã làm một việc tốt cho Ta. 7 Vì các ngươi luôn có người nghèo với mình, và các ngươi có thể làm việc thiện cho họ bất cứ lúc nào các ngươi muốn; nhưng các ngươi sẽ không có Ta luôn. 8 Nàng đã làm những gì nàng có thể làm được, nàng đã xức xác Ta trước khi chôn. 9 Quả thật, Ta nói với các ngươi, bất cứ nơi nào Tin Mừng này được rao giảng trên toàn thế giới, những gì nàng làm cũng sẽ được nhắc lại để tưởng nhớ nàng.”
Giu-đa Phản Bội
(Mat 26:14-16; Lu 22:3-6)
10 Bấy giờ Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, một trong mười hai môn đồ, đến với các trưởng tế để phản nộp Ngài cho họ. 11 Khi nghe hắn nói thế, họ rất mừng và hứa sẽ cho hắn một số tiền. Vậy hắn bắt đầu tìm dịp để phản nộp Ngài.
Chúa Ăn Lễ Vượt Qua
(Mat 26:17-25; Lu 22:7-14, 21-23; Gg 13:21-30)
12 Vào ngày thứ nhất của Lễ Bánh Không Men, ngày người ta sát tế con chiên của Lễ Vượt Qua, các môn đồ Ngài hỏi Ngài, “Thầy muốn chúng con đi và chuẩn bị cho Thầy ăn Lễ Vượt Qua ở đâu?”
13 Ngài sai hai môn đồ ra đi và dặn, “Hãy vào trong thành, một người mang một vò nước sẽ gặp hai ngươi, hãy theo người ấy. 14 Khi người ấy vào nhà nào, các ngươi hãy nói với chủ nhà ấy, ‘Thầy hỏi: Phòng khách là nơi Ta sẽ ăn Lễ Vượt Qua với các môn đồ Ta ở đâu?’ 15 Người ấy sẽ chỉ cho các ngươi một phòng rộng trên lầu, đã được chuẩn bị sẵn. Hãy dọn tiệc cho chúng ta tại đó.”
16 Vậy các môn đồ ấy ra đi, vào thành, và gặp mọi sự y như Ngài đã bảo trước với họ. Vậy họ dọn tiệc cho Lễ Vượt Qua.
17 Ðến chiều tối Ngài đến với nhóm mười hai môn đồ. 18 Ðang khi họ ngồi ăn, Ðức Chúa Jesus nói, “Quả thật, Ta nói với các ngươi: một người trong các ngươi sẽ phản Ta, một người đang ăn với Ta.”
19 Các môn đồ bắt đầu buồn bã và lần lượt hỏi Ngài, “Chắc chắn không phải con, phải không?”
20 Ngài trả lời họ, “Ðó là một trong nhóm mười hai người, một người đã chấm miếng bánh chung một tô với Ta. 21 Con Người phải đi y như đã chép về Người, nhưng khốn thay cho kẻ phản bội Con Người. Thà nó đừng sinh ra thì hơn.”
Chúa Thiết Lập Tiệc Thánh
(Mat 26:26-30; Lu 22:14-20; 1 Cô 11:23-35)
22 Trong khi họ dùng bữa, Ngài lấy bánh, tạ ơn, bẻ ra, trao cho các môn đồ, và nói, “Hãy cầm lấy. Ðây là thân thể Ta.” 23 Sau đó Ngài lấy chén, tạ ơn, rồi trao cho các môn đồ, và mọi người đều uống chén ấy. 24 Ngài nói với họ, “Ðây là huyết Ta, huyết của giao ước mới,[c] đổ ra cho nhiều người. 25 Quả thật, Ta nói với các ngươi, Ta sẽ không uống nước nho nữa cho đến ngày đó, ngày Ta uống nước nho mới trong vương quốc Ðức Chúa Trời.”
26 Sau khi hát một bản thánh ca, họ đi ra để lên Núi Ô-liu.
Chúa Báo Trước Phi-rơ Sẽ Chối Ngài
(Mat 26:31-35; Lu 22:31-34; Gg 13:36-38)
27 Ðức Chúa Jesus nói với họ, “Tất cả các ngươi sẽ lìa bỏ Ta, vì có lời chép rằng,
‘Ta sẽ đánh người chăn,
Và bầy chiên sẽ tản lạc.’
28 Nhưng sau khi Ta sống lại, Ta sẽ đến Ga-li-lê trước các ngươi.”
29 Phi-rơ nói với Ngài, “Dầu tất cả lìa bỏ Thầy, con sẽ không bao giờ lìa bỏ Thầy.”
30 Ðức Chúa Jesus nói với ông, “Quả thật, Ta nói với ngươi: đêm nay, trước khi gà gáy hai lần, chính ngươi sẽ chối Ta ba lần.”
31 Nhưng Phi-rơ nói quả quyết hơn, “Dù con phải chết với Thầy, con nhất quyết sẽ không chối Thầy.” Tất cả môn đồ đều nói như vậy.
Chúa Cầu Nguyện trong Vườn Ghết-sê-ma-nê
(Mat 26:36-46; Lu 22:39-46)
32 Bấy giờ họ đến một nơi gọi là Ghết-sê-ma-nê. Ngài nói với các môn đồ Ngài, “Hãy ngồi đây trong khi Ta đi cầu nguyện.” 33 Ngài đem Phi-rơ, Gia-cơ, và Giăng theo, rồi bắt đầu buồn bã và sầu não. 34 Ngài nói với họ, “Linh hồn Ta buồn bã gần chết. Hãy ở đây và thức canh.”
35 Ngài đi xa thêm một quãng nữa, sấp mình xuống đất, và cầu nguyện rằng, nếu có thể được, xin giờ ấy qua khỏi Ngài. 36 Ngài nói, “A-ba, thưa Cha, Cha có thể làm mọi sự. Xin cất chén này khỏi Con, nhưng không theo ý Con, mà theo ý Cha.”
37 Ngài trở lại và thấy họ đều ngủ, Ngài nói với Phi-rơ, “Si-môn, ngươi ngủ sao? Ngươi không thể thức canh một giờ sao? 38 Hãy thức canh và cầu nguyện để các ngươi khỏi sa vào chước cám dỗ. Tâm linh thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối.”
39 Ngài lại đi, cầu nguyện, và nói y như lần trước. 40 Sau đó Ngài trở lại và thấy các môn đồ đang ngủ, vì mắt họ đã nặng trĩu quá rồi. Họ không còn biết trả lời với Ngài thế nào.
41 Ngài trở lại lần thứ ba và nói với họ, “Bây giờ mà các ngươi vẫn còn ngủ và nghỉ ư? Ðủ rồi. Ðã đến giờ rồi. Này, Con Người sắp bị phản nộp vào tay những kẻ tội lỗi. 42 Hãy đứng dậy, chúng ta đi. Này, kẻ phản Ta đến kìa.”
Chúa Phó Mình cho Kẻ Ác
(Mat 26:47-56; Lu 22:47-53; Gg 18:3-12)
43 Trong khi Ngài còn nói, Giu-đa, một trong mười hai môn đồ, xông đến; hắn dẫn theo một đám đông mang gươm giáo, gậy gộc, do các trưởng tế, các thầy dạy giáo luật, và các trưởng lão sai đi. 44 Trước đó tên phản bội Ngài đã cho chúng một ám hiệu rằng, “Hễ người nào tôi hôn thì chính là người đó. Hãy bắt người ấy và giải đi cho cẩn thận.” 45 Khi đến nơi, hắn liền tiến ngay lại Ngài và nói, “Chào Thầy,” rồi hắn hôn Ngài. 46 Chúng tra tay trên Ngài và bắt Ngài. 47 Nhưng một trong những người đứng gần đó rút gươm ra, chém một đầy tớ của vị thượng tế, chặt đứt tai người ấy. 48 Ðức Chúa Jesus lên tiếng và nói với họ, “Sao các ngươi đem gươm giáo và gậy gộc đến bắt Ta như thể bắt một tên trộm cướp vậy? 49 Hằng ngày Ta ở với các ngươi trong đền thờ và giảng dạy, mà các ngươi không bắt Ta. Nhưng sự việc phải xảy ra như thế này để lời Kinh Thánh được ứng nghiệm.”
50 Bấy giờ tất cả môn đồ đều bỏ Ngài mà chạy trốn. 51 Nhưng có một thanh niên kia đi theo Ngài, trên người chỉ quấn một tấm vải. Chúng túm lấy chàng, 52 nhưng chàng bỏ tấm vải lại và vuột chạy thoát thân.
Giới Lãnh Ðạo Do-thái Xét Xử Chúa
(Mat 26:57-68; Lu 22:54-55, 63-71; Gg 18:13-14, 19-24)
53 Người ta điệu Ðức Chúa Jesus đến vị thượng tế. Bấy giờ tất cả các trưởng tế, các trưởng lão, và các thầy dạy giáo luật đều họp lại. 54 Phi-rơ đi theo Ngài xa xa cho đến khi vào sân của dinh thượng tế. Ông ngồi chung với các cảnh binh và sưởi ấm bên đống lửa. 55 Các trưởng tế và cả Hội Ðồng cố tìm chứng cớ để buộc tội Ðức Chúa Jesus hầu có thể kết án tử hình Ngài, nhưng họ chẳng tìm được chứng cớ nào. 56 Vì tuy có nhiều kẻ đưa ra những chứng dối để buộc tội Ngài, nhưng các lời chứng của chúng lại không ăn khớp với nhau. 57 Có mấy kẻ đứng dậy làm chứng dối chống lại Ngài rằng, 58 “Chúng tôi có nghe ông ấy nói, ‘Ta sẽ phá đền thờ này, đã do tay người ta xây dựng, trong ba ngày Ta sẽ xây lại một đền thờ khác, không do tay người ta xây dựng.’” 59 Nhưng ngay về điểm ấy, lời chứng của họ cũng không ăn khớp với nhau.
60 Bấy giờ vị thượng tế đứng dậy giữa họ và hỏi Ðức Chúa Jesus rằng, “Ngươi không trả lời sao? Những người này tố cáo ngươi điều gì thế?” 61 Nhưng Ngài vẫn im lặng, không trả lời một tiếng. Vị thượng tế lại chất vấn và hỏi Ngài, “Ngươi có phải là Ðấng Christ, Con của Ðấng Ðược Chúc Tụng không?”
62 Bấy giờ Ðức Chúa Jesus đáp, “Chính Ta. Rồi đây, các ngươi sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Ðấng Quyền Năng và sẽ ngự trên mây trời mà đến.”
63 Vị thượng tế bèn xé toạc chiếc áo choàng của ông và nói, “Chúng ta có cần các nhân chứng nữa chăng? 64 Quý vị đã nghe rõ những lời nói phạm thượng rồi đấy. Quý vị tính sao?” Tất cả Hội Ðồng đều lên án rằng Ngài đáng chết. 65 Một vài kẻ bắt đầu phun nhổ trên Ngài. Chúng bịt mắt Ngài lại rồi thoi đấm Ngài. Chúng nói với Ngài, “Hãy nói tiên tri đi!” Các cảnh binh cũng túm lấy Ngài và tát Ngài túi bụi.
Phi-rơ Chối Chúa
(Mat 26:69-75; Lu 22:56-62; Gg 18:15-18, 25-27)
66 Trong khi đó Phi-rơ đang ở dưới sân. Một tớ gái của vị thượng tế đi tới, 67 khi thấy Phi-rơ đang ngồi sưởi ấm, cô ấy nhìn chăm chăm vào ông, và nói, “Ông cũng là người ở với ông Jesus người Na-xa-rét.”
68 Nhưng Phi-rơ chối phăng và nói, “Tôi không biết và cũng không hiểu cô nói gì.” Nói xong ông đứng dậy và đi ra trước sân. Lúc ấy một con gà cất tiếng gáy.
69 Thấy ông đến đó, người tớ gái bước lại và nói với những người đứng gần đó, “Ông này là người trong bọn họ đấy.” 70 Nhưng Phi-rơ lại chối nữa.
Một lát sau mấy người đứng gần đó nói với Phi-rơ, “Chắc chắn rồi, ông là một người trong bọn họ, vì ông cũng là người Ga-li-lê.”[d]
71 Nhưng Phi-rơ bắt đầu nguyền rủa và thề, “Tôi không biết người các ông nói là ai.” 72 Ngay lúc đó con gà cất tiếng gáy lần thứ hai.
Phi-rơ nhớ lại những lời Ðức Chúa Jesus đã nói với ông, “Trước khi gà gáy hai lần, ngươi sẽ chối Ta ba lần.” Ông bật khóc nức nở.
Marcos 14
La Biblia de las Américas
Complot para prender y matar a Jesús
14 (A)Faltaban dos días para la Pascua(B) y para la fiesta de los panes sin levadura[a]; y los principales sacerdotes y los escribas buscaban cómo prenderle con engaño y matarle(C); 2 porque decían: No durante la fiesta, no sea que haya un tumulto del pueblo.
Jesús ungido en Betania
3 (D)Y estando Él en Betania(E), sentado[b] a la mesa en casa de Simón el leproso, vino una mujer con un frasco de alabastro de perfume muy costoso de nardo puro(F); y rompió el frasco y lo derramó sobre la cabeza de Jesús[c]. 4 Pero algunos estaban indignados y se decían unos a otros: ¿Para qué se ha hecho este desperdicio de perfume? 5 Porque este perfume podía haberse vendido por más de trescientos denarios[d], y dado el dinero a los pobres. Y la reprendían. 6 Pero Jesús dijo: Dejadla; ¿por qué la molestáis? Buena obra ha hecho conmigo. 7 Porque a los pobres siempre los tendréis[e] con vosotros; y cuando queráis les podréis[f] hacer bien; pero a mí no siempre me tendréis[g](G). 8 Ella ha hecho lo que ha podido; se ha anticipado a ungir mi cuerpo para la sepultura(H). 9 Y en verdad os digo: Dondequiera que el evangelio se predique en el mundo entero, también se hablará de lo que esta ha hecho, para memoria suya(I).
Traición de Judas
10 (J)Entonces Judas Iscariote, que era uno de los doce, fue a los principales sacerdotes para entregarles a Jesús[h](K). 11 Cuando ellos lo oyeron, se alegraron y prometieron darle dinero. Y él buscaba cómo entregarle en un momento oportuno.
Preparación de la Pascua
12 (L)El primer día de la fiesta de los panes sin levadura[i](M), cuando se sacrificaba(N) el cordero de la Pascua, sus discípulos le dijeron*: ¿Dónde quieres que vayamos y hagamos los preparativos para que comas la Pascua? 13 Y envió* a dos de sus discípulos, y les dijo*: Id a la ciudad, y allí os saldrá al encuentro un hombre que lleva un cántaro de agua; seguidle; 14 y donde él entre, decid al dueño de la casa: «El Maestro dice: “¿Dónde está mi habitación en la que pueda comer la Pascua con mis discípulos(O)?”». 15 Y él os mostrará un gran aposento alto, amueblado y preparado; haced los preparativos para nosotros allí. 16 Salieron, pues, los discípulos y llegaron a la ciudad, y encontraron todo tal como Él les había dicho; y prepararon la Pascua.
Jesús identifica al traidor
17 (P)Al atardecer llegó* Él con los doce. 18 Y estando sentados[j] a la mesa comiendo, Jesús dijo: En verdad os digo que uno de vosotros me entregará; el que come conmigo. 19 Ellos comenzaron a entristecerse y a decirle uno por uno: ¿Acaso soy yo? 20 Y Él les dijo: Es uno de los doce, el que moja conmigo en el plato. 21 Porque el Hijo del Hombre se va tal y como está escrito de Él; pero ¡ay de aquel hombre por quien el Hijo del Hombre es entregado! Mejor le fuera a ese hombre no haber nacido[k].
Institución de la Cena del Señor
22 (Q)Y mientras comían, tomó pan, y habiéndolo bendecido lo partió, se lo dio a ellos(R), y dijo: Tomad, esto es mi cuerpo. 23 Y tomando una copa, después de dar gracias, se la dio a ellos, y todos bebieron de ella. 24 Y les dijo: Esto es mi sangre del nuevo[l] pacto(S), que es derramada por muchos(T). 25 En verdad os digo: Ya no beberé más del fruto de la vid hasta aquel día cuando lo beba nuevo en el reino de Dios.
26 Después de cantar un himno, salieron para el monte de los Olivos(U).
Jesús predice la negación de Pedro
27 (V)Y Jesús les dijo*: Todos vosotros os apartaréis[m], porque escrito está: «Heriré al pastor, y las ovejas se dispersarán(W)». 28 Pero después de que yo haya resucitado, iré delante de vosotros a Galilea(X). 29 Entonces Pedro le dijo: Aunque todos se aparten[n], yo, sin embargo, no lo haré. 30 Y Jesús le dijo*: En verdad te digo que tú, hoy, esta misma noche, antes que el gallo cante dos veces, me negarás tres veces(Y). 31 Pero Pedro con insistencia repetía: Aunque tenga[o] que morir contigo, no te negaré. Y todos decían también lo mismo.
Jesús en Getsemaní
32 (Z)Y llegaron* a un lugar que se llama Getsemaní, y dijo* a sus discípulos: Sentaos aquí hasta que yo haya orado. 33 Y tomó* consigo a Pedro, a Jacobo[p] y a Juan, y comenzó a afligirse y a angustiarse mucho(AA). 34 Y les dijo*: Mi alma está muy afligida, hasta el punto de la muerte; quedaos aquí y velad(AB). 35 Adelantándose un poco, se postró[q] en tierra y oraba que si fuera posible, pasara de Él aquella[r] hora(AC). 36 Y decía: ¡Abba, Padre(AD)! Para ti todas las cosas son posibles; aparta de mí esta copa, pero no sea lo que yo quiero, sino lo que tú quieras(AE). 37 Entonces vino* y los halló* durmiendo, y dijo* a Pedro: Simón, ¿duermes? ¿No pudiste velar ni por una hora? 38 Velad y orad para que no entréis en tentación; el espíritu está dispuesto, pero la carne es débil(AF). 39 Se fue otra vez y oró, diciendo las mismas palabras[s]. 40 Y vino de nuevo y los halló durmiendo, porque sus ojos estaban muy cargados de sueño; y no sabían qué responderle. 41 Vino* por tercera vez, y les dijo*: ¿Todavía estáis[t] durmiendo y descansando? Basta ya(AG); ha llegado la hora; he aquí, el Hijo del Hombre es entregado en manos de los pecadores. 42 Levantaos, vámonos; mirad, está cerca el que me entrega.
Arresto de Jesús
43 (AH)En ese momento[u], mientras todavía estaba Él hablando, llegó* Judas, uno de los doce, acompañado de[v] una multitud con espadas y garrotes, de parte de los principales sacerdotes, de los escribas y de los ancianos. 44 Y el que le entregaba les había dado una señal, diciendo: Al que yo bese, ese es; prendedle y llevadle con seguridad[w]. 45 Y habiendo llegado, inmediatamente se acercó a Él diciendo: ¡Rabí[x](AI)! Y le besó. 46 Entonces ellos le echaron mano y le prendieron. 47 Pero uno de los que estaban allí, sacando la espada, hirió al siervo del sumo sacerdote y le cortó[y] la oreja. 48 Y dirigiéndose[z] Jesús a ellos, les dijo: ¿Habéis salido con espadas y garrotes para arrestarme como contra un ladrón? 49 Cada día estaba con vosotros en el templo enseñando(AJ), y no me prendisteis; pero esto ha sucedido para[aa] que se cumplan las Escrituras. 50 Y abandonándole, huyeron todos.
Un joven sigue a Jesús
51 Cierto joven le seguía, vestido solo con una sábana sobre su cuerpo desnudo; y lo prendieron*; 52 pero él, dejando la sábana, escapó desnudo.
Jesús ante el concilio
53 (AK)Y llevaron a Jesús al sumo sacerdote; y se reunieron* todos los principales sacerdotes, los ancianos y los escribas. 54 Pedro le siguió de lejos hasta dentro del patio(AL) del sumo sacerdote(AM); estaba sentado con los alguaciles[ab], calentándose al fuego[ac](AN). 55 Y los principales sacerdotes y todo el concilio[ad](AO), procuraban obtener testimonio contra Jesús para darle muerte, pero no lo hallaban. 56 Porque muchos daban falso testimonio contra Él, pero sus testimonios no coincidían[ae]. 57 Y algunos, levantándose, daban falso testimonio contra Él, diciendo: 58 Nosotros le oímos decir: «Yo destruiré este templo[af] hecho por manos, y en tres días edificaré otro no hecho por manos(AP)». 59 Y ni siquiera en esto coincidía[ag] el testimonio de ellos. 60 Entonces el sumo sacerdote levantándose, se puso en medio y preguntó a Jesús, diciendo: ¿No respondes nada? ¿Qué testifican estos contra ti? 61 Mas Él callaba(AQ) y nada respondía. (AR)Le volvió a preguntar el sumo sacerdote, diciéndole[ah]: ¿Eres tú el Cristo[ai], el Hijo del Bendito? 62 Jesús dijo: Yo soy; y veréis al Hijo del Hombre sentado a la diestra del Poder(AS) y viniendo con las nubes del cielo(AT). 63 Entonces el sumo sacerdote, rasgando sus ropas(AU), dijo*: ¿Qué necesidad tenemos de más testigos? 64 Habéis oído la blasfemia; ¿qué os parece? Y todos le condenaron, diciendo que era reo de muerte(AV). 65 Y comenzaron algunos a escupirle(AW), a cubrirle el rostro[aj](AX) y a darle de puñetazos, y a decirle: ¡Profetiza(AY)! Y los alguaciles[ak] le recibieron[al] a bofetadas[am].
La negación de Pedro
66 (AZ)Estando Pedro abajo en el patio(BA), llegó* una de las sirvientas del sumo sacerdote, 67 y al ver a Pedro calentándose(BB), lo miró y dijo*: Tú también estabas con Jesús el Nazareno(BC). 68 Pero él lo negó, diciendo: Ni sé, ni entiendo de qué hablas. Y salió al portal[an](BD), y un gallo cantó[ao]. 69 Cuando la sirvienta lo vio, de nuevo comenzó a decir a los que estaban allí: Este es uno de ellos. 70 Pero él lo negó(BE) otra vez. Y poco después los que estaban allí volvieron a decirle a Pedro: Seguro que tú eres uno de ellos, pues también eres galileo(BF). 71 Pero él comenzó a maldecir[ap] y a jurar: ¡Yo no conozco a este hombre de quien habláis! 72 Al instante un gallo cantó por segunda vez. Entonces Pedro recordó lo[aq] que Jesús le había dicho: Antes que el gallo cante dos veces, me negarás tres veces(BG). Y se echó a llorar[ar].
Footnotes
- Marcos 14:1 O, de los Azimos
- Marcos 14:3 Lit., reclinado
- Marcos 14:3 Lit., El
- Marcos 14:5 Un denario valía aprox. 4 gramos de plata, o el equivalente al salario de un día
- Marcos 14:7 Lit., tenéis
- Marcos 14:7 Lit., podéis
- Marcos 14:7 Lit., tenéis
- Marcos 14:10 Lit., El
- Marcos 14:12 O, de los Azimos
- Marcos 14:18 Lit., reclinados
- Marcos 14:21 Lit., a él si ese hombre no hubiera nacido
- Marcos 14:24 Algunos mss. antiguos omiten, nuevo
- Marcos 14:27 O, escandalizaréis, o, caeréis
- Marcos 14:29 O, escandalicen, o, caigan
- Marcos 14:31 Lit., Y si tengo
- Marcos 14:33 O, Santiago
- Marcos 14:35 Lit., caía
- Marcos 14:35 Lit., la
- Marcos 14:39 Lit., la misma palabra
- Marcos 14:41 O, seguís
- Marcos 14:43 O, Inmediatamente
- Marcos 14:43 Lit., y con él
- Marcos 14:44 O, bajo guardia
- Marcos 14:45 O, Maestro
- Marcos 14:47 Lit., le quitó
- Marcos 14:48 Lit., respondiendo
- Marcos 14:49 O, posiblemente, pero dejad
- Marcos 14:54 O, sirvientes
- Marcos 14:54 Lit., a la luz
- Marcos 14:55 O, Sanedrín
- Marcos 14:56 O, no eran idénticos
- Marcos 14:58 O, santuario
- Marcos 14:59 O, era idéntico
- Marcos 14:61 Lit., y dice
- Marcos 14:61 I.e., el Mesías
- Marcos 14:65 O, los ojos
- Marcos 14:65 O, sirvientes
- Marcos 14:65 O, le trataron
- Marcos 14:65 O, posiblemente, a garrotazos
- Marcos 14:68 O, a la entrada
- Marcos 14:68 Algunos mss. antiguos omiten: y un gallo cantó
- Marcos 14:71 O, a hacer voto bajo maldición
- Marcos 14:72 Lit., la palabra
- Marcos 14:72 O, pensando en esto, lloraba; o, saliendo rápidamente, se echó a llorar
Copyright © 2011 by Bau Dang
