Add parallel Print Page Options

15 CHÚA hỏi Môi-se: “Tại sao các con kêu van với Ta? Con bảo dân Y-sơ-ra-ên cứ tiến bước. 16 Con đưa cây gậy lên, giang tay con ra trên biển để rẽ nước cho dân Y-sơ-ra-ên đi qua biển như đi trên đất khô. 17 Ta sẽ làm cứng lòng người Ai-cập để họ đuổi theo dân Y-sơ-ra-ên và Ta sẽ rạng danh vì Pha-ra-ôn, quân đội, xe chiến mã và kỵ binh của vua ấy. 18 Người Ai-cập sẽ nhận biết Ta là CHÚA khi Pha-ra-ôn, xe chiến mã và kỵ binh của người làm Ta rạng danh.”

19 Thiên sứ của Đức Chúa Trời, cho đến lúc ấy vẫn đi trước đạo quân Y-sơ-ra-ên, liền quay lại đi phía sau. Trụ mây cũng từ đằng trước dời ra đằng sau 20 và án ngữ giữa đạo quân Ai-cập và đạo quân Y-sơ-ra-ên. Suốt đêm ấy, trụ mây che một phía làm cho bị tối tăm nhưng lại chiếu sáng cho phía bên kia, vì vậy cả đêm hai đạo quân không thể đến gần nhau. 21 Sau đó Môi-se đưa tay trên biển và CHÚA cho một trận gió đông thổi mạnh dồn nước lại và làm cho biển trở thành đất khô. Nước rẽ ra, 22 và dân Y-sơ-ra-ên đi ngang qua biển như đi trên đất khô, bên phải và bên trái đều có bức tường bằng nước.

23 Dân Ai-cập đuổi theo họ, tất cả ngựa, xe chiến mã và lính kỵ của Pha-ra-ôn đều theo họ xuống biển. 24 Vào canh cuối đêm ấy, CHÚA từ trụ lửa và trụ mây nhìn xuống đạo quân Ai-cập và làm cho họ rối loạn. 25 Ngài làm cho xe chiến mã họ sút bánh không chạy được, nên người Ai-cập bảo nhau: “Chúng ta hãy mau lánh xa dân Y-sơ-ra-ên, vì CHÚA thay họ chiến đấu chống Ai-cập!”

26 Lúc đó CHÚA phán bảo Môi-se: “Con đưa tay lên biển để đem nước lại phủ lấp người Ai-cập, xe chiến mã và lính kỵ của họ.” 27 Môi-se đưa tay lên biển vào lúc trời bình minh và biển trở lại như trước. Người Ai-cập tìm cách tẩu thoát nhưng bị CHÚA lùa xuống biển hết. 28 Nước tràn lại, phủ lấp các xe chiến mã và lính kỵ, toàn thể đạo quân của Pha-ra-ôn đã đuổi theo dân Y-sơ-ra-ên đều bị lùa xuống biển, không một người sống sót. 29 Nhưng dân Y-sơ-ra-ên đi băng qua biển như đi trên đất khô, với bức tường nước bên phải và bên trái. 30 Hôm đó CHÚA giải cứu dân Y-sơ-ra-ên khỏi tay người Ai-cập và họ thấy xác người Ai-cập khắp trên bờ biển. 31 Khi được chứng kiến quyền năng phi thường CHÚA đã bầy tỏ để trừng trị người Ai-cập, dân Y-sơ-ra-ên đem lòng kính sợ CHÚA và tin tưởng nơi Ngài và nơi Môi-se là tôi tớ Ngài.

Bài Ca Của Môi-se Và Mi-ri-am

15 Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên hát bài ca này để ca ngợi CHÚA:

“Tôi sẽ ca ngợi CHÚA
    Vì Ngài vô cùng cao cả.
Ngựa lẫn người cưỡi ngựa.
    Đều bị Chúa lùa xuống biển.
CHÚA là sức mạnh và là bài ca của tôi,
    Ngài là Đấng Cứu Rỗi tôi.
CHÚA là Đức Chúa Trời tôi, tôi ca ngợi Ngài,
    Là Đức Chúa Trời của tổ phụ tôi, Đấng tôi tôn cao.
CHÚA là lính chiến
    Danh Ngài là CHÚA.
Xe chiến mã và quân lính của Pha-ra-ôn,
    Đều bị Ngài lùa xuống biển,
Tướng lĩnh ưu tú nhất của Pha-ra-ôn,
    Đều chết chìm dưới Biển Đỏ.
Nước sâu che phủ họ.
    Như viên đá, họ chìm xuống đáy biển.
Lạy CHÚA, cánh tay phải Chúa đầy quyền uy,
    Tay phải CHÚA dẹp tan quân thù.
Với uy quyền vô cùng vĩ đại,
    Chúa ném kẻ chống đối xuống đất,
Với lửa giận phừng phừng,
    Chúa thiêu họ khác nào rơm rác.
Hơi thở từ môi Chúa dồn nước lên cao,
    Nước đang chảy dừng lại như bức tường,
Nước sâu dựng thành vách giữa lòng đại dương.
Địch quân công bố:
    ‘Ta đuổi theo, ta sẽ bắt kịp,
Ta sẽ chia nhau chiến lợi phẩm
    Tha hồ mà chiếm đoạt!
Ta vung gươm tiêu diệt quân thù.’
10 Nhưng Chúa thổi gió ra,
    Biển liền phủ lấp họ,
Họ chìm nghỉm như chì
    Tận đáy biển sâu.
11 Trong vòng các thần ai giống như CHÚA,
Ai giống Chúa,
    Uy nghiêm thánh khiết,
    Đấng vinh quang đáng kính sợ,
    Đấng làm bao phép lạ dấu kỳ?
12 Chúa đưa tay phải ra,
    Đất liền nuốt họ.
13 Với tình thương vô biên,
    Chúa dắt dẫn dân Chúa đã chuộc;
Với sức mạnh toàn năng,
    Chúa dắt đưa họ vào nơi ngự thánh.
14 Các nước sẽ nghe và run sợ,
    Cơn kinh hoàng bám chặt Phi-li-tin.
15 Các lãnh tụ Ê-đôm đều khiếp đảm,
    Cấp chỉ huy Mô-áp run cầm cập,
Dân Ca-na-an kinh hãi rụng rời;
16     Tất cả đều khủng khiếp hoang mang.
Lạy CHÚA! Tay quyền năng Chúa đưa ra,
    Làm chúng đứng sững như đá,
Cho đến khi dân Chúa đã đi qua,
    Cho đến khi dân Chúa chuộc đã qua khỏi.
17 Lạy CHÚA! Chúa đem dân Chúa về trồng
    Trên núi thánh là sản nghiệp Chúa chọn,
Là nơi Chúa đặt nơi cư ngụ,
    Là Nơi Thánh chính tay Ngài thiết lập.
18 CHÚA cầm quyển tể trị,
    Từ đời đời cho đến đời đời.”

19 Trong khi chiến mã, xe chiến mã và kỵ binh của Pha-ra-ôn đều chìm dưới đáy biển vì CHÚA đem nước biển trở lại phủ lấp họ; còn dân Y-sơ-ra-ên đi ngang qua biển như đi trên đất khô. 20 Nữ tiên tri Mi-ri-am, chị của A-rôn, và các phụ nữ đều cầm trống cơm nhảy múa. 21 Mi-ri-am cất tiếng đáp:

“Hãy hát lên ca ngợi CHÚA,
    Vì Ngài cao cả tuyệt vời.
CHÚA ném xuống biển sâu,
    Bao nhiêu chiến mã cùng đoàn kỵ binh.”