The Anointing at Bethany

12 Six days before the Passover, Jesus came to Bethany(A) where Lazarus[a] was, the one Jesus had raised from the dead.(B) So(C) they gave a dinner for him there; Martha(D) was serving them, and Lazarus was one of those reclining at the table with him. Then Mary took a pound of perfume, pure and expensive nard, anointed Jesus’s feet, and wiped his feet with her hair.(E) So the house was filled with the fragrance of the perfume.

Then one of his disciples, Judas Iscariot(F) (who was about to betray him), said, “Why wasn’t this perfume sold for three hundred denarii[b](G) and given to the poor?” He didn’t say this because he cared about the poor but because he was a thief.(H) He was in charge of the money-bag and would steal part of what was put in it.

Jesus answered, “Leave her alone; she has kept it for the day of my burial.(I) For you always have the poor with you,(J) but you do not always have me.”

The Decision to Kill Lazarus

Then a large crowd of the Jews learned he was there. They came not only because of Jesus but also to see Lazarus, the one he had raised from the dead.(K) 10 But the chief priests had decided to kill Lazarus also, 11 because he was the reason many of the Jews were deserting them[c] and believing in Jesus.

The Triumphal Entry

12 The(L) next day, when the large crowd that had come to the festival heard that Jesus was coming to Jerusalem, 13 they took palm branches(M) and went out to meet him. They kept shouting:

“Hosanna!(N)
Blessed is he who comes in the name of the Lord[d](O) —the King of Israel!” (P)

14 Jesus found a young donkey(Q) and sat on it, just as it is written:

15 Do not be afraid,(R)
Daughter Zion. Look, your King is coming,
sitting on a donkey’s colt.[e](S)

16 His disciples did not understand these things at first. However, when Jesus was glorified, then they remembered that these things had been written about him(T) and that they had done these things to him.

17 Meanwhile, the crowd, which had been with him when he called Lazarus out of the tomb(U) and raised him from the dead, continued to testify.[f] 18 This is also why the crowd met him, because they heard he had done this sign. 19 Then the Pharisees said to one another, “You see? You’ve accomplished nothing. Look, the world has gone after him!” (V)

Jesus Predicts His Crucifixion

20 Now some Greeks were among those who went up to worship at the festival. 21 So they came to Philip,(W) who was from Bethsaida(X) in Galilee,(Y) and requested of him, “Sir,(Z) we want to see Jesus.” 22 Philip went and told Andrew;(AA) then Andrew and Philip went and told Jesus.

23 Jesus replied to them, “The hour has come for the Son of Man(AB) to be glorified. 24 Truly I tell you, unless a grain of wheat(AC) falls to the ground and dies, it remains by itself. But if it dies, it produces much fruit.(AD) 25 The one who loves his life will lose it,(AE) and the one who hates(AF) his life(AG) in this world will keep it for eternal life. 26 If anyone serves me, he must follow me. Where I am, there my servant(AH) also will be.(AI) If anyone serves me, the Father will honor(AJ) him.

27 “Now my soul is troubled. What should I say—Father, save me(AK) from this hour? But that is why I came to this hour. 28 Father, glorify your name.”[g](AL)

Then a voice(AM) came from heaven: (AN) “I have glorified it, and I will glorify it again.”(AO)

29 The crowd standing there heard it and said it was thunder. Others said, “An angel has spoken to him.”

30 Jesus responded, “This voice came, not for me, but for you.(AP) 31 Now is the judgment of this world.(AQ) Now the ruler of this world(AR) will be cast out.(AS) 32 As for me, if I am lifted up[h] from the earth I will draw all people to myself.”(AT) 33 He said this to indicate what kind of death he was about to die.(AU)

34 Then the crowd replied to him, “We have heard from the law that the Messiah will remain forever.(AV) So how can you say, ‘The Son of Man(AW) must be lifted up’? Who is this Son of Man?”

35 Jesus answered, “The light will be with you only a little longer.(AX) Walk while you have the light(AY) so that darkness doesn’t overtake you.(AZ) The one who walks in darkness doesn’t know where he’s going.(BA) 36 While you have the light,(BB) believe in the light so that you may become children of light.” Jesus said this, then went away and hid from them.(BC)

Isaiah’s Prophecies Fulfilled

37 Even though he had performed so many signs in their presence, they did not believe in him. 38 This was to fulfill(BD) the word of Isaiah(BE) the prophet, who said:[i]

Lord, who has believed our message?
And to whom has the arm(BF) of the Lord been revealed?[j](BG)

39 This is why they were unable to believe, because Isaiah also said:

40 He has blinded(BH) their eyes
and hardened their hearts,(BI)
so that they would not see with their eyes
or understand with their hearts,
and turn,(BJ)
and I would heal them.[k](BK)

41 Isaiah said these things because[l] he saw his glory(BL) and spoke about him.

42 Nevertheless, many did believe in him even among the rulers,(BM) but because of the Pharisees they did not confess him, so that they would not be banned from the synagogue. 43 For they loved human praise(BN) more than praise from God.(BO)

A Summary of Jesus’s Mission

44 Jesus cried out, “The one who believes in me(BP) believes not in me, but in him who sent me. 45 And the one who sees me sees him(BQ) who sent me. 46 I have come as light into the world, so that everyone who believes in me would not remain in darkness. 47 If anyone hears my words and doesn’t keep(BR) them, I do not judge him; for I did not come to judge the world(BS) but to save the world.(BT) 48 The one who rejects me(BU) and doesn’t receive my sayings has this as his judge: [m] The word I have spoken will judge him on the last day.(BV) 49 For I have not spoken on my own, but the Father(BW) himself who sent me has given me a command to say everything I have said. 50 I know that his command is eternal life.(BX) So the things that I speak, I speak just as the Father has told me.”(BY)

Footnotes

  1. 12:1 Other mss read Lazarus who died
  2. 12:5 A denarius = one day’s wage
  3. 12:11 Lit going away
  4. 12:13 Ps 118:25–26
  5. 12:15 Zch 9:9
  6. 12:17 Other mss read Meanwhile the crowd, which had been with him, continued to testify that he had called Lazarus out of the tomb and raised him from the dead.
  7. 12:28 Other mss read your Son
  8. 12:32 Or exalted, also in v. 34
  9. 12:38 Lit which he said
  10. 12:38 Is 53:1
  11. 12:40 Is 6:10
  12. 12:41 Other mss read when
  13. 12:48 Lit has the one judging him

Chúa Được Xức Dầu(A)

12 Nhưng sáu ngày trước lễ Vượt Qua, Đức Giê-su vẫn đến Bê-tha-ni, nơi có La-xa-rơ, người mà Đức Giê-su đã khiến sống lại. Người ta làm tiệc đãi Chúa tại đó. Ma-thê hầu bàn, còn La-xa-rơ cùng những người khác dự tiệc với Ngài. Lúc ấy, Ma-ri lấy ra một cân dầu cam tùng tinh chất quý giá xức chân Đức Giê-su và lấy tóc mình lau chân Ngài. Mùi thơm tỏa khắp nhà.

Nhưng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, môn đệ sau này phản Chúa, lên tiếng: “Sao không đem dầu này đi bán, lấy ba trăm đồng đê-na-ri để bố thí cho kẻ nghèo?” Anh ta nói vậy chẳng phải vì quan tâm gì đến người nghèo, nhưng vì vốn là tay trộm cắp mà lại giữ túi tiền, nên hễ có tiền vào là lấy bớt.

Nhưng Đức Giê-su bảo: “Cứ để yên nàng, vì nàng đã để dành dầu này cho ngày tẩm liệm Ta! Các ngươi lúc nào cũng có người nghèo bên mình, nhưng không có Ta luôn đâu!”

Khi người Do Thái biết Đức Giê-su đang có mặt ở đó, họ liền kéo đến thật đông, không những để gặp Ngài, mà cũng để xem La-xa-rơ, người mà Ngài đã khiến sống lại. 10 Nhưng các thượng tế bàn định với nhau để giết cả La-xa-rơ nữa, 11 vì tại ông, nhiều người Do Thái đã bỏ họ mà tin theo Đức Giê-su.

Chúa Giê-su Vào Thành Giê-ru-sa-lem(B)

12 Hôm sau, nghe tin Đức Giê-su cũng lên Giê-ru-sa-lem, đoàn người đông đảo đã về dự lễ, 13 lấy tàu lá chà là ra đón Ngài, tung hô:

“Hô-sa-na!
Phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến!
Vua của Y-sơ-ra-ên!”[a]

14 Tìm được một con lừa con, Đức Giê-su cưỡi lên đúng như Kinh Thánh chép:

15 “Con gái thành Si-ôn đừng sợ nữa!
    Kìa, Vua ngươi ngự đến,
    Cưỡi lừa con!”[b]

16 Lúc đầu các môn đệ Ngài chưa hiểu rõ, nhưng về sau, khi Đức Giê-su được hiển vinh, họ mới nhớ lại câu Kinh Thánh trên viết về Ngài và thấy ứng nghiệm đúng cho Ngài.

17 Nhóm người có mặt lúc Ngài gọi La-xa-rơ ra khỏi mộ và khiến ông sống lại cứ tiếp tục làm chứng về việc này. 18 Cũng chính vì nghe nói Ngài làm dấu lạ đó mà đoàn dân đông đảo đã ra nghênh đón Ngài. 19 Nhưng nhóm Pha-ri-si bảo nhau: “Thấy chưa? Các ông chẳng được tích sự gì! Kìa, cả thiên hạ đều kéo theo hắn!”

20 Nhân kỳ lễ này cũng có mấy người Hy Lạp trong số khách hành hương lên thờ phượng Đức Chúa Trời. 21 Họ đến gặp Phi-líp, người thành Bết-sai-đa, vùng Ga-li-lê, mà thỉnh cầu: “Thưa ông, chúng tôi mong được gặp Đức Giê-su!” 22 Phi-líp đi nói với An-rê, rồi cả An-rê và Phi-líp cùng đến thưa lại với Đức Giê-su.

23 Đức Giê-su đáp: “Giờ phút hiển vinh của Con Người đã đến! 24 Thật vậy, Ta bảo các con: Hạt giống lúa mì gieo xuống đất không chết đi thì hạt giống vẫn hoàn hạt giống, còn nếu chết đi thì mới kết quả thêm nhiều! 25 Ai quý chuộng mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai liều bỏ mạng sống mình ở đời này sẽ giữ lại được trong cõi sống vĩnh phúc! 26 Người nào phục vụ Ta thì phải theo Ta. Ta ở đâu thì kẻ phục vụ Ta cũng sẽ ở đó. Ai phục vụ Ta sẽ được Cha Ta quý trọng.

27 Giờ đây, tâm hồn Ta phiền não. Ta sẽ nói làm sao? Thưa Cha, xin cứu con khỏi giờ phút này! Nhưng cũng chính vì giờ phút này, nên Con đã đến? 28 Cha ơi, xin hãy tôn vinh danh Ngài!” Bỗng có tiếng đến từ trời rằng: “Ta đã tôn vinh rồi, lại sẽ còn tôn vinh nữa!” 29 Đoàn dân đứng quanh nghe tiếng ấy thì bảo là sấm; những người khác lại nói: “Một thiên sứ vừa nói với Ngài đó!”

30 Đức Giê-su bảo: “Tiếng này đã đến chính vì các con chứ chẳng phải vì Ta! 31 Bây giờ là lúc của sự phán xét thế gian, đây là lúc chúa đời này sẽ phải bị truất quyền. 32 Còn phần Ta, khi thân bị treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến cùng Ta!” 33 Đức Giê-su bảo vậy để ám chỉ Ngài sắp chịu chết cách nào.

34 Đoàn dân lại nói: “Chính chúng tôi có nghe Kinh Luật dạy rằng Chúa Cứu Thế còn mãi muôn đời, sao Thầy lại nói Con Người phải bị treo lên? Con Người đó là ai vậy?”

35 Đức Giê-su đáp: “Sự sáng chỉ còn ở giữa các ngươi ít lâu nữa mà thôi! Hãy bước đi trong khi các ngươi còn có sự sáng kẻo bóng tối bất chợt bao trùm các ngươi! Người đi trong tối tăm không biết mình đi đâu. 36 Hãy tin cậy nơi sự sáng trong khi các ngươi còn có sự sáng để được trở thành con cái của sự sáng.”

Dạy bảo xong, Đức Giê-su ẩn mặt, lánh xa họ.

37 Ngài đã làm bao nhiêu dấu lạ trước mặt họ như vậy mà họ vẫn không chịu tin Ngài, 38 để cho lời tiên tri I-sa được ứng nghiệm:

“Lạy Chúa, ai đã tin nhận lời chúng con tường trình,
    Và cánh tay Chúa đã được tỏ cho ai?”[c]

39 Bởi vì họ không thể nào tin được I-sa đã nói nữa:

40 “Ngài đã làm cho mắt họ mù,
    lòng họ chai,
Để có mắt mà không thấy,
    Có tâm trí mà không hiểu,
    Và chẳng hối cải để Ta chữa lành họ!”[d]

41 I-sa đã nói những điều này khi thấy vinh quang Ngài và nói về Ngài.

42 Dù sao, cũng có nhiều người trong giới lãnh đạo tin Ngài, nhưng vì cớ người Pha-ri-si, họ không dám tuyên xưng, sợ bị khai trừ khỏi hội đường; 43 và vì họ chuộng vinh quang của loài người hơn vinh quang của Đức Chúa Trời.

44 Đức Giê-su lên tiếng tuyên bố: “Người nào tin Ta, thật ra không phải chỉ tin Ta, nhưng tin Đấng đã sai Ta đến. 45 Còn người nào thấy Ta chính là thấy Đấng đã sai Ta. 46 Ta là sự sáng đã đến trong thế gian để những ai tin Ta không còn ở trong tối tăm nữa!

47 Nếu ai nghe lời Ta mà không vâng giữ, thì không phải Ta xét xử kẻ ấy, vì Ta đến không phải để xét xử, nhưng để cứu vớt thế gian. 48 Ai khước từ Ta và không tiếp nhận lời Ta thì đã bị xét xử rồi; chính lời Ta phán dạy sẽ kết án họ trong ngày sau cùng. 49 Vì Ta không tự mình giảng dạy, nhưng Cha là Đấng sai Ta đã truyền cho Ta điều răn phải giảng và phải dạy. 50 Ta biết điều răn Ngài là sự sống vĩnh phúc. Vậy, những lời Ta nói đều do Cha truyền bảo Ta phải nói.”