Add parallel Print Page Options

The Sun Stands Still

10 When King Adoni-zedek of Jerusalem heard how Joshua had taken Ai and had utterly destroyed it, doing to Ai and its king as he had done to Jericho and its king, and how the inhabitants of Gibeon had made peace with Israel and were among them,(A) he[a] became greatly frightened, because Gibeon was a large city, like one of the royal cities, and was larger than Ai, and all its men were warriors. So King Adoni-zedek of Jerusalem sent a message to King Hoham of Hebron, to King Piram of Jarmuth, to King Japhia of Lachish, and to King Debir of Eglon, saying, “Come up and help me, and let us attack Gibeon, for it has made peace with Joshua and with the Israelites.”(B) Then the five kings of the Amorites—the king of Jerusalem, the king of Hebron, the king of Jarmuth, the king of Lachish, and the king of Eglon—gathered their forces and went up with all their armies and camped against Gibeon and made war against it.(C)

And the Gibeonites sent to Joshua at the camp in Gilgal, saying, “Do not abandon your servants; come up to us quickly and save us and help us, for all the kings of the Amorites who live in the hill country are gathered against us.” So Joshua went up from Gilgal, he and all the fighting force with him, all the mighty warriors. The Lord said to Joshua, “Do not fear them, for I have handed them over to you; not one of them shall stand before you.”(D) So Joshua came upon them suddenly, having marched up all night from Gilgal. 10 And the Lord threw them into a panic before Israel, who inflicted a crushing blow on them at Gibeon, chased them by the way of the ascent of Beth-horon, and struck them down as far as Azekah and Makkedah.(E) 11 As they fled before Israel, while they were going down the slope of Beth-horon, the Lord threw down huge stones from heaven on them as far as Azekah, and they died; there were more who died because of the hailstones than the Israelites killed with the sword.(F)

12 On the day when the Lord gave the Amorites over to the Israelites, Joshua spoke to the Lord, and he said in the sight of Israel,

“Sun, stand still at Gibeon,
    and Moon, in the valley of Aijalon.”(G)
13 And the sun stood still, and the moon stopped
    until the nation took vengeance on their enemies.

Is this not written in the Book of Jashar? The sun stopped in midheaven and did not hurry to set for about a whole day.(H) 14 There has been no day like it before or since, when the Lord heeded a human voice, for the Lord fought for Israel.(I)

15 Then Joshua returned, and all Israel with him, to the camp at Gilgal.(J)

Five Kings Defeated

16 Meanwhile, these five kings fled and hid themselves in the cave at Makkedah.(K) 17 And it was told Joshua, “The five kings have been found, hidden in the cave at Makkedah.” 18 Joshua said, “Roll large stones against the mouth of the cave, and set men by it to guard them, 19 but do not stay there yourselves; pursue your enemies and attack them from the rear. Do not let them enter their towns, for the Lord your God has given them into your hand.” 20 When Joshua and the Israelites had finished inflicting a very great blow on them, until they were wiped out, and when the survivors had entered into the fortified towns,(L) 21 all the people returned safe to Joshua in the camp at Makkedah; no one dared to speak[b] against any of the Israelites.(M)

22 Then Joshua said, “Open the mouth of the cave and bring those five kings out to me from the cave.”(N) 23 They did so and brought the five kings out to him from the cave, the king of Jerusalem, the king of Hebron, the king of Jarmuth, the king of Lachish, and the king of Eglon. 24 When they brought the kings out to Joshua, Joshua summoned all the Israelites and said to the chiefs of the warriors who had gone with him, “Come near, put your feet on the necks of these kings.” Then they came near and put their feet on their necks.(O) 25 And Joshua said to them, “Do not be afraid or dismayed; be strong and courageous, for thus the Lord will do to all the enemies against whom you fight.”(P) 26 Afterward Joshua struck them down and put them to death, and he hung them on five trees. And they hung on the trees until evening.(Q) 27 At sunset Joshua commanded, and they took them down from the trees and threw them into the cave where they had hidden themselves; they set large stones against the mouth of the cave that remain to this very day.(R)

28 Joshua took Makkedah on that day and struck it and its king with the edge of the sword; he utterly destroyed every person in it; he left no one remaining. And he did to the king of Makkedah as he had done to the king of Jericho.(S)

29 Then Joshua passed on from Makkedah, and all Israel with him, to Libnah and fought against Libnah.(T) 30 The Lord gave it also and its king into the hand of Israel, and he struck it with the edge of the sword, and every person in it; he left no one remaining in it, and he did to its king as he had done to the king of Jericho.

31 Next Joshua passed on from Libnah, and all Israel with him, to Lachish and laid siege to it and assaulted it.(U) 32 The Lord gave Lachish into the hand of Israel, and he took it on the second day and struck it with the edge of the sword, and every person in it, as he had done to Libnah.

33 Then King Horam of Gezer came up to help Lachish, and Joshua struck him and his people, leaving him no survivors.

34 From Lachish Joshua passed on with all Israel to Eglon, and they laid siege to it and assaulted it, 35 and they took it that day and struck it with the edge of the sword, and every person in it he utterly destroyed that day, as he had done to Lachish.

36 Then Joshua went up with all Israel from Eglon to Hebron; they assaulted it(V) 37 and took it and struck it with the edge of the sword, and its king and its towns and every person in it; he left no one remaining, just as he had done to Eglon, and utterly destroyed it with every person in it.

38 Then Joshua, with all Israel, turned back to Debir and assaulted it,(W) 39 and he took it with its king and all its towns; they struck them with the edge of the sword and utterly destroyed every person in it; he left no one remaining; just as he had done to Hebron and as he had done to Libnah and its king, so he did to Debir and its king.

40 So Joshua defeated the whole land, the hill country and the Negeb and the lowland and the slopes and all their kings; he left no one remaining but utterly destroyed all that breathed, as the Lord God of Israel had commanded.(X) 41 And Joshua defeated them from Kadesh-barnea to Gaza and all the country of Goshen, as far as Gibeon.(Y) 42 Joshua took all these kings and their land at one time because the Lord God of Israel fought for Israel.(Z) 43 Then Joshua returned, and all Israel with him, to the camp at Gilgal.

Footnotes

  1. 10.2 Heb ms Syr ms Vg: MT they
  2. 10.21 Heb moved his tongue

Mặt Trời Dừng Lại

10 Khi Vua A-đô-ni Xê-đéc của Giê-ru-sa-lem nghe Giô-suê đã đánh lấy Thành Ai như thế nào, đã tiêu diệt nó hoàn toàn, đã làm cho Thành Ai và vua nó như đã làm cho Giê-ri-cô và vua nó ra sao, và thể nào dân Ghi-bê-ôn đã ký được hòa ước với I-sơ-ra-ên và bây giờ đã thành đồng minh của họ rồi, ông rất đỗi sợ hãi, bởi vì Ghi-bê-ôn là một thành lớn, giống như một trong các kinh thành; và bởi vì thành ấy lớn hơn Thành Ai và mọi chiến sĩ trong thành đều là những người dũng cảm. Vì thế Vua A-đô-ni Xê-đéc của Giê-ru-sa-lem sai sứ giả đến với Vua Hô-ham của Hếp-rôn, Vua Pi-ram của Giạc-mút, Vua Gia-phia của La-kích, và Vua Ðê-bi của Éc-lon nói rằng, “Xin đi lên và giúp tôi. Chúng ta hãy tiến đánh Ghi-bê-ôn vì nó đã lập giao ước với Giô-suê và I-sơ-ra-ên.” Thế là năm vua dân A-mô-ri, vua Giê-ru-sa-lem, vua Hếp-rôn, vua Giạc-mút, vua La-kích, và vua Éc-lon, nhóm hiệp toàn thể quân binh của họ và kéo lên bao vây Ghi-bê-ôn để tấn công thành ấy.

Bấy giờ dân Ghi-bê-ôn sai người đến nói với Giô-suê tại doanh trại ở Ghinh-ganh rằng, “Xin đừng bỏ các tôi tớ ông; xin gấp rút lên cứu chúng tôi và giúp chúng tôi, vì tất cả các vua dân A-mô-ri ở miền cao nguyên đã hiệp lại để tấn công chúng tôi.” Vậy Giô-suê từ Ghinh-ganh đi lên, ông và toàn thể quân lực của ông, với tất cả các chiến sĩ dũng mãnh.

Chúa phán với Giô-suê, “Ðừng sợ chúng, vì Ta sẽ trao chúng vào tay ngươi. Không ai trong chúng có thể đứng nổi trước mặt ngươi.” Vậy Giô-suê từ Ghinh-ganh đi lên suốt đêm và thình lình tấn công chúng. 10 Chúa làm cho chúng hoảng sợ trước mặt I-sơ-ra-ên. Họ đánh giết chúng, khiến chúng tổn thất nặng nề tại Ghi-bê-ôn. Họ truy kích chúng trên đường lên Ðèo Bết Hô-rôn và đánh giết chúng cho đến tận A-xê-ca và Mác-kê-đa. 11 Lúc chúng chạy trốn trước mặt I-sơ-ra-ên trên đường xuống Ðèo Bết Hô-rôn, Chúa giáng một trận mưa đá từ trời trên chúng đến tận A-xê-ca, khiến chúng bị tử thương rất nhiều. Số người đã chết vì mưa đá nhiều hơn số người bị giết bằng gươm của dân I-sơ-ra-ên.

12 Trong ngày Chúa trao dân A-mô-ri vào tay dân I-sơ-ra-ên, Giô-suê cầu xin Chúa trước mặt dân I-sơ-ra-ên, rồi ông nói trước mặt họ,

“Hỡi mặt trời, hãy dừng lại tại Ghi-bê-ôn,
Hỡi mặt trăng, hãy dừng lại trên Thung Lũng Ai-gia-lôn.”

13 Mặt trời đã đứng yên và mặt trăng đã dừng lại cho đến khi dân báo trả xong quân thù của họ. Ðiều ấy há đã chẳng được chép trong sách của Gia-sa sao? Mặt trời đã dừng lại giữa trời, không vội lặn xuống, gần một ngày. 14 Trước đó và mãi về sau chưa hề có một ngày nào như ngày hôm đó, khi Chúa nghe lời cầu nguyện của một người phàm, vì Chúa đã chiến đấu cho I-sơ-ra-ên. 15 Sau đó Giô-suê và toàn quân I-sơ-ra-ên đi với ông trở về doanh trại tại Ghinh-ganh.

Năm Vua Bị Bắt Giết

16 Trong khi đó năm vua ấy đã tẩu thoát và trốn trong một hang đá ở Mác-kê-đa. 17 Có người đến báo với Giô-suê, “Người ta đã tìm được năm vua, và họ đang trốn trong một hang đá ở Mác-kê-đa.” 18 Giô-suê bảo, “Hãy lăn những tảng đá lớn lấp cửa hang lại và cắt người canh giữ chúng. 19 Còn anh em, chớ ở lại đó, nhưng hãy truy kích quân thù và hãy đánh vào đội quân chận hậu của chúng. Chớ để chúng rút vào trong thành, vì Chúa đã phó chúng vào tay anh em.”

20 Như vậy Giô-suê và dân I-sơ-ra-ên đã đánh cho chúng bị tổn thất nặng nề, khiến chúng gần như bị tuyệt diệt; những kẻ sống sót đã chạy trốn vào các thành kiên cố, 21 và toàn quân đã an toàn trở về với Giô-suê tại doanh trại ở Mác-kê-đa. Không ai dám hở môi nói lời nào chống lại I-sơ-ra-ên nữa.

22 Bấy giờ Giô-suê nói, “Hãy mở cửa hang và đem năm vua đang trốn trong hang đó đến với tôi.” 23 Họ làm như vậy. Họ đem năm vua ra khỏi hang đến với ông – vua Giê-ru-sa-lem, vua Hếp-rôn, vua Giạc-mút, vua La-kích, và vua Éc-lon. 24 Sau khi họ đem năm vua đến với Giô-suê, Giô-suê gọi toàn quân I-sơ-ra-ên họp lại. Ông nói với những sĩ quan chỉ huy các chiến sĩ đã ra trận với ông, “Hãy đến gần và đạp chân lên cổ các vua nầy.” Vậy họ đến gần và đạp chân lên cổ các vua ấy. 25 Bấy giờ Giô-suê nói với họ, “Chớ sợ và chớ kinh hãi; hãy mạnh mẽ và hãy can đảm, vì Chúa sẽ làm như vậy đối với tất cả quân thù anh em sẽ chiến đấu.”

26 Sau đó Giô-suê cho đánh hạ năm vua ấy và giết họ, rồi treo xác họ trên năm cây. Họ bị treo trên cây như vậy cho đến chiều tối. 27 Khi mặt trời sắp lặn Giô-suê truyền lịnh, và họ đã gỡ xác năm vua ấy xuống. Họ đem xác năm vua ấy quăng vào hang mà năm vua ấy đã trốn. Sau đó họ lăn những tảng đá lớn chận cửa hang lại. Những tảng đá ấy vẫn còn đó cho đến ngày nay.

Các Vua Miền Nam Ca-na-an Bị Ðánh Bại

28 Ngày hôm đó Giô-suê chiếm được Thành Mác-kê-đa; ông dùng lưỡi gươm đánh bại nó và vua nó. Ông tiêu diệt mọi người trong thành, không chừa ai sống sót. Ông xử vua Mác-kê-đa như ông đã xử vua Giê-ri-cô.

29 Sau đó Giô-suê và toàn quân I-sơ-ra-ên đi với ông rời khỏi Mác-kê-đa tiến đến Thành Líp-na và tấn công Thành Líp-na. 30 Chúa cũng phó thành ấy và vua thành ấy vào tay I-sơ-ra-ên. Ông dùng gươm đánh hạ thành ấy và tiêu diệt mọi người trong thành, không chừa ai sống sót. Ông xử vua thành ấy như ông đã xử vua Giê-ri-cô.

31 Kế đó Giô-suê và toàn quân I-sơ-ra-ên đi với ông đi từ Thành Líp-na đến Thành La-kích. Ông bao vây thành đó và tấn công nó. 32 Chúa ban Thành La-kích vào tay I-sơ-ra-ên. Ngày thứ nhì ông chiếm được thành ấy, rồi dùng gươm giết mọi người trong thành như ông đã làm cho Thành Líp-na.

33 Khi ấy Vua Hô-ram của Thành Ghê-xe kéo quân lên để giải vây cho Thành La-kích. Giô-suê đánh bại ông và dân của ông cho đến khi không còn ai sống sót.

34 Giô-suê và toàn quân I-sơ-ra-ên đi với ông đi từ Thành La-kích đến Thành Éc-lon. Ông bao vây nó và tấn công nó. 35 Nội ngày hôm đó ông chiếm được thành. Ông dùng gươm giết mọi người trong thành như ông đã làm cho Thành La-kích. Ngày hôm đó thành ấy hoàn toàn bị tiêu diệt.

36 Sau đó Giô-suê và toàn quân I-sơ-ra-ên đi với ông đi từ Thành Éc-lon đến Thành Hếp-rôn. Ông tấn công thành ấy 37 và chiếm lấy nó. Ông dùng gươm tiêu diệt thành, từ vua của thành cho đến mọi người trong thành. Ông cũng tiêu diệt các thành trực thuộc của thành ấy và mọi người trong các thành đó. Ông chẳng chừa lại một ai, như ông đã làm đối với Thành Éc-lon. Ông tiêu diệt hoàn toàn thành ấy và mọi người trong đó.

38 Kế đó Giô-suê và toàn quân I-sơ-ra-ên đi với ông quay lại Thành Ðê-bi và tấn công nó. 39 Ông chiếm được thành ấy, bắt sống được vua của thành, và đánh hạ tất cả các thành trực thuộc thành ấy. Ông dùng gươm giết chúng và tiêu diệt hoàn toàn mọi người trong thành. Ông không chừa ai sống sót. Như ông đã làm cho Thành Hếp-rôn thể nào, ông làm cho Thành Líp-na và vua nó thể ấy, và ông cũng làm cho Thành Ðê-bi và vua nó tương tự.

40 Như thế Giô-suê đã đánh bại cả xứ, gồm miền cao nguyên và miền nam, miền đồng bằng và miền triền núi, cùng tất cả các vua của chúng. Ông không chừa ai sống sót, nhưng tiêu diệt hoàn toàn mọi kẻ có hơi thở, như Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, đã truyền. 41 Giô-suê đã đánh bại chúng từ miền Ca-đe Ba-nê-a cho đến Ga-xa, toàn miền Gô-sen cho đến tận Ghi-bê-ôn. 42 Giô-suê giết tất cả các vua ở các miền đó và chiếm lấy xứ sở của họ chỉ trong một cuộc chinh phạt, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, đã chiến đấu cho I-sơ-ra-ên. 43 Sau đó Giô-suê và toàn quân I-sơ-ra-ên đi với ông trở về lại doanh trại ở Ghinh-ganh.