Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

Bible in 90 Days

An intensive Bible reading plan that walks through the entire Bible in 90 days.
Duration: 88 days
Bản Dịch 2011 (BD2011)
Version
Ê-xê-chi-ên 23:40-35:15

40 Ngoài ra các ngươi đã sai sứ giả đi mời các đàn ông từ phương xa đến. Khi nghe chúng đến, các ngươi đã tắm rửa sạch sẽ, kẻ lông mày và mí mắt, rồi đeo các nữ trang vào để làm đẹp. 41 Sau đó ngươi đến ngồi trên một ghế dài bọc nệm sang trọng. Trước ghế dài ấy ngươi đặt một cái bàn; trên bàn ngươi bày hương thơm của Ta và dầu của Ta.

42 Có tiếng ồn ào náo nhiệt của một đám đông ăn chơi đàng điếm vây quanh nó. Ðó là tiếng của đám người say sưa từ đồng hoang được mang về, hòa với tiếng của một đám đông hỗn tạp. Chúng đeo các vòng nữ trang vào tay và đội các mão hoa đẹp đẽ trên đầu hai phụ nữ ấy.

43 Bấy giờ Ta hỏi, ‘Chẳng lẽ bọn đó tính sẽ ăn nằm với mụ điếm già ấy hay sao?’ 44 Nhưng bọn đó quả đã vào ăn nằm với nó như bọn đàn ông vào ăn nằm với người gái điếm. Chúng đã vào ăn nằm với Ô-hô-la và Ô-hô-li-ba, những người đàn bà dâm đãng.

45 Nhưng những người công chính sẽ kết tội chúng về tội ngoại tình và tội gây đổ máu, bởi vì chúng quả đã phạm tội ngoại tình và tay chúng vẫn còn vấy máu.”

46 Này Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Hãy triệu tập một đám đông để chống lại chúng. Hãy trao nộp chúng để chúng bị khủng hoảng và bị cướp bóc. 47 Ðám đông sẽ ném đá chúng và dùng gươm của họ để diệt trừ chúng. Họ sẽ giết các con trai và các con gái của chúng và đốt nhà của chúng.

48 Như thế Ta sẽ diệt trừ sự dâm đãng khỏi xứ, để tất cả phụ nữ sẽ được cảnh cáo mà không phạm tội dâm đãng như các ngươi đã làm. 49 Chúng sẽ báo trả các ngươi về sự dâm đãng của các ngươi, và các ngươi sẽ mang lấy hình phạt cho tội thờ lạy hình tượng của các ngươi. Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa Hằng Hữu.”

Nồi Thịt Nấu Sôi

24 Ngày mồng mười, tháng mười, năm thứ chín, lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy ghi xuống cho kỹ ngày hôm nay, chính hôm nay, vì vua Ba-by-lôn bao vây để tấn công Giê-ru-sa-lem vào chính ngày hôm nay. Hãy kể cho nhà phản loạn một ẩn dụ và hãy bảo chúng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Hãy bắc một cái nồi,
Hãy đặt nó lên bếp,
Hãy đổ nước vào.
Hãy bỏ vào nồi đó những miếng thịt;
Hãy bỏ vào đó những miếng thịt ngon, thịt đùi và thịt vai;
Hãy bỏ cho đầy nồi những khúc xương béo bổ.
Hãy bắt một con thú mập trong bầy làm thịt,
Rồi đun lửa nấu nồi thịt đó,
Và hầm xương nó trong nồi.”
Vậy Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Khốn cho thành gây đổ máu,
Như cái nồi đã quá rỉ sét,
Những rỉ sét không sao cạo sạch được;
Hãy lấy từng miếng thịt ra khỏi nồi,
Không cần chọn lựa gì cả.
Vì máu do nó làm đổ ra vẫn còn ở trong thành;
Nó khiến máu đó đổ ra trên đầu tảng đá;
Nó không cho máu đó đổ xuống trên mặt đất,
Ðể được đất lấp đi.
Nó đã chọc Ta nổi cơn thịnh nộ để báo trả;
Ta sẽ làm cho máu nó đổ ra trên đầu tảng đá,
Ðể không được che lấp đi.”
Vậy Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Khốn cho thành gây đổ máu!
Ta sẽ thêm củi vào để đống lửa cháy lớn hơn.
10 Hãy thêm củi vào,
Hãy đốt cho lửa cháy thêm lên,
Hãy nấu cho thịt chín nhừ,
Hãy bỏ gia vị vào,
Hãy đun cho xương cốt tiêu tan.
11 Rồi để nồi không đó trên đống than lửa hực,
Ðể nó bị đun nóng,
Ðể đồng của nó bị nung đỏ,
Ðể cặn bã bẩn thỉu trong nó bị tan chảy,
Ðể những rỉ sét của nó bị thiêu rụi.
12 Nhưng mọi nỗ lực chỉ là hoài công vô ích;
Chất rỉ sét dày cộm trong nó vẫn không chịu rời ra,
Cho dù lửa nung đốt chất rỉ sét bao nhiêu cũng mặc.
13 Này tính dâm đãng của ngươi đã quá lắm rồi;
Ðã bao lần Ta cố tẩy sạch khỏi ngươi những bẩn thỉu của ngươi,
Nhưng tính xấu của ngươi vẫn không sao tẩy sạch,
Cho đến khi Ta phải trút đổ cơn giận trên ngươi.
14 Ta, Chúa, đã phán,
Nên điều ấy sẽ xảy ra,
Ta sẽ thực hiện điều ấy,
Ta sẽ không nương tay,
Ta sẽ không thương xót,
Ta sẽ chẳng chạnh lòng.
Ta sẽ căn cứ vào các đường lối và các hành vi của ngươi để Ta đoán phạt ngươi,”
Chúa Hằng Hữu phán.’”

Nỗi Ðau Khổ của Ê-xê-chi-ên

15 Lời của Chúa đến với tôi, 16 “Hỡi con người, chỉ cần một cú đánh nhẹ Ta có thể cất khỏi ngươi những gì mắt ngươi ưa thích. Nhưng ngươi sẽ không được sầu thảm hay khóc than; ngươi sẽ không được cho mắt ngươi đổ lệ. 17 Ngươi có thể thở dài, nhưng không được để cho tiếng thở dài nghe thành tiếng. Ngươi không được khóc cho người qua đời. Hãy buộc khăn quấn đầu của ngươi vào đầu, hãy mang giày vào chân, chớ che môi ngươi lại, và không được ăn thức ăn của người thọ tang.”

18 Buổi sáng tôi nói với dân, chiều tối vợ tôi qua đời. Sáng hôm sau tôi làm y như lệnh đã truyền cho tôi. 19 Bấy giờ dân đến hỏi tôi, “Ông tính không nói cho chúng tôi biết những điều ông đang làm có ý nghĩa gì sao?”

20 Bấy giờ tôi nói với họ, “Lời của Chúa đến với tôi, 21 ‘Hãy nói với nhà I-sơ-ra-ên, Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Này, Ta sẽ làm cho nơi thánh của Ta ra phàm tục. Nơi đó là niềm hãnh diện của sức mạnh các ngươi, niềm vui của mắt các ngươi, nơi lòng các ngươi hằng khao khát. Các con trai và các con gái các ngươi bỏ lại sẽ bị gươm ngã chết.”’

22 Bấy giờ anh chị em sẽ làm như tôi đã làm. Anh chị em sẽ không che môi mình lại, và không ăn thức ăn đạm bạc của người thọ tang. 23 Khăn quấn đầu của anh chị em sẽ vẫn ở trên đầu; giày của anh chị em sẽ vẫn mang nơi chân. Anh chị em sẽ không sầu thảm hay khóc than. Anh chị em sẽ chết dần chết mòn trong tội lỗi của mình và chỉ biết than thở với nhau.

24 ‘Như vậy Ê-xê-chi-ên sẽ là một dấu cho các ngươi. Các ngươi sẽ làm như nó đã làm. Khi điều ấy xảy ra, các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa Hằng Hữu.’”

25 “Về phần ngươi, hỡi con người, trong ngày Ta cất đi sức mạnh của chúng, niềm vui và vinh hiển của chúng, niềm hãnh diện của mắt chúng, những gì chúng để tâm trí vào, đó là các con trai và các con gái của chúng, 26 trong ngày đó có người sẽ trốn thoát được và đến báo tin cho ngươi hay. 27 Ngày hôm đó miệng ngươi sẽ được mở ra để nói chuyện với người đã trốn thoát; ngươi sẽ nói được, chứ không bị câm nữa. Như thế ngươi sẽ là một dấu cho chúng. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Tuyên Án Dân Am-môn

25 Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy quay mặt ngươi hướng về dân Am-môn và nói tiên tri chống lại chúng. Hãy nói với dân Am-môn, ‘Hãy nghe lời của Chúa Hằng Hữu. Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Vì ngươi đã nói ‘Ðáng đời!’ cho nơi thánh của Ta khi nó bị làm ra phàm tục, cho đất I-sơ-ra-ên khi nó bị làm cho hoang vu, và cho nhà Giu-đa khi nó bị bắt đem đi lưu đày, nên Ta sẽ trao ngươi cho dân ở phương đông để chúng làm chủ ngươi. Chúng sẽ dựng các trại của chúng ở giữa đất nước ngươi và cắm các lều của chúng ở giữa ngươi để cai trị ngươi. Chúng sẽ ăn hoa quả của ngươi và uống sữa của ngươi. Ta sẽ biến Ráp-ba thành một đồng cỏ cho lạc đà và Am-môn thành một ràn cho các đàn chiên trú ngụ. Bấy giờ các ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.” Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Bởi vì ngươi đã vỗ tay, giậm chân, reo mừng, biểu lộ rõ ác tâm đối với đất I-sơ-ra-ên, nên Ta đưa tay ra chống lại ngươi, và trao ngươi cho các dân để chúng cướp bóc ngươi. Ta sẽ xóa bỏ ngươi khỏi giữa các dân và diệt trừ ngươi khỏi giữa các nước. Ta sẽ tiêu diệt ngươi. Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.”’”

Tuyên Án Dân Mô-áp

Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Vì Mô-áp[a] đã nói, ‘Này, nhà Giu-đa cũng giống như các nước khác thôi.’ Vì thế, này, Ta sẽ cho ủi sập các thành của Mô-áp, từ các thành lớn cho đến các thành nằm dọc theo các biên giới, kể cả các thành danh tiếng trong nước như Bết Giê-si-mốt, Ba-anh Mê-ôn, và Ki-ri-át-tha-im. 10 Ta sẽ ban nó cùng với Am-môn cho dân ở phương đông làm chủ. Như thế Am-môn sẽ không còn được nhớ đến nữa giữa các dân. 11 Ta sẽ thi hành các án phạt trên Mô-áp. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Tuyên Án Dân Ê-đôm

12 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Vì cách Ê-đôm đối xử khi nó báo thù nhà Giu-đa đã là không phải, cộng thêm vào đó là những lầm lỗi nghiêm trọng nó gây ra khi nó báo thù,” 13 nên Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Ta sẽ đưa tay ra chống lại Ê-đôm và tiêu diệt khỏi nước nó cả người ta lẫn súc vật. Ta sẽ làm cho đất nước nó ra hoang vu. Chúng sẽ bị gươm ngã chết từ Tê-man cho đến Ðê-đan. 14 Ta sẽ báo trả trên Ê-đôm bằng tay của I-sơ-ra-ên dân Ta. Chúng sẽ xử sự Ê-đôm theo cơn giận của Ta và theo cơn thịnh nộ của Ta. Bấy giờ chúng sẽ biết cơn giận của Ta ra sao,” Chúa Hằng Hữu phán.

Tuyên Án Dân Phi-li-tin

15 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Vì mối xung đột dai dẳng mà dân Phi-li-tin gây nên để báo thù và biểu lộ ác tâm muốn tận diệt trong khi báo thù,” 16 nên Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Ta sẽ đưa tay ra chống lại dân Phi-li-tin, dứt bỏ người Kê-rê-thi, và tiêu diệt những kẻ còn sống sót dọc theo miền duyên hải. 17 Ta sẽ thi hành những án phạt nặng nề trên chúng để sửa trị chúng. Khi Ta đổ cơn giận của Ta trên chúng, bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Tuyên Án Dân Ty-rơ

26 Trong năm thứ mười một, vào ngày thứ nhất trong tháng,[b] lời của Chúa đến với tôi,

“Bởi vì Ty-rơ nói về Giê-ru-sa-lem rằng, ‘Ðáng đời!
Cổng thành của muôn dân đã gãy đổ rồi.
Cơ hội đã mở toang cho ta.
Bây giờ tới phiên ta được giàu có,
Và nó sẽ bị hoang phế.”
Do đó Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Này, hỡi Ty-rơ, Ta chống lại ngươi.
Ta sẽ làm cho các dân nổi lên chống lại ngươi.
Giống như biển khơi dậy sóng, liên tục đập vào bờ,
Chúng sẽ phá tan các tường thành của Ty-rơ và đập phá các tháp của nó.
Ta sẽ cạo đất thịt khỏi nó, để nó chỉ còn trơ sỏi đá.
Nó sẽ trở thành một nơi để phơi lưới bên bờ biển,
Vì Ta đã phán vậy.”
Chúa Hằng Hữu phán,
“Nó sẽ thành đối tượng cho các dân cướp bóc.
Dân trong các thị trấn phụ thuộc của nó[c] ngoài đồng trống sẽ bị giết bằng gươm.
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Thật vậy Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Ta sẽ đem Nê-bu-cát-nê-xa vua ở phương bắc, vua của các vua, cùng các chiến mã, các xe chiến mã, các kỵ binh, và một đại quân hùng hậu đến tấn công Ty-rơ.”

“Dân trong các thị trấn phụ thuộc của ngươi ngoài đồng trống sẽ bị nó giết bằng gươm.
Nó sẽ đắp chiến lũy bao vây ngươi,
Ðào chiến hào để hãm đánh ngươi,
Và dựng một tường chắn bằng khiên để đối phó với ngươi.
Nó sẽ dùng các dàn chiến cụ phá tường để phá vỡ các tường thành của ngươi,
Và dùng búa rìu để đốn ngã các tháp của ngươi.
10 Các chiến mã của nó nhiều vô kể,
Bụi do các vó ngựa của nó tạo nên cũng đủ phủ lấp ngươi.
Tiếng động do các đơn vị kỵ binh, các xe chở quân nhu, và các xe chiến mã của nó sẽ làm cho các tường thành của ngươi rúng động.
Nó sẽ vào cổng thành của ngươi giống như người ta đi vào một tường thành đã bị chọc thủng.
11 Các móng ngựa của nó sẽ giẫm nát mọi đường phố của ngươi.
Nó sẽ dùng gươm giết dân ngươi.
Các trụ vững chắc của ngươi sẽ ngã nhào xuống đất.
12 Chúng sẽ cướp lấy của cải ngươi,
Và cướp đoạt các hàng hóa của ngươi.
Chúng sẽ phá đổ các tường thành ngươi,
Và phá tan các nhà cửa dinh thự ngươi.
Chúng sẽ xô các tảng đá, các cột gỗ, và đổ đất của ngươi vào lòng biển.
13 Ta sẽ làm cho im bặt tiếng ca hát của ngươi,
Và âm thanh tiếng nhạc của ngươi sẽ không còn được nghe nữa.
14 Ta sẽ làm cho ngươi chỉ còn trơ sỏi đá,
Thành một nơi để người ta phơi lưới.
Ngươi sẽ không bao giờ được xây dựng lại,
Vì Ta, Chúa, đã phán như thế.”
Chúa Hằng Hữu phán.

15 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy về Ty-rơ, “Dân cư ở các miền duyên hải không run sợ khi nghe tin ngươi sụp đổ, khi nghe tiếng kêu la của những kẻ bị thương, và tin tức về cuộc tàn sát đã xảy ra ở giữa ngươi sao? 16 Khi ấy mọi lãnh tụ ở miền duyên hải sẽ bước xuống khỏi ngai của chúng. Chúng sẽ lột bỏ áo choàng và cởi bỏ y phục sang trọng của chúng. Chúng sẽ mặc lấy nỗi run sợ và ngồi bệt xuống đất. Chúng sẽ run sợ từng giây phút và sững sờ trước những gì xảy đến cho ngươi. 17 Chúng sẽ cất tiếng hát khúc ai ca thương tiếc ngươi và nói với ngươi,

‘Hỡi thành danh tiếng,
Làm sao ngươi lại bị diệt mất khỏi bờ biển,
Ngươi và dân ngươi,
Những kẻ đã từng gây kinh hoàng cho mọi nơi ngươi chinh phục.
18 Bây giờ các miền duyên hải run sợ trong ngày ngươi sụp đổ;
Dân ở các miền dọc theo bờ biển kinh hoàng khi thấy ngươi bị diệt vong.’”

19 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Khi Ta biến ngươi ra một thành hoang phế, giống những thành không có người ở, khi Ta đem nước của đại dương phủ trên ngươi, các ngọn sóng to tràn ngập ngươi, 20 Ta sẽ đem ngươi xuống nơi ở của những kẻ đã xuống vực sâu, đến với những kẻ đã ra người thiên cổ. Ta sẽ cho ngươi sống ở tận miền sâu của lòng đất, ở những chốn hoang vu thời thượng cổ, cùng những kẻ đã bị đày xuống vực thẳm, để ngươi không bao giờ có ai ở nữa, và Ta sẽ được hiển vinh trong đất của người sống.[d] 21 Ta sẽ bắt ngươi phải chuốc lấy hậu quả kinh hoàng, để ngươi không còn nữa; dù người ta có cố tìm kiếm ngươi, nhưng chẳng ai sẽ tìm được ngươi,” Chúa Hằng Hữu phán.

Khúc Ai Ca Thương Tiếc Ty-rơ

27 Lời của Chúa lại đến với tôi, “Bây giờ phần ngươi, hỡi con người, hãy cất tiếng hát khúc ai ca thương tiếc Ty-rơ. Hãy nói với Ty-rơ, thành tọa lạc nơi lối vào biển cả, nơi các thương gia buôn bán với các dân ở những miền duyên hải gần xa, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Hỡi Ty-rơ, ngươi đã nói, ‘Ta thật cực kỳ mỹ lệ!’
Các biên thùy của ngươi trải rộng giữa các đại dương;
Các thợ đóng tàu đã làm cho vẻ đẹp của ngươi trở nên toàn bích.
Chúng dùng gỗ trắc ở Sê-nia đóng toàn bộ lườn tàu;
Chúng lấy gỗ bá hương ở Li-băng làm cột buồm cho ngươi.
Chúng dùng gỗ sồi ở Ba-san làm các mái chèo;
Còn sàn tàu chúng làm bằng gỗ bách lấy từ Ðảo Chíp-rơ và khảm nó bằng ngà voi.
Buồm của ngươi làm bằng vải gai mịn thêu đẹp nhập cảng từ Ai-cập,
Thấy cánh buồm của ngươi người ta coi nó như lá cờ của chiếc tàu ngươi;
Tấm bạt của ngươi làm bằng vải điều và vải tía sản xuất ở miền duyên hải Ê-li-sa.
Dân ở Si-đôn và A-vát là những tay chèo cho ngươi;
Còn những kẻ đầy kinh nghiệm hải hành ở giữa ngươi tại Ty-rơ làm các hoa tiêu cho ngươi.
Những người già dặn kinh nghiệm ở Ghê-banh và các toán thợ của chúng ở giữa ngươi lo việc sơn và trám tàu cho ngươi.
Tất cả các tàu buôn và thủy thủ của chúng đều chọn ngươi làm hải cảng chính để giao thương buôn bán.
10 Người Ba-tư, người Ly-đi-a và người Li-by-a[e] phục vụ trong quân đội của ngươi.
Chúng là những chiến sĩ dũng mãnh;
Chúng treo khiên và mũ sắt của chúng trong thành của ngươi;
Chúng làm cho ngươi được vinh hiển.
11 Người A-vát phục vụ trong quân đội ngươi;[f]
Chúng đóng quân canh gác tất cả các tường thành của ngươi;
Các đội quân của dân Gam-mát bảo vệ trong các tháp của ngươi;
Chúng treo vũ khí của chúng trên tường thành của ngươi;
Chúng làm cho ngươi càng đẹp lộng lẫy.
12 Tạt-si buôn bán với ngươi, vì ngươi có nhiều thứ hàng hóa;
Chúng đem bạc, sắt, thiếc, và chì để đổi lấy hàng hóa của ngươi.
13 Gia-van,[g] Tu-banh, và Mê-sếch giao thương với ngươi;
Chúng tuyển nhân công và đem các sản phẩm bằng đồng đổi lấy hàng hóa của ngươi.
14 Bết Tô-gạc-ma đem ngựa, ngựa chiến, và lừa để đổi lấy các hàng hóa của ngươi.
15 Dân Ðê-đan[h] buôn bán với ngươi;
Nhiều miền duyên hải là thị trường của ngươi;
Chúng cung cấp cho ngươi các ngà voi và gỗ mun.
16 A-ram[i] có mậu dịch với ngươi, vì ngươi có nhiều loại hàng hóa;
Chúng đem cho ngươi lam ngọc, vải tía, vải thêu, vải mịn, san-hô, và hồng ngọc để đổi lấy các hàng hóa.
17 Giu-đa và xứ I-sơ-ra-ên buôn bán với ngươi;
Chúng trao đổi với ngươi lúa mì vùng Min-nít, trái cây, mật ong, dầu ăn, và dầu thuốc để lấy các hàng hóa.
18 Ða-mách buôn bán với ngươi, vì ngươi có nhiều sản phẩm, vì ngươi quá giàu có về mọi phương diện;
Chúng bán cho ngươi dầu sản xuất ở Hên-bôn và len trắng ở Xa-ha.
19 Ðan và Gia-van ở U-xanh tới lui buôn bán với ngươi;
Chúng đem thanh sắt, quế bì, và gỗ nhỏ để đổi lấy hàng hóa của ngươi.
20 Ðê-đan cung cấp cho ngươi các thứ vải vóc đắt tiền, để trang bị các xe ngựa.
21 Ả-rập và các thủ lãnh ở Kê-đa đem chiên, cừu đực, và dê để buôn bán các thứ đó với ngươi.
22 Các thương gia ở Sê-ba và Ra-a-ma giao dịch với ngươi;
Chúng đổi lấy các hàng hóa của ngươi bằng mọi thứ hương liệu hảo hạng, mọi thứ ngọc quý, và vàng.
23 Ha-ran, Can-nê, Ê-đen, các thương gia ở Sê-ba, A-sy-ri, và Kin-mát buôn bán với ngươi.
24 Chúng bán cho ngươi những y phục đắt tiền, áo quần làm bằng vải tía và vải thêu, các tấm thảm nhiều màu độc đáo kết chặt và chắc bằng những sợi tua;
Chúng buôn bán với ngươi các món hàng đó trên thị trường.
25 Các tàu buôn ở Tạt-si ra vô nườm nượp chở hàng cho ngươi;
Các chuyến tàu của ngươi chở đầy và khẳm nặng xuôi ngược giữa trùng dương.
26 Những tay chèo của ngươi đã đem ngươi ra biển cả;
Ngọn gió đông đã đánh đắm ngươi ở giữa lòng đại dương.

27 Sự giàu sang của ngươi, sản phẩm của ngươi, hàng hóa của ngươi, các thủy thủ và các hoa tiêu của ngươi, các thợ sơn và thợ trám tàu của ngươi, các thương gia của ngươi, tất cả các chiến sĩ hải quân ở trong ngươi, và mọi hành khách ở với ngươi, tất cả đều chìm xuống lòng biển trong ngày ngươi bị sụp đổ.

28 Nghe tiếng khóc la của các hoa tiêu của ngươi, dân các miền ngoại thành đều rởn ốc rùng mình;
29 Bấy giờ các tay chèo đều xuống khỏi tàu của chúng;
Các thủy thủ và tất cả các hoa tiêu đều lên đứng trên bờ.
30 Chúng khóc than lớn tiếng vì ngươi, chúng kêu gào cay đắng;
Chúng rắc bụi lên đầu và lăn mình trong tro;
31 Chúng vì ngươi mà cạo đầu, mặc lấy vải thô, khóc lóc đắng cay, và rên rỉ đau thương.
32 Chúng cất lên khúc ai ca khóc thương ngươi,
Chúng bày tỏ nỗi bi thương sầu thảm vì ngươi:
‘Có thành nào được như Ty-rơ, mà bây giờ lại chìm sâu giữa lòng biển?’
33 Khi ngươi mang các hàng hóa từ biển cả trở về,
Ngươi đã làm cho nhiều người được thỏa mãn;
Với sự giàu có của ngươi và với các hàng hóa của ngươi, ngươi đã làm cho các vua trên đất trở nên giàu có.
34 Bây giờ ngươi bị vỡ tan giữa biển cả, chìm sâu dưới đại dương;
Các hàng hóa của ngươi và đoàn thủy thủ của ngươi đều chìm theo ngươi.
35 Tất cả dân cư sống ở các miền ven biển bàng hoàng sửng sốt vì ngươi;
Các vua của chúng đều kinh hoàng hoảng hốt,
Mặt mày của chúng không dấu được vẻ ưu tư.
36 Các thương gia của các dân lên tiếng xầm xì chê cười ngươi;
Ngươi phải chuốc lấy một kết cuộc kinh hoàng,
Và sẽ vĩnh viễn không còn nữa.”’”

Tuyên Án Vua Ty-rơ

28 Lời của Chúa lại đến với tôi, “Hỡi con người, hãy nói với thủ lãnh của Ty-rơ, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Bởi vì lòng ngươi kiêu ngạo, và ngươi đã nói,
‘Ta là một vị thần.
Ta ngồi trên ngai của các vị thần, ngay giữa lòng biển cả,’
Trong khi ngươi chỉ là người chứ chẳng phải là thần linh chi cả,
Dù cho lòng ngươi tự cho ngươi là thần linh cũng mặc.
Ngươi quả có khôn ngoan hơn Ða-ni-ên;
Chẳng có bí mật nào giấu được ngươi.
Nhờ sự khôn ngoan và thông sáng của ngươi,
Ngươi đã thu lấy cho ngươi rất nhiều của cải;
Ngươi đã tích lũy vàng và bạc vào các kho báu của ngươi.
Nhờ khôn ngoan khi buôn bán, ngươi đã làm của cải của ngươi gia tăng,
Do đó lòng ngươi sinh kiêu ngạo,
Vì ngươi ỷ lại vào của cải ngươi.”
Vì thế Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Vì lòng ngươi đã cho ngươi là một vị thần,
Nên Ta sẽ mang những dân xa lạ đến đánh ngươi,
Ðó là những kẻ hung dữ nhất giữa các dân;
Chúng sẽ rút gươm ra đối phó với sự khôn ngoan tuyệt vời của ngươi,
Rồi chúng sẽ làm cho vẻ huy hoàng của ngươi ra ô uế.
Chúng sẽ ném ngươi xuống vực sâu,
Và ngươi sẽ chết thê thảm giữa lòng đại dương.
Xem thử ngươi có còn nói, ‘Ta là một vị thần,’ trước mặt những kẻ giết ngươi,
–Trong khi ngươi chỉ là người chứ chẳng phải thần linh chi cả–
Lúc ngươi ở trong tay những kẻ giết ngươi chăng?
10 Ngươi sẽ chết cái chết của kẻ không được cắt bì,[j]
Do tay quân ngoại bang,
Vì Ta đã phán như thế,”’”
Chúa Hằng Hữu phán.

Ai Ca Thương Tiếc Vua Ty-rơ

11 Lời của Chúa lại đến với tôi, 12 “Hỡi con người, hãy cất lên khúc ai ca thương tiếc vua Ty-rơ. Hãy nói với nó, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Ngươi là một mẫu người toàn hảo,
Ðầy khôn ngoan và đẹp đẽ hoàn toàn.
13 Ngươi đã ở trong Ê-đen, vườn của Ðức Chúa Trời;
Áo của ngươi gắn đầy ngọc quý:
hồng bửu ngọc, hoàng bích ngọc, kim cương,[k] lục bích ngọc, bạch bảo ngọc, lục bửu ngọc, lam bảo ngọc, lam lục ngọc, và lam bích ngọc;
Các trống lục lạc và các ống sáo của ngươi đều được khảm vàng;
Tất cả đều sẵn sàng trong ngày ngươi được tạo nên.
14 Ta đã xức dầu lập ngươi làm một chê-rúp để hộ vệ;
Ta cho ngươi được ở trên núi thánh của Ðức Chúa Trời;
Ngươi được đi lại giữa những tảng đá rực lửa.
15 Ngày ngươi mới được tạo nên, các đường lối của ngươi thật là toàn hảo,
Cho đến khi tội lỗi xuất hiện trong ngươi.
16 Nhờ việc thương mại phát đạt, ngươi trở nên hung tàn bạo ngược, và ngươi đã phạm tội;
Vì thế Ta đã quăng ngươi ra khỏi núi của Ðức Chúa Trời như đồ ô uế.
Hỡi chê-rúp hộ vệ, Ta đuổi ngươi ra khỏi giữa những tảng đá rực lửa.
17 Lòng ngươi kiêu ngạo vì vẻ đẹp của ngươi,
Ðể được tráng lệ ngươi đã làm hỏng sự khôn ngoan của ngươi.
Ta quăng ngươi xuống đất,
Ta phơi bày ngươi ra trước các vua để chúng ngắm nghía ngươi.
18 Tội lỗi ngươi đã quá nhiều trong việc buôn bán bất lương,
Ngươi đã làm cho các nơi thánh của ngươi trở nên ô uế;
Vì thế Ta phải khiến lửa từ trong ngươi bùng cháy,
Nó đã thiêu rụi ngươi,
Nó đã biến ngươi thành tro bụi trên đất,
Trước mắt những kẻ đang nhìn ngươi.
19 Tất cả những kẻ đã từng biết ngươi giữa các dân đều bàng hoàng sửng sốt về ngươi;
Ngươi phải chuốc lấy một kết cuộc kinh hoàng,
Và sẽ vĩnh viễn không còn nữa.”’”

Tuyên Án Dân Si-đôn

20 Lời của Chúa đến với tôi, phán rằng, 21 “Hỡi con người, hãy quay mặt ngươi hướng về Si-đôn và nói tiên tri chống lại nó. 22 Hãy nói, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Hỡi Si-đôn, này, Ta chống lại ngươi,
Ta sẽ được vinh hiển ở giữa ngươi.
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa,
Khi Ta thi hành án phạt đối với nó và biểu lộ đức thánh khiết của Ta ở giữa nó.
23 Vì Ta sẽ sai ôn dịch đến với nó,
Khiến máu đổ ra trong các đường phố nó,
Thây người chết sẽ nằm la liệt ở giữa nó,
Vì gươm đao tấn công nó tứ phía;
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.
24 Nhà I-sơ-ra-ên sẽ không còn bị gai đâm làm cho nhức nhối bởi mọi nước lân bang vốn hay khinh bỉ chúng nữa;
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”’”

Phước Hạnh Tương Lai của I-sơ-ra-ên

25 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Khi Ta gom nhóm nhà I-sơ-ra-ên từ các nước, nơi chúng đã bị rải ra, Ta sẽ bày tỏ đức thánh khiết của Ta ra giữa chúng, trước mắt các dân. Bấy giờ chúng sẽ ở trong đất nước của chúng, nơi Ta đã ban cho tôi tớ Ta Gia-cốp. 26 Chúng sẽ sống an ninh trong đất nước đó. Chúng sẽ xây nhà và trồng nho để lập các vườn nho. Chúng sẽ sống an lạc ở đó khi Ta thi hành án phạt trên mọi nước láng giềng, những kẻ đã đối xử với chúng cách khinh bỉ. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta, Chúa, là Ðức Chúa Trời của chúng.”

Tuyên Án Dân Ai-cập

29 Vào ngày mười hai, tháng mười, năm thứ mười, lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy hướng mặt ngươi chống lại Pha-ra-ôn vua Ai-cập, hãy nói tiên tri chống lại nó và toàn dân Ai-cập. Hãy cất tiếng và nói, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Này, Ta chống lại ngươi, hỡi Pha-ra-ôn vua Ai-cập,
Con thủy quái[l] lớn đang nằm giữa các dòng sông;
Ngươi đã dám nói, ‘Sông Nin là của ta;
Ta đã làm ra con sông ấy cho ta.’
Nầy Ta sẽ móc các lưỡi câu vào hàm ngươi,
Ta sẽ làm cho cá trong các dòng sông của ngươi bám vào vảy ngươi;
Ta sẽ kéo ngươi lên khỏi các dòng sông của ngươi,
Cùng với cá trong các dòng sông của ngươi đã bám vào vảy ngươi.
Ta sẽ quăng ngươi vào trong đồng hoang,
Ngươi cùng tất cả cá trong các dòng sông của ngươi;
Ngươi sẽ rơi vào một đồng trống, không được gom lại và đem chôn.
Ta sẽ ban ngươi làm thức ăn cho các thú vật trên đất và các chim trời.
Bấy giờ toàn dân ở Ai-cập sẽ biết rằng Ta là Chúa;
Vì đối với nhà I-sơ-ra-ên, ngươi chỉ là một cây gậy bằng sậy.
Khi chúng đưa tay bám lấy ngươi, ngươi gãy ngang, và làm xước cả hai vai chúng;
Khi chúng dựa vào ngươi, ngươi gãy ngang, và làm chúng bị lảo đảo.”’”

Vì thế Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Này, Ta sẽ sai một thanh gươm đến với ngươi,
Nó sẽ tiêu diệt cả loài người lẫn loài thú;
Ðất Ai-cập sẽ trở nên hoang tàn và đổ nát;
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.
Bởi vì ngươi nói, ‘Sông Nin là của ta;
Ta đã tạo ra con sông ấy.’
10 Vì thế Ta chống lại ngươi, và chống lại các dòng sông của ngươi;
Ta sẽ biến đất Ai-cập thành một nơi hoàn toàn đổ nát và hoang vu,
Từ Mích-đôn cho đến Sy-ê-nê, và cho đến tận biên giới của Ê-thi-ô-pi.[m]
11 Không một bàn chân nào của người ta sẽ đi qua đó,
Không một bàn chân nào của thú vật sẽ đi qua đó;
Nó sẽ trở nên chốn không người ở trong bốn mươi năm.
12 Ta sẽ làm cho đất Ai-cập thành một nơi hoang vu trong số những đất nước bị hoang vu;
Các thành phố của nó sẽ không có người ở trong số các thành bị hoang phế trong bốn mươi năm.
Ta sẽ rải người Ai-cập ra giữa các dân, và phân tán chúng ra giữa các nước.”
13 Ngoài ra Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Vào cuối bốn mươi năm, Ta sẽ gom nhóm người Ai-cập từ giữa các nước chúng đã bị rải đến.
14 Ta sẽ phục hồi vận mạng của Ai-cập và sẽ đem chúng trở về trong đất Pát-rô, nơi nguyên quán của chúng;
Tại đó chúng sẽ là một vương quốc nhỏ yếu.
15 Nó sẽ là vương quốc nhỏ yếu nhất trong các vương quốc;
Nó sẽ không bao giờ trổi hơn các nước nữa;
Ta sẽ làm cho nó nhỏ dần, để nó sẽ không bao giờ thống trị các nước nữa.
16 Nó sẽ không còn là nơi nương dựa của nhà I-sơ-ra-ên nữa;
Ðể chúng nhớ lại tội của chúng khi chúng quay sang nhờ cậy nó;
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa Hằng Hữu.”

Ba-by-lôn Sẽ Cướp Phá Ai-cập

17 Vào ngày mồng một, tháng giêng, năm thứ hai mươi bảy, lời của Chúa đến với tôi, 18 “Hỡi con người, Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn đã bắt quân đội của nó làm việc vất vả để đánh chiếm Ty-rơ. Mọi đầu đều đã trọc và mọi vai đều đã sờn. Tuy nhiên nó và quân đội của nó chẳng được chi sau khi chiếm được thành. Những gì nó chiếm được ở Ty-rơ không đủ để trả các chiến phí cho việc đánh thành. 19 Vì vậy Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, ‘Ta sẽ ban đất Ai-cập cho Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn. Nó sẽ mang đi các của cải, chiếm đoạt các chiến lợi phẩm, và cướp sạch nước ấy; đó sẽ là lương bổng cho quân đội của nó. 20 Ta sẽ ban cho nó đất Ai-cập để trả lương cho những gì nó đã làm cho Ta, bởi vì chúng đã làm việc cho Ta,’” Chúa Hằng Hữu phán vậy.

21 “Trong ngày ấy Ta sẽ khiến một sừng mọc lên cho nhà I-sơ-ra-ên, và những lời ngươi nói sẽ được chúng lắng nghe.[n] Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Khúc Ai Ca cho Ai-cập

30 Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy nói tiên tri, hãy nói, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Hãy khóc than, ‘Hỡi ôi, ngày khốn khổ đến rồi!’
Ngày ấy đang đến gần;
Ngày của Chúa đang đến gần;
Ðó là một ngày u ám;
Ngày tận số của dân ngoại.
Gươm đao sẽ đến trên Ai-cập,
Thống khổ sẽ đến với Ê-thi-ô-pi;
Người chết nằm la liệt ở Ai-cập;
Chúng sẽ lấy đi của cải của nó;
Các nền tảng của nó bị phá tan.
Ê-thi-ô-pi, Pút, Lút, các dân Ả-rập, Li-by-a,[o]
Và các dân đồng minh trong xứ sẽ bị gươm ngã chết với chúng.”
Chúa phán thế nầy,
“Kẻ nào ủng hộ Ai-cập sẽ ngã chết,
Quyền lực kiêu hùng của nó sẽ đổ nhào;
Từ Mích-đôn cho đến Sy-ê-nê, chúng sẽ bị gươm ngã chết,”
Chúa Hằng Hữu phán.
“Chúng sẽ trở nên hoang tàn giữa các quốc gia bị hoang tàn;
Các thành của chúng sẽ nằm trong số các thành bị hoang phế.
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa,
Khi Ta châm lửa cho Ai-cập bốc cháy,
Và tất cả những kẻ đến giúp nó đều bị tiêu diệt.

Ngày đó, các sứ giả sẽ vâng lệnh Ta xuống tàu ra đi, khiến Ê-thi-ô-pi đang sống an toàn bỗng dưng phải kinh hoàng, và nỗi thống khổ sẽ ập đến trên chúng trong ngày Ai-cập bị tận diệt, vì này, ngày ấy đang đến.”

10 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Ta sẽ diệt sạch đoàn quân đông đảo của Ai-cập bằng tay của Nê-bu-cát-nê-xa vua Ba-by-lôn.
11 Nó và quân đội của nó,
Quân đội tàn bạo nhất trong các dân sẽ được đem đến để tiêu diệt nước ấy;
Chúng sẽ tuốt gươm ra đánh giết ở Ai-cập,
Và làm khắp nước đó đầy thây người chết.
12 Ta sẽ làm cho các dòng sông của nó trở nên khô cạn,
Và sẽ bán nước đó vào tay phường hung ác.
Ta sẽ dùng tay quân ngoại xâm biến đất ấy và mọi vật trong đất ấy ra hoang tàn.
Ta, Chúa, đã phán vậy.”

13 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Ta sẽ tiêu diệt các thần tượng và dứt bỏ khỏi Mêm-phít[p] các hình tượng;
Tại Ai-cập sẽ không còn ai làm lãnh tụ,
Ta sẽ để Ai-cập sống trong lo âu sợ sệt.
14 Ta sẽ biến Pát-rô thành một nơi hoang phế điêu tàn,
Ta sẽ châm lửa đốt Xô-an cháy rụi,
Và thi hành các án phạt đối với Thê-be.
15 Ta sẽ trút cơn giận của Ta trên Pê-lu-si-um,[q] thành trì kiên cố của Ai-cập,
Và tiêu diệt đoàn quân đông đúc của Thê-be.[r]
16 Ta sẽ châm lửa đốt Ai-cập,
Pê-lu-si-um sẽ quằn quại trong đau đớn,
Thê-be sẽ bị chọc thủng,
Và Mêm-phít sẽ bị tấn công ngay giữa ban ngày.
17 Các chiến sĩ trẻ của Ôn và Pi Bê-sết sẽ bị gươm ngã gục;
Dân trong các thành đó sẽ bị bắt đem đi lưu đày.
18 Tại Tê-háp-nê-he, ban ngày sẽ trở nên tối mịt,
Khi Ta bẻ gãy ách thống trị của Ai-cập,
Khi quyền lực kiêu hùng của nó bị tiêu diệt;
Khói cháy thành sẽ biến thành một đám mây đen bao phủ;
Dân các thành phụ thuộc của nó sẽ bị đem lưu đày.
19 Như thế Ta sẽ thi hành án phạt của Ta đối với Ai-cập;
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”’”

Tuyên Án Pha-ra-ôn

20 Vào ngày mồng bảy, tháng giêng, năm thứ mười một, lời của Chúa đến với tôi, 21 “Hỡi con người, Ta sẽ bẻ gãy cánh tay của Pha-ra-ôn vua Ai-cập. Này, nó sẽ không được băng lại cho lành hay được bó thuốc chữa trị hầu có thể phục hồi sức lực để cầm gươm.”

22 Vậy Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Này, Ta chống lại Pha-ra-ôn vua Ai-cập và bẻ gãy đôi tay nó, cả cánh tay còn mạnh và cánh tay đã gãy, và Ta sẽ khiến thanh gươm rơi khỏi tay nó. 23 Ta sẽ rải người Ai-cập ra giữa các dân và phân tán chúng ra khắp các nước. 24 Ta sẽ làm cho cánh tay của vua Ba-by-lôn trở nên vững mạnh và trao thanh gươm của Ta vào tay nó; nhưng Ta sẽ bẻ gãy cánh tay của Pha-ra-ôn, và nó sẽ rên rỉ trước mặt kẻ thù của nó với những tiếng rên đau đớn của kẻ bị tử thương. 25 Ta sẽ làm vững mạnh cánh tay của vua Ba-by-lôn, nhưng cánh tay của Pha-ra-ôn sẽ bị xụi xuống. Chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa khi Ta trao thanh gươm của Ta vào tay vua Ba-by-lôn. Nó sẽ vung gươm ấy ra chống lại đất Ai-cập. 26 Sau đó Ta sẽ rải người Ai-cập ra giữa các dân và phân tán chúng ra khắp các nước. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”

Cây Bá Hương Cao Ngạo

31 Vào ngày mồng một, tháng ba, năm thứ mười một, lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy nói với Pha-ra-ôn vua Ai-cập và với đạo quân đông đúc của nó,

‘Ngươi so sánh sự vĩ đại của ngươi với ai?
Hãy xem A-sy-ri,
Ðã một thời nó như một cây bá hương của Li-băng,
Cành lá sum suê che mát một vùng,
Thân cây cao lớn, ngọn cây cao ngất tầng mây.
Các dòng nước đã nuôi dưỡng nó,
Nguồn nước ngầm đã làm nó cao lớn;
Các dòng sông chảy quanh chỗ nó được trồng,
Và các rạch nước nuôi mọi cây cối trong đồng.
Vì vậy thân nó cao lớn hơn mọi cây cối trong đồng;
Các chồi nó mọc ra nhiều,
Các cành nó dài lớn,
Nhờ có nước dồi dào khi nó lớn lên.
Ðủ loại chim trời làm tổ trong các cành nó;
Dưới các nhánh nó mọi thú đồng lót ổ sinh con;
Dưới bóng mát nó biết bao dân lớn cư trú.
Nó thật là một cây to lớn và đẹp đẽ,
Các nhánh nó vươn dài tỏa rộng,
Các rễ nó đâm sâu vào tận nguồn nước.
Các cây bá hương trong vườn của Ðức Chúa Trời cũng không thể sánh với nó;
Các cây thông không sao bằng các cành nó;
So với các nhánh nó, các cây tiêu huyền đều chẳng ra gì;
Không cây nào trong vườn của Ðức Chúa Trời đẹp như nó.
Ta đã làm cho nó trở nên đẹp đẽ, cành lá sum suê,
Ðến nỗi mọi cây cối trong Ê-đen, vườn của Ðức Chúa Trời, đều phải ganh tị.’”

10 Vì thế Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Vì nó tự cao tự đại ỷ vào thân cây cao lớn của nó, vào ngọn cây cao vút với cành lá sum suê của nó, và vì lòng nó sinh ra kiêu ngạo nhờ sự cao lớn của nó, 11 nên Ta sẽ trao nó cho kẻ thống lãnh các dân. Hắn sẽ đối xử thích đáng với nó. Ta đã loại trừ nó vì sự gian ác của nó. 12 Quân ngoại xâm đến từ một xứ hung tàn nhất trong các dân đã đốn nó ngã xuống và bỏ nó nằm chơ vơ. Các nhánh nó nằm ngổn ngang trên các núi đồi và trong các thung lũng. Các cành nó gãy rời nằm bừa bãi trong các sông rạch trong xứ. Tất cả các dân trên đất đã bỏ bóng mát của nó ra đi. 13 Trên đống nhánh cây đổ nát của nó, các chim trời làm tổ; dưới các cành của nó, các thú đồng làm chỗ nương thân.

14 Tất cả những điều đó xảy ra để mọi cây mọc bên dòng nước sẽ không cậy vào thân cây cao lớn của mình, không cậy vào ngọn cây cao vút của mình, và không cậy vào cành lá sum suê của mình mà tự cao tự đại, và để không cây nào nhờ hấp thụ nước mà được cao lớn sẽ kiêu ngạo nữa.

Vì tất cả chúng sẽ bị trao cho tử thần để đem vào nơi sâu của lòng đất,

Cùng với những kẻ đi xuống vực sâu, vốn là những phàm nhân từng sống giữa nhân gian.”

15 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Trong ngày nó đi xuống âm phủ,[s] Ta đã khiến có một cuộc thảm sầu. Ta đã lấp vực sâu để chôn vùi nó bên dưới. Ta đã làm cho các dòng sông ngưng chảy, các dòng nước lớn ngừng lại. Ta đã làm cho Li-băng vì nó mà thảm sầu ảo não, và tất cả các cây cối ngoài đồng vì nó mà úa lá rũ cành. 16 Ta đã làm cho các dân nghe tin nó sụp đổ rúng động, khi Ta quăng nó xuống âm phủ với những kẻ đi xuống vực sâu. Bấy giờ tất cả cây cối ở Ê-đen, những cây cối tốt nhất và đẹp nhất của Li-băng, tất cả những cây đã được hấp thụ nước đầy đủ sẽ được an ủi, vì nó cũng ở cùng một chỗ với chúng dưới miền sâu của lòng đất. 17 Chúng thảy đều đi xuống âm phủ với nó, đến chỗ ở của những kẻ đã bị giết bằng gươm, cùng chung số phận với các đồng minh của nó, những kẻ đã sống dưới bóng mát của nó giữa các dân.

18 Có cây nào trong các cây ở Ê-đen được vinh hiển và vĩ đại như ngươi chăng? Thế nhưng ngươi sẽ bị đốn xuống, chung với những cây ở Ê-đen, để đi vào nơi sâu của lòng đất. Ngươi sẽ nằm chung với những kẻ không được cắt bì, với những kẻ bị giết bằng gươm. Ðây là số phận của Pha-ra-ôn và toàn thể đạo quân đông đảo của nó,” Chúa Hằng Hữu phán.

Khúc Ai Ca cho Pha-ra-ôn và Ai-cập

32 Vào ngày mồng một, tháng mười hai, năm thứ mười hai, lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy cất lên tiếng ai ca để tiếc thương Pha-ra-ôn vua Ai-cập. Ngươi hãy nói với nó,

‘Ngươi khác nào con sư tử tơ giữa các dân.
Ngươi giống như con thủy quái ở giữa biển khơi.
Ngươi lao vào các dòng sông, rồi dùng chân quậy nước,
Và khiến cho các dòng nước nổi bùn.’”

Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Giữa đại hội nơi các dân tụ họp,
Ta sẽ giăng lưới bắt ngươi.
Chúng sẽ nộp ngươi vào trong lưới của Ta.
Ta sẽ ném ngươi xuống đất.
Ta sẽ quăng ngươi ra giữa đồng trống.
Ta sẽ cho mọi loài chim trời đến rỉa thịt ngươi.
Ta sẽ để các thú hoang trên khắp đất đến ăn thịt ngươi.
Ta sẽ khiến thịt ngươi bị rải ra khắp các núi đồi,
Và thi thể ngươi vứt đầy các thung lũng.
Ta sẽ khiến máu ngươi chảy ra trên các núi đồi, làm ướt sũng đất đai,
Và các sông suối sẽ đầy xác chết của ngươi.
Khi Ta xóa bỏ ngươi,
Ta sẽ che khuất các từng trời,
Và làm các sao trời ra tăm tối.
Ta sẽ dùng mây đen che khuất mặt trời,
Và ánh sáng mặt trăng sẽ không chiếu đến đất được.
Ta sẽ làm tối tăm tất cả các tinh tú trong bầu trời trên đầu ngươi,
Và khiến bóng tối bao trùm trên đất nước của ngươi,”
Chúa Hằng Hữu phán.

“Ta sẽ làm cho lòng của nhiều dân hoang mang lo nghĩ,
Khi Ta để ngươi bị tàn lụi giữa các dân,
Và trong các nước ngươi chưa bao giờ biết đến.
10 Ta sẽ làm cho nhiều dân kinh hoàng vì cớ ngươi.
Các vua của chúng sẽ rởn gai ốc vì những gì xảy đến cho ngươi.
Khi Ta vung gươm ra trước mặt chúng,
Chúng run lên khiếp đảm liên hồi,
Vì ai trong chúng cũng sợ bị mất mạng,
Trong ngày ngươi bị sụp đổ.”

11 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,
“Gươm của vua Ba-by-lôn sẽ đến trên ngươi.
12 Ta sẽ dùng gươm của các chiến sĩ dũng mãnh, những kẻ tàn bạo nhất trong các dân, làm cho đạo quân đông đúc của ngươi ngã xuống.
Chúng sẽ đập tan niềm kiêu hãnh của Ai-cập,
Chúng sẽ tiêu diệt toàn thể đội quân đông đúc của ngươi.
13 Ta sẽ tiêu diệt tất cả các súc vật của ngươi, để chẳng con nào còn uống nước bên các bờ sông.
Rồi sẽ không còn chân người hay móng thú vật khuấy đục các dòng nước ấy.
14 Bấy giờ Ta sẽ làm cho các dòng nước ấy trở nên êm đềm trong suốt,
Và khiến các sông nước ấy chảy trơn tru như dầu,”
Chúa Hằng Hữu phán.

15 “Khi Ta làm đất Ai-cập trở nên hoang phế,
Khi của cải đầy dẫy trong xứ bị cướp sạch,
Khi Ta đánh hạ mọi người sống trong đất ấy,
Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.

16 Ðây là khúc ai ca người ta sẽ hát lên;
Các con gái của các dân sẽ hát lên bài ai ca đó.
Chúng sẽ hát lên để tiếc thương cho Ai-cập và cho toàn thể đạo quân đông đúc của nó,”
Chúa Hằng Hữu phán.

Ðiếu Ca cho Ai-cập

17 Vào ngày mười lăm, tháng giêng,[t] năm thứ mười hai, lời của Chúa đến với tôi:

18 “Hỡi con người, hãy than khóc cho đội quân đông đúc của Ai-cập.
Hãy quăng chúng xuống,
Tức nó và các nước chư hầu[u] danh tiếng của nó,
Xuống nơi sâu của lòng đất,
Ðể xuống cùng những kẻ đã đi xuống vực sâu.
19 ‘Ngươi há đẹp đẽ hơn ai sao?
Hãy đi xuống và nằm chung với những kẻ không được cắt bì!’

20 Chúng sẽ ngã xuống giữa những kẻ sẽ bị giết bằng gươm. Nó đã bị trao cho lưỡi gươm để nó phải bị bắt đem đi, cả nó và đội quân đông đúc của nó. 21 Các thủ lãnh của các dũng sĩ và các thuộc hạ của chúng sẽ nói về nó trong âm phủ rằng, ‘Những kẻ không được cắt bì, những kẻ đã bị giết bằng gươm đã xuống đây và nằm yên bất động.’

22 Kìa là A-sy-ri và tất cả quân đội của nó. Tất cả mồ mả của chúng đều ở quanh mộ nó. Chúng thảy đều bị giết và đã ngã chết dưới lưỡi gươm. 23 Mồ mả của chúng nằm ở đáy vực sâu. Toàn thể đội quân của nó đều ở chung quanh mồ nó. Chúng thảy đều bị giết và đã ngã chết dưới lưỡi gươm. Chúng là những kẻ đã từng gây kinh hoàng trên thế gian.

24 Kìa là Ê-lam và tất cả đội quân đông đúc của nó, đang nằm quanh mộ nó. Chúng thảy đều bị giết và đã ngã chết dưới lưỡi gươm. Những kẻ không được cắt bì đó đã đi xuống miền sâu của lòng đất. Ðó là những kẻ đã từng gây kinh hoàng trên thế gian. Chúng phải mang lấy nỗi ô nhục với những kẻ đã đi xuống vực sâu. 25 Người ta đã để giường nó giữa những kẻ bị giết, giữa toàn thể đội quân đông đúc của nó. Mộ của chúng ở chung quanh nó. Tất cả chúng đều không được cắt bì, và đều đã bị giết bằng gươm. Ðó là những kẻ đã từng gây kinh hoàng trên thế gian. Bây giờ chúng đang mang nỗi ô nhục với những kẻ đã đi xuống vực sâu. Chúng đã bị bỏ vào chốn của những kẻ bị giết.

26 Mê-sếch và Tu-banh đều ở đó với toàn thể đạo quân đông đúc của chúng. Mồ của đạo quân của chúng đều nằm quanh mộ chúng. Tất cả chúng đều không được cắt bì, đều đã bị giết bằng gươm, dù chúng đã từng gây kinh hoàng trên thế gian. 27 Chúng không được nằm chung với những chiến sĩ đã ngã xuống tự ngàn xưa, những kẻ đã đi xuống âm phủ với khí giới của chúng, tức những kẻ khi chết gươm của chúng được kê dưới đầu và khiên của chúng được đặt trên hài cốt, dù chúng đã từng gây hãi hùng kinh khiếp trên thế gian.

28 Còn ngươi, ngươi sẽ bị đập tan và sẽ nằm chung với những kẻ không được cắt bì, với những kẻ đã bị giết bằng gươm.

29 Ê-đôm cũng ở đó, các vua của nó và tất cả quan tướng của nó, những kẻ đã từng một thời hùng hổ, bây giờ đều nằm chung với những kẻ đã bị giết bằng gươm. Chúng nằm đó với những kẻ không được cắt bì, với những kẻ đi xuống vực sâu.

30 Các tướng lãnh của phương bắc cũng ở đó, tất cả chúng, và tất cả quân dân của Si-đôn. Chúng đã đi xuống với những kẻ bị giết. Dù chúng đã dùng bạo lực gây nên biết bao kinh hoàng, chúng cũng phải chấp nhận chịu nhục và nằm đó với thân phận của những kẻ không được cắt bì bị giết bằng gươm, và phải mang nỗi ô nhục của chúng với những kẻ đi xuống vực sâu.

31 Pha-ra-ôn sẽ thấy chúng và sẽ được an ủi, vì toàn thể đạo quân đông đúc của nó đều sẽ bị giết bằng gươm, tức Pha-ra-ôn và toàn thể quân đội của nó,” Chúa Hằng Hữu phán. 32 “Số là Ta đã để cho nó gieo kinh hoàng trên thế gian, nên nó sẽ nằm ở giữa những kẻ không được cắt bì, với những kẻ đã bị giết bằng gươm. Ðó là số phận của Pha-ra-ôn và toàn thể đạo quân đông đúc của nó,” Chúa Hằng Hữu phán.

Sự Suy Vong và Phục Hưng của Dân Chúa

Giê-ru-sa-lem Mới

(33 - 48)

Trách Nhiệm của Ðấng Tiên Tri

33 Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy nói với dân ngươi, nếu Ta sai gươm đao đến trên xứ nào, dân trong xứ đó phải chọn một kẻ làm người canh gác. Khi người canh gác thấy gươm đao vừa đến trong xứ, thì nó phải thổi kèn và báo động cho dân. Nếu ai nghe tiếng kèn mà không chịu đề cao cảnh giác, đến nỗi để gươm đao đến giết mình, thì máu nó sẽ đổ lại trên đầu nó. Vì nó đã nghe tiếng báo động nhưng không chịu đề cao cảnh giác, nên máu nó sẽ đổ lại trên nó; vì nếu nó chịu đề cao cảnh giác, nó có thể bảo toàn được mạng sống nó rồi.

Ngược lại nếu người canh gác thấy gươm đao đến mà không thổi kèn, và dân không được báo động, rồi gươm đao đến cất mạng sống của ai đi, thì người ấy sẽ chết trong tội lỗi nó, nhưng Ta sẽ đòi máu nó nơi tay người canh gác.

Vậy, hỡi con người, Ta đã lập ngươi làm người canh gác nhà I-sơ-ra-ên. Mỗi khi ngươi nghe lời nào từ miệng Ta, ngươi phải thay Ta cảnh cáo nó. Nếu Ta nói với kẻ gian ác rằng, ‘Hỡi kẻ gian ác, ngươi phải chết.’ Nếu ngươi không cảnh cáo kẻ gian ác để nó lìa bỏ đường lối nó, thì kẻ gian ác ấy sẽ chết trong tội lỗi nó, nhưng ta sẽ đòi máu nó nơi tay ngươi. Nhưng nếu ngươi đã cảnh cáo kẻ gian ác để nó lìa bỏ đường lối nó, nhưng nó không chịu lìa bỏ đường lối nó, kẻ gian ác ấy sẽ chết trong tội lỗi nó, còn ngươi, ngươi sẽ cứu được mạng mình.”

Công Lý và Lòng Thương Xót của Ðức Chúa Trời

10 “Nầy, hỡi con người, ngươi hãy nói với nhà I-sơ-ra-ên rằng, ‘Như các ngươi đã nói, “Các vi phạm và tội lỗi của chúng tôi đè nặng trên chúng tôi. Chúng tôi bị kiệt quệ và tiêu hao vì chúng. Làm sao chúng tôi có thể sống nổi?”’ 11 Ngươi hãy nói với chúng, ‘Ta là Chúa Hằng Hữu. Ta lấy mạng sống Ta mà thề rằng, “Ta không vui khi thấy kẻ gian ác phải chết, nhưng Ta vui khi thấy nó lìa bỏ đường lối gian ác của nó và sống. Hãy quay lại, hãy quay khỏi các con đường gian ác của các ngươi. Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, tại sao các ngươi muốn chết?”’

12 Còn ngươi, hỡi con người, hãy nói với dân ngươi rằng, ‘Ðức công chính của người ngay lành sẽ không cứu được nó khi nó phạm tội, và sự gian ác của kẻ tội lỗi sẽ không làm cho nó ngã chết khi nó ăn năn lìa bỏ những gì gian ác. Người ngay lành khi phạm tội sẽ không thể sống nhờ vào đức công chính của nó đã có trong quá khứ. 13 Dầu trước kia Ta có nói với người ngay lành rằng, “Ngươi sẽ sống,” nhưng nếu nó cậy vào đức công chính của nó mà phạm tội, thì không một việc công chính nào nó đã làm sẽ được nhớ đến nữa, nhưng vì cớ tội lỗi nó mới phạm, nó phải chết. 14 Dầu Ta đã nói với kẻ gian ác rằng, “Ngươi phải chết,” nhưng nếu nó lìa bỏ tội lỗi nó và sống theo luật pháp và lẽ công chính – 15 tức nếu kẻ gian ác trả lại của thế chân, trả lại những gì nó đã trộm cắp, sống theo luật đem đến sự sống, và không phạm tội nữa– thì nó sẽ không chết, nhưng sẽ sống. 16 Không một tội nào nó đã phạm trước kia sẽ được nhớ đến để kết tội nó nữa. Nó sẽ được sống, vì bây giờ nó làm theo công lý và lẽ công chính.’

17 Thế nhưng dân ngươi nói, ‘Ðường lối của Chúa như vậy là không công bình.’ Ðúng ra, đường lối của các ngươi mới là không công bình. 18 Khi một người ngay lành lìa bỏ lẽ công chính mà phạm tội ác, thì nó phải chết trong tội ác của nó. 19 Khi một kẻ tội lỗi lìa bỏ gian ác mà sống theo luật pháp và lẽ công chính, thì nhờ đó nó sẽ được sống. 20 Thế mà các ngươi lại bảo, ‘Ðường lối của Chúa như vậy là không công bình!’ Hỡi nhà I-sơ-ra-ên, Ta sẽ đoán xét mỗi người trong các ngươi tùy theo các đường lối của người ấy.”

Giê-ru-sa-lem Bị Sụp Ðổ

21 Ngày mồng năm, tháng mười, năm thứ mười hai, kể từ khi chúng tôi bị lưu đày, có người trốn khỏi Giê-ru-sa-lem đến với tôi và nói, “Thành đã sụp đổ rồi.” 22 Số là đêm trước ngày người trốn thoát đến gặp tôi, tay Chúa đã đặt nặng trên tôi, khiến tôi bị á khẩu. Sáng hôm sau, khi người ấy đến với tôi, Ngài mở miệng tôi ra, tôi nói được, và không bị á khẩu nữa.

Thân Phận Những Người Sống Sót

23 Lời của Chúa đến với tôi, 24 “Hỡi con người, dân sống trong những nơi hoang phế trong đất I-sơ-ra-ên cứ bảo rằng, ‘Áp-ra-ham chỉ là một người, thế mà ông ấy đã làm chủ được đất nầy, huống chi chúng ta có đông người, chắc chắn thế nào đất nầy cũng được ban cho chúng ta để chúng ta làm chủ.’ 25 Vì vậy ngươi hãy nói với chúng, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Các ngươi ăn thịt với máu tươi còn trong đó. Các ngươi ngước mắt ngửa trông sự giúp đỡ từ các thần tượng của các ngươi, rồi làm đổ máu người ta, thế mà các ngươi lại muốn làm chủ đất nước nầy sao? 26 Các ngươi cậy vào gươm đao của các ngươi, các ngươi làm những điều gớm ghiếc, ai nấy đều làm cho vợ của người khác ra ô uế, thế mà các ngươi còn muốn làm chủ đất nước nầy sao?’

27 Ngươi hãy nói với chúng điều nầy, ‘Ta chỉ mạng sống Ta mà thề rằng chắc chắn tất cả những kẻ đang sống trong các nơi hoang phế sẽ ngã chết dưới lưỡi gươm. Ta sẽ trao những kẻ sống ngoài đồng trống cho các thú dữ cắn xé; còn những kẻ sống trong các thành trì và các hang động sẽ bị chết vì ôn dịch. 28 Ta sẽ biến đất nước ấy ra hoang tàn và đổ nát. Niềm kiêu hãnh về sức mạnh của nó sẽ không còn nữa. Các núi đồi của I-sơ-ra-ên sẽ ra hoang vu, đến nỗi không người qua lại. 29 Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa. Ta sẽ biến đất nước ấy ra hoang tàn và đổ nát, vì mọi điều gớm ghiếc chúng đã làm.’

30 Còn phần ngươi, hỡi con người, dân ngươi nói với nhau về ngươi dọc nơi các tường thành, trước các cửa nhà. Chúng bảo nhau, người nầy nói với người kia, ‘Hãy đến nghe những lời đến từ Chúa.’ 31 Chúng đến với ngươi thật đông. Dân Ta ngồi trước mặt ngươi để nghe những lời ngươi nói, nhưng chúng sẽ chẳng làm theo, vì chúng chỉ muốn nói để lấy lòng, còn thật lòng của chúng, chúng chỉ muốn làm sao để kiếm lợi cho mình. 32 Này, đối với chúng, ngươi chẳng khác gì một ca sĩ hát lên những bản tình ca thắm thiết, bằng một giọng ca truyền cảm, đồng thời ngươi còn biết sử dụng nhạc khí thật hay mà thôi. Chúng chỉ thích nghe những gì ngươi nói, nhưng chúng chẳng muốn làm theo. 33 Khi điều ấy xảy ra, này, chắc chắn nó sẽ xảy ra, bấy giờ chúng sẽ biết rằng có một đấng tiên tri đang ở giữa chúng.”

Những Kẻ Chăn Chiên Giả

34 Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy nói tiên tri chống lại những kẻ chăn dắt I-sơ-ra-ên. Hãy nói tiên tri và hãy bảo chúng, những kẻ chăn dắt I-sơ-ra-ên, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Khốn thay cho các ngươi, những kẻ chăn dắt I-sơ-ra-ên, những kẻ chỉ biết lo nuôi mình! Há chẳng phải những người chăn có bổn phận phải lo cho chiên được ăn uống no nê sao? Các ngươi ăn sữa đông đặc và mặc áo ấm bằng lông chiên. Các ngươi ăn thịt những con chiên mập, nhưng các ngươi không nuôi chiên. Các ngươi không làm cho con yếu được mạnh; các ngươi không chữa trị con bị bịnh; các ngươi không băng bó con bị thương; các ngươi không đem con đi lạc trở về; các ngươi không đi tìm con bị mất; nhưng các ngươi đã dùng bạo lực và hà khắc cai trị chúng. Chúng phải bị tản lạc khắp nơi vì chẳng ai chăn dắt chúng, và chúng đã trở thành mồi ngon cho mọi thú dữ. Chiên Ta đã bị tản lạc. Chúng lang thang trên mọi núi và mọi đồi cao. Chiên Ta đã tan tác trên khắp mặt đất; chẳng có ai kiếm, chẳng có ai tìm.”’”

Vì thế, hỡi các ngươi, những kẻ chăn chiên, hãy nghe lời của Chúa, “Ta lấy mạng sống Ta mà thề,” Chúa Hằng Hữu phán, “Bởi vì không ai chăn giữ nên chiên Ta đã thành miếng mồi ngon. Chiên Ta đã thành thức ăn cho mọi thú dữ trong đồng, trong khi những kẻ chăn chiên không đi tìm các con chiên Ta về, nhưng những kẻ chăn chiên ấy chỉ lo nuôi mình mà không lo nuôi chiên Ta. Vì thế hỡi các ngươi, những kẻ chăn chiên, hãy nghe lời của Chúa,” 10 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Ta chống lại những kẻ chăn chiên, và Ta sẽ lấy chiên Ta khỏi tay chúng. Ta sẽ không cho chúng chăn chiên Ta nữa, để những kẻ chăn chiên không ăn thịt chiên Ta nữa. Ta sẽ cứu chiên Ta khỏi miệng chúng, để chiên Ta không làm đồ ăn cho chúng nữa.”

Người Chăn Chiên Thật

11 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Này, Ta, chính Ta, sẽ đi tìm chiên Ta và sẽ tìm được chúng. 12 Như người chăn đi tìm đàn chiên của mình trong ngày người ấy đến giữa các con chiên bị tản lạc thể nào, Ta cũng sẽ đi tìm các con chiên của Ta thể ấy. Ta sẽ giải thoát chúng khỏi những nơi chúng bị tản lạc trong ngày mây mù và tăm tối. 13 Ta sẽ đem chúng ra khỏi các dân và nhóm chúng về từ các nước, rồi Ta sẽ đưa chúng về đất nước của chúng. Ta sẽ cho chúng ăn trên các đồi núi của I-sơ-ra-ên, bên những dòng nước mát, và trong mọi nơi có người ở trong đất nước đó. 14 Ta sẽ cho chúng ăn cỏ trong các đồng cỏ xanh tươi. Các đỉnh núi cao ở I-sơ-ra-ên sẽ là ràn của chúng. Chúng sẽ nằm xuống và nghỉ ngơi trong đồng cỏ xanh tươi. Chúng sẽ được ăn no trong đồng cỏ tốt tươi trên các núi đồi của I-sơ-ra-ên. 15 Ta, chính Ta, sẽ là người chăn những con chiên của Ta, và Ta sẽ cho chúng được nằm xuống nghỉ ngơi an lạc,” Chúa Hằng Hữu phán. 16 “Ta sẽ đi tìm con nào bị mất, Ta sẽ mang về con nào đi lạc, Ta sẽ băng bó con nào bị thương, và Ta sẽ nuôi cho mạnh khỏe con nào yếu đuối, nhưng Ta sẽ tiêu diệt con nào mập béo và mạnh bạo. Ta sẽ nuôi chúng bằng công lý.

17 Còn các ngươi, hỡi đàn chiên của Ta,” Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Này, Ta sẽ phán xét giữa chiên với chiên, giữa chiên đực với dê đực: 18 Ðược ăn trong các đồng cỏ xanh tươi há là việc nhỏ sao mà các ngươi còn lấy chân giày đạp những phần cỏ còn lại? Ðược uống nơi các dòng nước mát trong sạch mà các ngươi vẫn chưa được thỏa lòng sao mà còn lấy chân quậy đục chúng lên? 19 Chiên của Ta há phải ăn những cỏ đã bị chân các ngươi giày đạp và uống những nước đã bị chân các ngươi quậy đục hay sao?”

20 Vì thế Chúa Hằng Hữu phán với chúng thế nầy, “Này, Ta, chính Ta sẽ đoán xét giữa chiên mập và chiên gầy. 21 Bởi vì các ngươi lấy sừng húc vào sườn, vào vai, và xua đuổi những con chiên ốm yếu đến nỗi chúng phải bị tản lạc ra ngoại quốc, 22 nên Ta phải cứu đàn chiên của Ta, để chúng không bị cướp bóc nữa, và Ta sẽ đoán xét giữa chiên với chiên.

23 Sau đó Ta sẽ lập một người để chăn dắt chúng, đó là Ða-vít tôi tớ Ta. Nó sẽ chăn nuôi chúng. Nó sẽ cho chúng ăn và làm người chăn giữ chúng. 24 Ta, chính Ta, Chúa, sẽ là Ðức Chúa Trời của chúng, và tôi tớ Ta Ða-vít sẽ làm người lãnh đạo của chúng. Ta, Chúa, đã phán vậy.

25 Ta sẽ lập với chúng một giao ước hòa bình và diệt trừ các thú dữ ra khỏi đất nước của chúng, để chúng có thể sống an toàn trong đồng hoang và ngủ ngon trong rừng mà không lo sợ gì. 26 Ta sẽ làm cho chúng và những kẻ sống trong các vùng chung quanh ngọn đồi của Ta thành một nguồn phước. Ta sẽ khiến các trận mưa rơi xuống đúng mùa. Chúng sẽ thành những cơn mưa phước hạnh. 27 Cây cối ngoài đồng sẽ sai trái. Ðất đai sẽ sinh sản hoa màu. Ai nấy trong xứ sẽ hưởng thái bình. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa, khi Ta bẻ gãy các ách trên cổ chúng và cứu chúng khỏi tay những kẻ bắt chúng làm nô lệ. 28 Chúng sẽ không còn làm đối tượng cho các dân cướp bóc. Chúng sẽ không còn làm mồi cho các thú dữ cắn xé. Chúng sẽ sống an toàn, và không ai sẽ làm cho chúng sợ hãi nữa. 29 Ta sẽ làm cho đất nước của chúng được nổi tiếng về sản xuất các nông phẩm, để không ai sống trong xứ phải chết vì đói nữa, và chúng sẽ không còn bị các dân sỉ nhục nữa. 30 Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta, Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng, ở với chúng, và chúng, nhà I-sơ-ra-ên, là dân Ta,” Chúa Hằng Hữu phán.

31 “Hỡi các ngươi, đàn chiên của Ta, đàn chiên trong đồng cỏ của Ta, các ngươi là loài người, còn Ta là Ðức Chúa Trời của các ngươi.” Chúa Hằng Hữu phán.

Tuyên Án Sê-i-rơ

35 Lời của Chúa đến với tôi, “Hỡi con người, hãy quay mặt ngươi đối nghịch Núi Sê-i-rơ và nói tiên tri chống lại nó. Hãy nói với nó, ‘Chúa Hằng Hữu phán thế nầy,

“Hỡi Núi Sê-i-rơ, Ta chống lại ngươi;
Ta đưa cánh tay Ta ra chống lại ngươi,
Ðể biến ngươi thành một nơi điêu tàn và hoang phế.
Ta sẽ làm cho các thành thị của ngươi thành các nơi đổ nát;
Ngươi sẽ biến thành một chốn hoang vu,
Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.

Vì ngươi cứ giữ mãi trong lòng mối thù ghét từ thời xa xưa giữa các tổ tiên của các ngươi nên ngươi đã nộp dân I-sơ-ra-ên cho gươm đao tàn sát trong lúc chúng bị lâm nguy, trong thời tội ác của chúng đến cực điểm, do đó,” Chúa Hằng Hữu phán, “Ta lấy mạng sống Ta mà thề rằng Ta sẽ chuẩn bị để ngươi bị đổ máu, và máu sẽ đuổi theo ngươi. Vì ngươi không ghét đổ máu, nên máu sẽ đuổi theo ngươi. Ta sẽ làm Núi Sê-i-rơ thành ra nơi hoang phế và điêu tàn. Ta sẽ khiến nơi đó không còn ai qua lại nữa. Ta sẽ làm cho các núi của nó đầy xác người bị giết. Trên các đồi của ngươi, trong các thung lũng của ngươi, và trong mọi dòng nước của ngươi, xác người bị gươm giết sẽ nằm la liệt. Ta sẽ biến ngươi thành một nơi hoang tàn vĩnh viễn. Các thành thị của ngươi sẽ không có người cư ngụ. Bấy giờ ngươi sẽ biết rằng Ta là Chúa.

10 Vì ngươi đã nói, ‘Hai dân đó và hai nước đó sẽ thuộc về ta. Chúng ta sẽ chiếm lấy chúng để làm chủ chúng,’ trong khi Chúa vẫn còn đó, 11 vì thế,” Chúa Hằng Hữu phán, “Ta lấy mạng sống Ta mà thề rằng Ta sẽ đối xử với ngươi theo cơn giận và lòng thù ghét của ngươi thể hiện khi ngươi ghét chúng. Khi Ta đoán phạt ngươi, chúng sẽ biết Ta là ai. 12 Ngươi sẽ biết rằng Ta, Chúa, đã nghe mọi lời nguyền rủa ngươi đã thốt ra để chống lại các núi của I-sơ-ra-ên rằng, ‘Chúng sẽ trở nên hoang vu. Chúng sẽ được trao cho chúng ta để chúng ta ăn nuốt chúng.’ 13 Các ngươi đã nói những lời ngạo mạn chống lại Ta. Các ngươi đã nói nhiều lời hỗn láo chống nghịch Ta, và Ta đã nghe tất cả.” 14 Chúa Hằng Hữu phán thế nầy, “Cả thế giới sẽ vui mừng khi Ta làm cho ngươi trở nên hoang vu. 15 Giống như ngươi vui mừng vì sản nghiệp của nhà I-sơ-ra-ên bị hoang vu thể nào, Ta sẽ làm cho ngươi bị y như thể đó. Hỡi Núi Sê-i-rơ và toàn thể Ê-đôm, tất cả các ngươi sẽ bị hoang vu. Bấy giờ chúng sẽ biết rằng Ta là Chúa.”’”

Bản Dịch 2011 (BD2011)

Copyright © 2011 by Bau Dang