Bible in 90 Days
Dân Do-thái Ðược Tái Lập Quốc
14 Quả thật Chúa sẽ thương xót Gia-cốp;
Ngài sẽ chọn I-sơ-ra-ên một lần nữa;
Ngài sẽ tái lập họ trong xứ sở của họ.
Các dân ngoại sẽ hiệp với họ;
Các dân ấy sẽ liên kết với nhà Gia-cốp.
2 Các dân sẽ tiếp đón họ và đưa họ trở về quê hương của họ;
Nhà I-sơ-ra-ên sẽ làm chủ các dân,
Người ta sẽ phục vụ họ như những tôi trai tớ gái trong đất của Chúa;
Họ sẽ bắt làm tù binh những kẻ đã bắt họ làm tù binh;
Họ sẽ cai trị những kẻ vốn đã hà hiếp họ.
Sự Sụp Ðổ của Vua Ba-by-lôn
3 Ðến ngày Chúa cho ngươi nghỉ ngơi, thoát khỏi cảnh đau buồn, truân chuyên, và lao khổ của thời lưu đày mà ngươi đã bị bắt phải phục dịch, 4 bấy giờ ngươi sẽ cất lên những lời ca châm chọc vua Ba-by-lôn như sau:
Ủa kẻ áp bức đã tàn đời rồi sao?
Kẻ hay nhạy cơn lôi đình không còn nữa sao?
5 Chúa đã bẻ gãy cây gậy uy quyền của kẻ ác;
Cây vương trượng của kẻ cầm quyền cai trị gian ác đã bị đập tan;
6 Ðó là kẻ trong cơn giận đã không ngừng tay đánh đập muôn dân;
Ấy là kẻ cai trị muôn dân bằng giận dữ, hằng bắt bớ hành hạ họ không ngừng.
7 Bây giờ cả thế giới đều được nghỉ yên và bình tịnh;
Rồi đột nhiên họ thốt lên những lời ca hát vui mừng.
8 Ngay cả những cây tùng, cây bá hương ở Li-băng cũng cất tiếng hát rằng,
“Từ khi ngươi ngã xuống, không còn ai lên đốn chặt chúng tôi.”
9 Dưới âm phủ bị náo động khi nhận ngươi vào.
Nó vì ngươi mà đánh thức các âm hồn của những kẻ đã từng trị vì trên đất;
Nó làm cho vua chúa các dân đứng dậy khỏi ngai mình để chào đón ngươi.
10 Tất cả những kẻ ấy sẽ nói với ngươi rằng,
“Ông mà cũng đã trở thành yếu đuối như chúng tôi sao?
Ông mà cũng đã trở nên như chúng tôi à?”
11 Những huy hoàng và âm thanh các hạc cầm của ngươi rồi cũng đi vào âm phủ;
Giòi sẽ làm nệm cho ngươi; bọ sẽ làm mền cho ngươi.
Sự Sụp Ðổ của Lu-xi-phe
12 Hỡi Lu-xi-phe, con của bình minh kia,
Ngươi đã bị sa xuống đất rồi sao?
Hỡi kẻ chế ngự các nước, ngươi đã bị hạ xuống rồi sao?
13 Này, ngươi đã tự nhủ,
“Ta sẽ lên trời;
Ta sẽ nhấc ngai ta lên trên các vì sao của Ðức Chúa Trời;
Ta sẽ ngự trị trên Núi Hội Họp, nơi thượng đỉnh của miền cực bắc.
14 Ta sẽ lên trên các tầng mây;
Ta sẽ làm cho chính ta trở thành một đấng tối thượng.”
15 Nhưng ngươi sẽ bị ném xuống âm phủ,
Xuống tận đáy của vực sâu.
16 Những ai thấy ngươi đều sẽ trố mắt nhìn kỹ và tự hỏi,
“Ðây có phải là kẻ đã từng làm rúng động cả thế giới,
Khiến các vương quốc phải run sợ,
17 Kẻ đã từng biến thế giới thành sa mạc hoang tàn,
Kẻ đã đạp đổ các thành trì thành bình địa,
Và kẻ đã không bao giờ mở cửa ngục phóng thích các tù binh đó sao?”
18 Tất cả các vua chúa của các nước,
Ai nấy đều nằm xuống cách hiển vinh trong lăng tẩm của họ,
19 Nhưng ngươi sẽ bị quăng ra khỏi mồ mả của ngươi,
Như một cành cây gớm ghiếc,
Bị phủ bằng xác chết của những người bị giết vì gươm,
Rồi bị xô xuống các phiến đá ở dưới vực sâu,
Khác nào một xác chết bị giày đạp dưới chân.
20 Ngươi sẽ không được chôn cất trong lăng tẩm của các vua,
Vì ngươi đã phá tan đất nước của ngươi,
Vì ngươi đã sát hại dân ngươi.
Dòng dõi bọn gian ác muôn đời về sau sẽ không được ai nhắc đến.
21 Hãy chuẩn bị diệt sạch con cháu của chúng đi,
Vì tội ác của tổ tiên chúng.
Ðừng để con cháu chúng có cơ hội nổi lên chiếm lấy đất nước nữa,
Hoặc xây dựng các thành trì khắp nơi trên mặt đất nữa.
22 “Ta sẽ trỗi dậy chống lại chúng,”
Chúa các đạo quân phán vậy.
“Ta sẽ loại bỏ danh Ba-by-lôn và những kẻ sống sót của nó,
Cùng với con cháu và chắt chít của chúng,”
Chúa Toàn Năng phán vậy.
23 “Ta sẽ biến nó thành chỗ ở của nhím và những ao nước.
Ta sẽ dùng chổi hủy diệt quét sạch chốn ấy,”
Chúa các đạo quân phán vậy.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại A-sy-ri
24 Chúa các đạo quân đã thề,
“Quả thật, hễ Ta định thế nào, việc phải xảy ra thế ấy.
Hễ Ta tính làm sao, việc phải thành như vậy.
25 Ta sẽ đánh tan quân A-sy-ri trong đất của Ta;
Ta sẽ giày đạp nó trên các đồi núi của Ta.
Ách của nó sẽ bị vứt khỏi cổ dân Ta;
Gánh nặng của nó sẽ bị cất khỏi vai của họ.”
26 Ðây là chương trình đã định cho khắp đất;
Ðây là cánh tay đưa ra thực hiện trên tất cả các dân;
27 Vì khi Chúa các đạo quân đã quyết định, ai có thể hủy bỏ?
Khi cánh tay Ngài đã đưa ra thực hiện, ai có thể rút tay Ngài lại được chăng?
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Phi-li-tin
28 Vào năm Vua A-kha băng hà sứ điệp[a] này đến:
29 “Hỡi toàn dân Phi-li-tin, các ngươi chớ vội mừng,
Vì cây roi đánh ngươi đã gãy,
Bởi vì từ trong dòng dõi của con rắn sẽ sinh ra một con rắn độc,
Rồi từ nó sẽ sinh ra một con rắn bay độc hại dữ dằn.
30 Con đầu lòng của những người nghèo đói sẽ được nuôi dưỡng;
Và những người bần hàn khốn khó sẽ nằm nghỉ an toàn;
Nhưng Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi chết đi vì nạn đói;
Ta sẽ diệt luôn những người còn sót lại của ngươi.[b]
31 Hỡi cổng thành, hãy sầu than khóc lóc;
Hỡi thành phố, hãy gào khóc kêu la;
Hỡi toàn dân Phi-li-tin, hãy bủn rủn rụng rời,
Vì một luồng khói đen sẽ từ phương bắc kéo đến,
Và chẳng ai rời khỏi hàng ngũ của mình.”
32 Khi ấy người ta sẽ trả lời thế nào cho các sứ giả của nước ấy đây?
“Chúa đã lập Si-ôn.
Những người cùng khốn trong dân Ngài sẽ tìm được nơi ẩn náu trong thành đó.”
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Mô-áp
15 Sứ điệp về Mô-áp:
Ôi, chỉ trong một đêm mà Thành Ạc-rơ của Mô-áp đã bị tàn phá tan hoang;
Ôi, chỉ trong một đêm mà Thành Ki-rơ của Mô-áp chỉ còn là đống đổ nát hoang tàn.
2 Dân Ði-bôn kéo nhau lên đền thờ thần của họ;
Họ cùng nhau đi lên các miếu thờ thần của họ trên các nơi cao để than khóc.
Tại Nê-bô và tại Mê-đê-ba, họ rên rỉ thảm sầu;
Ai nấy đều phơi đầu trọc mình ra;
Người nào cũng cạo râu mình nhẵn nhụi.
3 Ngoài đường phố người ta mặc vải thô tang chế;
Trên các sân thượng và tại những nơi hội họp công cộng ai nấy đều khóc lóc bi thương;
Lòng dạ nát tan, dầm dề nước mắt.
4 Dân ở Hết-bôn và ở Ê-lê-a-lê khóc gào thảm thiết;
Tiếng than khóc của họ vang vọng đến tận Gia-hát;
Thế nên quân đội của Mô-áp đều nản lòng,
Họ kinh hồn táng đởm và run lên lẩy bẩy.
5 Lòng Ta đau xót vì dân Mô-áp;
Những người tỵ nạn của họ chạy trốn đến tận Xô-a và tận Ê-lát Sê-li-si-a.
Kìa, họ trèo qua đèo Lu-hít, vừa đi vừa khóc thút thít;
Kìa, trên đường đến Hô-rô-na-im, họ vừa đi vừa khóc sụt sùi vì bị diệt vong.
6 Kìa, các nguồn nước ở Nim-rim đã cạn khô;
Kìa, các đồng cỏ úa vàng, cây cối héo tàn, thực vật chẳng còn chi nữa.
7 Vì thế của cải họ dành dụm được và những gì họ tích lũy được,
Họ đều mang qua bên kia Thác Thùy Dương.
8 Kìa, tiếng khóc than vang khắp biên thùy Mô-áp;
Tiếng thổn thức kêu gào vào tận Ê-la-im;
Và tiếng rên rỉ nỉ non vọng thấu Bê-e Ê-lim.
9 Kìa, những dòng nước ở Ði-bôn đều đầy máu người;
Dầu vậy Ta sẽ gia thêm tai họa cho Ði-bôn;
Ðó là sư tử sẽ đuổi theo những người Mô-áp vừa thoát nạn và những kẻ còn sót lại trong xứ.
16 Hãy gởi các chiên con làm quà cho người cai trị trong xứ,
Từ Sê-la trong vùng đồng hoang đến ngọn núi Ái Nữ của Si-ôn.
2 Bấy giờ tại những khúc sông cạn ở Ạt-nôn,
Các thiếu nữ của Mô-áp sẽ chạy trốn tán loạn như đàn chim non vỡ tổ.
3 “Xin hãy lập một kế hoạch,
Xin hãy thực thi công lý;
Xin tỏa bóng mát như trời đêm ngay giữa chính ngọ;
Xin che giấu những người bị đuổi giết;
Ðừng tố giác những người đang lẩn trốn.
4 Hãy cho những người Mô-áp bị đuổi giết được lánh cư;
Hãy làm nơi ẩn náu cho họ để họ thoát khỏi tay những kẻ đang truy lùng tiêu diệt họ.”
Vì sẽ có lúc những kẻ đàn áp họ không còn nữa;
Ý đồ tiêu diệt họ sẽ ngưng;
Những kẻ giày đạp họ biến mất khỏi xứ.
5 Bấy giờ một ngai sẽ được lập lên trong tình thương
Trong lều của Ða-vít;
Trên ngai ấy một người thành tín sẽ trị vì;
Người ấy sẽ luôn kiếm tìm công lý,
Và lẹ làng thi hành lẽ công chính.
6 Chúng ta đã nghe về tính kiêu ngạo của Mô-áp;
Chúng ta đã biết nó kiêu ngạo như thế nào;
Nó hay ngang tàng, kiêu căng, và xấc xược;
Chúng ta biết rõ: những gì nó phô trương chỉ là rỗng tuếch.
7 Vì thế hãy để cho Mô-áp khóc than,
Hãy để cho mọi người Mô-áp khóc than về nó.
Hãy cứ khóc lóc sầu thảm,
Hãy cực kỳ khổ đau sầu não,
Hãy nuối tiếc những bánh nho sản xuất ở Ki-rơ Ha-rê-sết.
8 Vì ruộng vườn ở Hết-bôn tiêu điều,
Những vườn nho ở Síp-ma cũng vậy,
Vua chúa của các dân đã từng bị rượu từ các chùm nho ấy làm say gục,[c]
Những cây nho đã từng vươn cành đến tận Gia-ê-xe, lan mãi đến vùng sa mạc;
Những nhánh ấy đã mọc tràn ra bên ngoài, băng qua cả đại dương.
9 Vì thế Ta sẽ khóc với dân Gia-ê-xe khi chúng khóc vì thương tiếc những vườn nho ở Síp-ma;
Hỡi Hết-bôn, hỡi Ê-lê-a-lê, nước mắt Ta sẽ dầm dề vì các ngươi,
Vì những tiếng hát câu hò trong mùa hái nho và mùa gặt lúa sẽ không còn nữa.
10 Niềm hân hoan và vui mừng vì ruộng vườn trúng mùa đã bị cất đi,
Trong các vườn nho, tiếng hát ca sẽ không còn nữa, tiếng câu hò sẽ không còn nữa;
Tại các bồn ép nho, chẳng còn ai sẽ đạp nho để làm rượu,
Vì Ta sẽ làm cho tiếng hát hò ngưng bặt.
11 Do đó lòng Ta thổn thức vì Mô-áp, như hạc cầm trỗi điệu bi thương,
Dạ Ta bồi hồi đau xót vì cớ Ki-rơ Hê-re.
12 Lúc ấy dù Mô-áp có lên các đền miếu xây cất trên các nơi cao mà mỏi mòn quỳ lạy cầu xin các thần của nó,
Dù nó có lên các thánh điện của các thần tượng ấy mà cúng bái kêu cầu,
Tất cả đều sẽ luống công vô ích.
13 Ðó là lời của Chúa đã phán về Mô-áp từ xưa. 14 Nhưng bây giờ Chúa lại phán, “Trong vòng ba năm nữa, giống như số năm thuê một công nhân lao động, hào quang của Mô-áp, luôn với số dân đông đảo ấy, sẽ bị tiêu tan. Số người còn sót lại sẽ rất ít và sẽ không ra gì.”
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ða-mách
17 Sứ điệp về Ða-mách:
Kìa, Ða-mách sẽ không còn là một thành phố nữa,
Nhưng chỉ là một đống đổ nát hoang tàn.
2 Các khu phố của nó[d] sẽ trở nên hoang vắng,
Chỉ còn làm nơi cho các đàn chiên nằm nghỉ;
Chẳng ai sẽ làm cho chúng kinh động.
3 Ðồn lũy của nó đóng ở Ép-ra-im sẽ không còn nữa;
Vương quyền của Ða-mách đã bị cất bỏ rồi;
Những người A-ram[e] còn sống sót sẽ giống như vinh hiển của con cái I-sơ-ra-ên,
Chúa các đạo quân phán vậy.
4 Trong ngày ấy, vinh hiển của Gia-cốp sẽ suy giảm;
Thân thể mập mạnh của nó sẽ trở nên gầy yếu.
5 Nó sẽ như người thợ gặt nắm lấy những ngọn lúa,
Rồi đưa tay ra cắt và chỉ có được một ít gié lúa thôi;
Giống như người ta đi mót lúa trong thung lũng Rê-pha-im.
6 Thật vậy chỉ một ít gié lúa còn sót lại;
Giống như cây ô-liu kia bị người ta rung,
Chỉ còn hai ba trái sót lại trên ngọn cây,
Hoặc bốn năm trái còn dính lại trên các cành ra trái.
Chúa Ðức Chúa Trời[f] của I-sơ-ra-ên phán vậy.
7 Trong ngày ấy người ta sẽ để lòng hướng về Ðấng Tạo Hóa mình;
Mắt họ sẽ ngưỡng vọng Ðấng Thánh của I-sơ-ra-ên.
8 Họ sẽ không cúng tế nơi bàn thờ các thần tượng,
Tức nơi các tác phẩm do tay họ làm ra;
Họ sẽ chẳng trông mong gì nơi các sản phẩm mà ngón tay họ đã tạo,
Bất kể là trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra,
Hay các bàn thờ để tế hương cho các thần tượng.
9 Trong ngày ấy các thành kiên cố của họ sẽ giống như những nơi hoang vắng của dân Hi-vi và dân A-mô-ri thời xưa;[g]
Các dân ấy đã bỏ xứ ra đi vì cớ dân I-sơ-ra-ên;
Thật là cảnh hoang tàn đổ nát.
10 Vì ngươi đã quên Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của ngươi,
Vì ngươi không nhớ đến Vầng Ðá vững chãi làm nơi ẩn náu của ngươi,
Cho nên, dù ngươi trồng những cây giống tốt
Và ương những cây lấy giống từ ngoại quốc mang về;
11 Dù trong ngày ngươi trồng, ngươi mong sao cho chúng chóng lớn;
Ngay buổi sáng ngươi trồng, ngươi đã muốn thấy chúng sớm trổ hoa,
Nhưng đến ngày gặt hái, ngươi sẽ chẳng thu hoạch được gì,
Mà chỉ thấy toàn thảm sầu và nỗi đau tuyệt vọng.
12 Khốn cho muôn dân đang thét gào;
Họ thét to tựa biển cả gầm vang;
Khốn cho các nước đang gào la;
Họ gào to tựa sóng cuồng ập xuống.
13 Nhiều nước gào la như sóng cao cuồn cuộn đập vào bờ;
Nhưng khi Chúa quở trách, chúng liền cao bay xa chạy;
Chúng bị săn đuổi như rác rến trên núi gặp cơn lốc,
Như bụi bay khi gặp trận cuồng phong.
14 Chiều tà đến, ôi thật là kinh hoàng!
Trước khi trời sáng, chúng chẳng còn nữa.
Ðây là số phận của những kẻ bóc lột chúng ta,
Là định mạng dành cho quân cướp đoạt chúng ta.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ê-thi-ô-pi
18 Khốn cho xứ của loài côn trùng đập cánh vù vù,
Ở tận mãi bên kia các dòng sông xứ Ê-thi-ô-pi,[h]
2 Nó sai các sứ giả vượt biển bằng các thuyền đan bằng cỏ chỉ thảo lướt trên mặt nước.
Hãy ra đi, hỡi các sứ giả nhanh nhẹn;
Hãy đến một nước có dân cao lớn và da dẻ mịn màng,
Hãy tới một dân mà mọi người xa gần đều khiếp sợ,
Một nước hùng cường và đàn áp các lân bang,
Một nước có các sông phân chia lãnh thổ.
3 Hỡi tất cả các ngươi, dân cư trên thế giới,
Tức những người đang sống ở thế gian,
Hãy ngắm nhìn khi cờ hiệu giương lên trên núi;
Hãy lắng nghe khi tù và trỗi tiếng điểm binh,
4 Vì Chúa đã phán với tôi thế này:
“Từ nơi Ta ngự, Ta sẽ lặng lẽ quan sát,
Như ánh nắng chói chang khi mặt trời đứng bóng,
Như màn sương tan mau dưới cơn nắng mùa gặt.”
5 Vì trước mùa hái nho, khi hoa nho biến mất trên cành,
Khi các đóa hoa biến thành những chùm nho chín mọng,
Ngài sẽ dùng rựa chặt các cành,
Cắt bỏ các nhánh, và vứt chúng đi.
6 Tất cả chúng sẽ bị bỏ thây để làm thức ăn cho chim chóc trên núi và cho các dã thú trên đất.
Chim chóc sẽ ăn chúng suốt mùa hè;
Mọi dã thú trên đất sẽ ăn chúng suốt mùa đông.
7 Bấy giờ một dân cao lớn và da dẻ mịn màng,
Một dân mà mọi người xa gần đều khiếp sợ,
Một nước hùng cường và đàn áp các lân bang,
Một nước có các sông phân chia lãnh thổ,
Sẽ sai người mang lễ vật đến dâng lên Chúa các đạo quân,
Ở trên Núi Si-ôn,
Nơi danh Chúa các đạo quân ngự.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ai-cập
19 Sứ điệp về Ai-cập:
Này, Chúa ngự trên đám mây bay mau đến Ai-cập;
Các thần tượng Ai-cập run rẩy trước thánh nhan Ngài;
Lòng dạ dân Ai-cập đều rụng rời bủn rủn.
2 Ta sẽ khiến người Ai-cập nổi lên chống lại người Ai-cập;
Họ sẽ đánh giết lẫn nhau: người trong gia đình hại người trong gia đình, láng giềng hại láng giềng, thành này đánh thành nọ, tiểu quốc nọ đánh tiểu quốc kia.
3 Tinh thần trong lòng người Ai-cập sẽ không còn nữa;
Ta sẽ làm rối loạn các chương trình của chúng;
Chúng sẽ đi cầu vấn các thần tượng, hồn người chết, tà ma, và tà linh.
4 Ta sẽ phó dân Ai-cập cho một bạo chúa;
Một vua hung tàn sẽ cai trị chúng;
Chúa, Chúa các đạo quân, phán vậy.
5 Cửa biển sẽ nứt nẻ;
Sông Nin sẽ cạn khô;
6 Các kinh rạch sẽ trở nên hôi thối;
Các nhánh của Sông Nin sẽ cạn dòng và khô nứt;
Sậy lau sẽ ngã rạp bên bờ.
7 Cỏ cây hai bên bờ sông, ở cửa sông,
Và tất cả những ruộng đồng hai bên sông sẽ khô cằn nứt nẻ, bị bỏ hoang, và không còn nữa.
8 Các ngư phủ sẽ khóc than;
Mọi kẻ giăng câu sẽ than vãn;
Những người quăng chài trên mặt nước sẽ âu sầu.
9 Những thợ dệt vải gai sẽ tuyệt vọng;
Những thợ chải len và thợ dệt vải trắng đều xanh xao.
10 Những người sống nghề sản xuất vải đều khiếp đảm;
Tất cả những ai làm công kiếm sống đều thảm sầu.
11 Các quan quyền của Xô-an đều cực kỳ dại dột;
Các mưu sĩ khôn ngoan của Pha-ra-ôn bày vẽ toàn những mưu kế điên rồ.
Sao các ngươi có thể nói với Pha-ra-ôn rằng,
“Tôi là con cháu các nhà hiền triết, con cháu của các tiên vương”?
12 Các hiền nhân của ngươi đâu rồi?
Bây giờ hãy để chúng nói cho ngươi biết chương trình Chúa các đạo quân định làm cho Ai-cập là gì đi.
13 Các quan quyền của Xô-an đã trở nên dại dột;
Những người lãnh đạo của Mem-phít đã bị lừa gạt;
Những tộc trưởng của các bộ tộc đã dẫn Ai-cập đi sai lạc.
14 Chúa đã đổ vào chúng một tâm thần rối loạn;
Nên chúng làm Ai-cập ngả nghiêng,
Như một kẻ say rượu đi ngả nghiêng và nôn mửa.
15 Dù là thủ lãnh hay là người chỉ biết vâng lệnh thi hành, dù dẻo dai như cành chà là hay dễ gãy như cây sậy,
Không ai có thể làm gì cho Ai-cập được cả.
16 Trong ngày ấy người Ai-cập sẽ trở nên như phụ nữ, run rẩy và sợ sệt trước cánh tay Chúa các đạo quân đưa lên sửa phạt họ. 17 Xứ Giu-đa sẽ thành nỗi kinh hoàng cho người Ai-cập. Người nào bị nhắc đến tên sẽ lo sợ, vì chương trình mà Chúa các đạo quân đã định để nghịch lại họ.
Ai-cập, A-sy-ri, và I-sơ-ra-ên Ðược Phước
18 Trong ngày ấy xứ Ai-cập sẽ có năm thành nói tiếng Ca-na-an và tuyên thệ trung thành với Chúa các đạo quân. Một trong các thành ấy sẽ được gọi là Thành Mặt Trời.[i]
19 Trong ngày ấy sẽ có một bàn thờ được lập lên ngay giữa nước Ai-cập để người ta thờ phượng Chúa, và một bia đá bày tỏ lòng tôn kính Chúa cũng được dựng lên ở biên giới nước ấy. 20 Những điều đó sẽ là dấu hiệu và bằng chứng rằng Chúa các đạo quân hiện diện trong nước Ai-cập, hầu họ sẽ kêu cầu Chúa khi bị quân bạo ngược bức hiếp, và Ngài sẽ sai một Ðấng Giải Cứu đến binh vực và giải cứu họ. 21 Chúa sẽ làm cho người Ai-cập nhận biết Ngài; trong ngày ấy, người Ai-cập sẽ nhận biết Ngài. Họ sẽ đem con vật hiến tế và các lễ vật đến thờ phượng Ngài. Họ sẽ khấn hứa với Chúa và giữ trọn các lời khấn hứa ấy. 22 Chúa sẽ đánh phạt Ai-cập, đánh phạt rồi chữa lành. Họ sẽ trở về với Chúa, rồi Ngài sẽ nghe lời cầu nguyện của họ và chữa cho họ được lành.
23 Trong ngày ấy sẽ có một đại lộ từ Ai-cập đến A-sy-ri, và từ A-sy-ri đến Ai-cập. Người Ai-cập sẽ đến A-sy-ri, rồi người Ai-cập và người A-sy-ri sẽ cùng nhau đến thờ phượng.
24 Trong ngày ấy I-sơ-ra-ên sẽ hiệp cùng Ai-cập và A-sy-ri lập thành một liên minh ba nước. Liên minh ba nước ấy sẽ là nguồn phước giữa thế giới. 25 Họ là những người được Chúa các đạo quân ban phước, mà rằng, “Phước thay cho Ai-cập dân Ta, A-sy-ri công việc của tay Ta, và I-sơ-ra-ên cơ nghiệp của Ta.”
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ai-cập và Ê-thi-ô-pi
20 Vào năm Vua Sa-gôn của A-sy-ri sai tổng tư lịnh quân đội của ông dẫn quân đến Ách-đốt, tấn công thành ấy, và triệt hạ nó, 2 Chúa phán với Ê-sai con của A-mô rằng, “Hãy đi, cởi bỏ tấm vải thô quấn ngang thắt lưng ngươi ra, và cũng hãy tháo giày ra khỏi chân ngươi.” Ông làm y như thế; ông để mình trần và đi chân không.
3 Bấy giờ Chúa lại phán, “Như tôi tớ Ta là Ê-sai đã bước đi mình trần và chân không trong ba năm, như một dấu hiệu và một điềm báo trước cho Ai-cập và Ê-thi-ô-pi thể nào, 4 thì vua A-sy-ri sẽ dẫn người Ai-cập làm tù binh và người Ê-thi-ô-pi đi lưu đày, cả trẻ lẫn già, trần trụi, chân không, và hở mông, khiến cho Ai-cập phải chịu nhục nhã cũng thể ấy. 5 Bấy giờ những kẻ đặt hy vọng nơi Ê-thi-ô-pi và đặt niềm hãnh diện nơi Ai-cập sẽ phải thất kinh và xấu hổ. 6 Trong ngày ấy những dân sống dọc miền duyên hải này sẽ nói, ‘Hãy xem đấy, những người chúng ta đã đặt hy vọng vào, những người chúng ta đã chạy đến cậy nhờ để giải cứu chúng ta khỏi vua A-sy-ri mà còn ra nông nỗi như thế. Vậy làm sao chúng ta có thể được thoát khỏi?’”
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ba-by-lôn
21 Sứ điệp về vùng đồng hoang dọc miền duyên hải:
Giống như những cơn lốc từ phương nam quét sạch,
Kẻ xâm lăng sẽ từ miền sa mạc kéo đến,
Từ vùng đất kinh hoàng tiến về.
2 Tôi được báo cho hay một khải tượng hãi hùng;
Quân phản bội phản bội,
Kẻ hủy diệt hủy diệt.
Hỡi Ê-lam, hãy tiến lên,
Hỡi Mê-đi, hãy bao vây.
Ta sẽ làm cho mọi tiếng thở than chấm dứt.
3 Vì thế lòng dạ tôi bồi hồi lo lắng;
Tôi đau đớn quặn thắt,
Như sản phụ đau đớn lúc lâm bồn.
Tôi té xỉu khi nghe về nó,
Tôi hoảng kinh khi thấy nó đến gần.
4 Tôi trở nên như kẻ mất hồn,
Nỗi kinh hãi đã làm tôi run sợ.
Cảnh hoàng hôn tôi trông đợi đã biến thành nỗi kinh hoàng cho tôi.
5 Họ dọn tiệc, họ trải thảm ra,
Họ ăn, họ uống.
Hỡi các tướng lãnh, hãy đứng lên, hãy thoa dầu trên các thuẫn khiên.
6 Vì Chúa đã phán với tôi thế này:
“Hãy đi, đặt người canh gác,
Khi thấy gì thì hãy báo cáo ngay.
7 Khi thấy xe chiến mã với một cặp kỵ binh, hoặc xe do lừa kéo, hoặc xe do lạc đà kéo, thì hãy nghe cho kỹ, hãy quan sát kỹ càng.”
8 Rồi người canh gác phải lớn tiếng báo cáo như sư tử rống rằng,
“Trình thượng cấp, tôi đứng nơi vọng canh suốt ngày,
Tôi trực tại trạm gác thâu đêm.
9 Kìa, đạo quân kỵ binh đã đến,
Từng cặp kỵ binh trên mỗi xe chiến mã.”
Bấy giờ người chỉ huy đáp lại và nói,
“Ba-by-lôn đã sụp đổ, đã sụp đổ;
Tất cả hình tượng các thần của nó đã vỡ nát tan tành trên mặt đất.”
10 Hỡi dân tộc tôi, những người bị chà đạp và sàng sảy như lúa thóc,
Những gì tôi đã nghe từ Chúa các đạo quân, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên,
Tôi xin loan báo cho các người.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ðu-ma
11 Sứ điệp về Ðu-ma:
Có người từ Sê-i-rơ gọi tôi,
“Hỡi người canh gác, đêm trường còn bao lâu nữa?
Hỡi người canh gác, đêm trường còn bao lâu nữa?”
12 Người canh gác đáp,
“Bình minh sắp ló dạng rồi, nhưng đêm trường cũng cùng đến!
Bạn muốn hỏi gì, xin cứ hỏi;
Hãy trở lại, hãy đến nhé.”
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ả-rập
13 Sứ điệp về Ả-rập:
Hỡi đoàn thương gia của Ðê-đan,
Các người sẽ trú ẩn giữa các lùm cây trong đồng hoang Ả-rập.
14 Hỡi dân cư ở xứ Tê-ma,
Hãy đem nước đến cho những người đang chết khát,
Hãy mang bánh đến cho những người đang trốn tránh,
15 Vì họ đang trốn khỏi gươm,
Họ đang trốn khỏi những lưỡi gươm đã tuốt ra khỏi vỏ,
Họ đang trốn khỏi những cây cung đã giương lên,
Họ đang trốn khỏi trận chiến tranh khốc liệt.
16 Vì đây là những gì Chúa đã phán với tôi:
Trong vòng một năm, như số năm người làm thuê hoàn tất giao kèo vừa mãn hạn, tất cả vinh hoa phú quý của Kê-đa sẽ chấm dứt; 17 số dũng sĩ sử dụng cung tên của Kê-đa sẽ còn lại rất ít, vì Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên, đã phán vậy.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Giê-ru-sa-lem
22 Sứ điệp về thung lũng khải tượng:
Có gì đã xảy ra mà hết thảy các ngươi đều lên trên sân thượng của mái nhà vậy,
2 Hỡi các ngươi là thành phố đầy tiếng cười la, náo nhiệt,
Một đô thị ầm ĩ tiếng reo vui?
Những kẻ chết giữa các ngươi không phải chết vì gươm,
Cũng không bị tử thương nơi trận mạc.
3 Tất cả các lãnh tụ của các ngươi đều bỏ trốn;
Họ bị bắt làm tù binh mà chẳng cần dùng đến cung tên,
Những người của các ngươi dù trốn đi xa đến đâu,
Ðều cũng bị tìm ra và bị bắt.
4 Vì thế tôi nói: Hãy nhìn nơi khác, và đừng nhìn tôi nữa,
Hãy để cho tôi than khóc đắng cay,
Ðừng tìm cách an ủi tôi,
Trước cảnh điêu tàn của con gái dân tôi.
5 Vì Chúa, Chúa các đạo quân, đã định một ngày khiến cho thung lũng khải tượng phải bị hỗn loạn, giày xéo lên nhau, và kinh hãi;
Tường thành sẽ sụp đổ;
Tiếng kêu cứu sẽ vang tận trong núi.
6 Ê-lam mang lấy bao tên,
Cùng với đoàn xe chiến mã và các kỵ binh ra trận;
Ki-rơ tháo bao bọc khiên để sẵn sàng chiến đấu.
7 Bấy giờ trong các thung lũng đẹp đẽ nhất của ngươi,
Các xe chiến mã sẽ chen chúc nhau đầy dẫy,
Còn các kỵ binh sẽ dàn trận gườm sẵn nơi các cổng thành.
8 Ngài đã cất đi sự phòng thủ của Giu-đa.
Trong ngày ấy các ngươi sẽ hướng mắt vào các binh khí cất chứa trong Kho Rừng Binh Khí.
9 Các ngươi sẽ khám phá ra rằng có nhiều lỗ hổng nơi tường thành Ða-vít.
Các ngươi dự trữ nước ở Hạ Hồ.
10 Các ngươi sẽ đếm từng nóc nhà ở Giê-ru-sa-lem,
Rồi phá đi một số nhà để củng cố các điểm phòng thủ trên tường thành.
11 Các ngươi xây hồ chứa nước giữa hai lớp tường thành,
Ðể chứa nước lấy từ Cổ Hồ,
Nhưng các ngươi không trông cậy vào Ðấng đã lập nên thành ấy,
Không nhờ vào Ðấng từ xưa đã hoạch định cho thành ấy được thành hình.
12 Trong ngày ấy Chúa, Chúa các đạo quân, kêu gọi các ngươi hãy khóc lóc và thảm sầu,
Hãy cạo trọc đầu và mặc lấy vải thô.
13 Nhưng này, các ngươi chỉ lo vui thú và tiệc tùng;
Các ngươi mổ bò và giết chiên làm thịt;
Các ngươi ăn uống rượu thịt say sưa và nói với nhau rằng,
“Chúng ta hãy ăn, hãy uống, vì ngày mai chúng ta sẽ chết.”
14 Chính Chúa các đạo quân đã nói rõ vào tai tôi lời mặc khải này rằng,
“Chắc chắn, các ngươi sẽ không được tha tội này cho đến chết,” Chúa, Chúa các đạo quân, phán vậy.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Những Kẻ Lãnh Ðạo Thối Nát
15 Chúa, Chúa các đạo quân, phán,
Hãy đến, hãy đi gặp quan Quản Lý Sép-na, tức quan Tể Tướng triều đình và nói:
16 Ngươi có tư cách gì ở đây?
Dòng họ ngươi có ai ở đây mà ngươi đã xây cho mình lăng tẩm,
Ðã cho đục cho mình một ngôi mộ trên cao,
Và đã khoét vào vách đá để lập cho mình một ngôi mộ?
17 Này, hỡi kẻ quyền thế kia,
Chúa sắp quăng mạnh ngươi ra;
Ngài sẽ nắm cổ ngươi;
18 Ngài sẽ quay ngươi vòng vòng, rồi ném ngươi như ném một quả bóng vào một vùng hoang dã.
Rồi ngươi sẽ chết ở đó;
Ðó là nơi các xe chiến mã của ngươi sẽ nằm;
Ngươi sẽ trở thành điều ô nhục cho nhà của chủ ngươi.
19 Ta sẽ tống ngươi ra khỏi chức vụ của ngươi;
Ngươi sẽ bị lôi xuống khỏi địa vị của ngươi.
20 Trong ngày ấy Ta sẽ gọi đầy tớ Ta,
Ê-li-a-kim con của Hinh-kia;
21 Ta sẽ lấy áo mão của ngươi mặc cho nó,
Lấy cân đai của ngươi thắt cho nó,
Và lấy quyền hành của ngươi trao cho nó.
Nó sẽ trở thành cha của dân cư ở Giê-ru-sa-lem và của nhà Giu-đa.
22 Ta sẽ đặt trên vai nó chìa khóa của nhà Ða-vít;
Khi nó mở, không ai đóng được,
Khi nó đóng, không ai mở được.
23 Ta sẽ lập nó vững chắc như đinh đóng cột;
Nó sẽ đem lại vị thế vẻ vang cho tổ tiên nó.
24 Gia tộc nó sẽ đặt vào nó tất cả vinh hiển của tổ tiên dòng họ,
Và của con cháu chắt chít chúng.
Việc lớn việc nhỏ gì chúng đều cậy nhờ vào nó;
Tất cả các chum vò, ly chén, và bình hũ lớn nhỏ đều treo trên một mình nó.
25 Chúa các đạo quân phán,
Trong ngày ấy cây đinh đã được đóng chắc vào cột sẽ chịu không nổi;
Nó sẽ gãy cụp và rơi xuống;
Bấy giờ toàn thể khối nặng đã treo trên nó sẽ rơi xuống vỡ nát tan tành,
Vì Chúa đã phán vậy.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Ty-rơ
23 Sứ điệp về Ty-rơ:
Hỡi các thương thuyền của Tạt-si, hãy than khóc,
Vì nơi giao thương buôn bán chính của các ngươi đã bị tàn phá rồi, chẳng còn nhà cửa, chẳng còn bến tàu gì nữa.
Khi các thương thuyền ấy rời Ðảo Chíp-rơ đến nơi, chúng mới khám phá ra điều ấy.
2 Hãy yên lặng, hỡi dân cư sống ở miền duyên hải,
Hỡi các thương gia của Si-đôn,
Các ngươi đã phái nhiều người vượt trùng dương,
3 Vượt biển cả mênh mông.
Nguồn lợi của các ngươi là hạt giống gieo ở Si-kho và mùa gặt ở hai bên bờ Sông Nin;
Ngươi là một trung tâm thương mại quốc tế.
4 Hỡi Si-đôn, ngươi hãy hổ thẹn đi, vì biển đã lên tiếng;
Thành trì trên bờ biển đã tuyên bố rằng,
“Ta đã không đau đớn vì chuyển bụng sinh ngươi;
Ta đã không sinh ngươi ra;
Ta đã không nuôi nấng các thanh niên ngươi;
Và Ta cũng không dưỡng dục các thiếu nữ ngươi.”
5 Khi tin tức đến xứ Ai-cập,
Ai nấy nghe tin về Ty-rơ đều đau đớn quặn thắt.
6 Hãy vượt qua đại dương tiến đến Tạt-si,
Hỡi dân cư sống ở miền duyên hải,
Hãy cất tiếng khóc than.
7 Phải chăng thành các ngươi vốn đầy tiếng vui cười náo nhiệt,
Thành được lập nên từ thuở xa xưa,
Thành có những bàn chân từng chiếm ngụ khắp miền viễn xứ?
8 Ai đã trù hoạch việc này nghịch lại Ty-rơ,
Thành có thẩm quyền ban phát các vương miện,
Thành có các thương gia đầy quyền thế như những ông hoàng,
Các con buôn của nó được tôn trọng khắp nơi trên thế giới?
9 Chính Chúa các đạo quân đã hoạch định điều ấy,
Ðể làm ô nhục niềm kiêu hãnh của mọi vinh hiển trần gian,
Ðể làm sỉ nhục mọi kẻ được thế gian tôn trọng.
10 Hỡi ái nữ[j] của Tạt-si,
Hãy tràn qua xứ ngươi như một dòng sông,[k]
Vì ở đây không còn bến tàu nữa.
11 Ngài đã đưa tay Ngài ra trên biển;
Ngài đã làm các vương quốc rúng động;
Chúa đã ban lịnh nghịch lại Ca-na-an,
Ðể tiêu diệt các thành trì của nó.
12 Ngài phán, “Ngươi sẽ chẳng vui cười nữa, hỡi ái nữ của Si-đôn, người trinh nữ bị hãm hiếp;
Hãy trỗi dậy và đi qua Ðảo Chíp-rơ[l] trú ngụ,
Dù ở đó ngươi cũng không được yên ổn bao nhiêu.”
13 Hãy nhìn vào xứ của người Canh-đê;
Chính dân ấy, chứ không phải người A-sy-ri, đã biến Ty-rơ[m] thành nơi ở của thú rừng;
Chúng đã dựng tháp để vây thành;
Chúng đã phá tan các cung điện;
Chúng đã biến nó thành chốn đổ nát hoang tàn.[n]
14 Hỡi các thương thuyền của Tạt-si, hãy than khóc,
Vì thành trì che chở của ngươi đã bị phá tan rồi.
15 Từ ngày ấy Ty-rơ sẽ bị lãng quên trong bảy mươi năm, như số năm của một đời vua.
Sau bảy mươi năm ấy, số phận của Ty-rơ sẽ giống như lời ca của người kỹ nữ:
16 Hỡi người kỹ nữ đã bị lãng quên,
Hãy ôm đàn dạo quanh thành phố,
Hãy khảy cho thật hay, hãy hát nhiều bài hát,
May đâu người ta sẽ nhớ đến ngươi.
17 Mãn bảy mươi năm Chúa sẽ thăm viếng Ty-rơ. Nó sẽ trở lại nghề cũ, tức làm điếm với mọi vương quốc trên mặt đất. 18 Nhưng tiền lời và tiền làm công của nó sẽ được đem dâng lên Chúa, thay vì để dành hoặc cất giữ. Những lợi nhuận của nó sẽ được dùng để cung cấp thực phẩm dồi dào và áo quần tốt đẹp cho những người phục vụ trước mặt Chúa.
Chúa Phán Xét Thế Gian
24 Này, Chúa sắp hủy phá mặt đất và khiến nó trở nên hoang tàn;
Ngài sẽ lật úp mặt nó xuống và làm tan tác dân cư.
2 Bấy giờ mọi người sẽ cùng chung số phận: Tư tế cũng như dân thường,
Ông chủ cũng như tôi trai,
Bà chủ cũng như tớ gái,
Kẻ bán cũng như người mua,
Kẻ cho mượn cũng như người vay mượn,
Chủ nợ cũng như con nợ.
3 Mặt đất sẽ trở nên trống không hoang vắng;
Nó sẽ bị tước đoạt và lột sạch,
Vì lời Chúa đã phán vậy.
4 Khắp đất đều hoang vắng thê lương;
Thế giới đều héo sầu buồn thảm;
Trời đất thảy ảo não u sầu.
5 Dân cư trên đất đã làm cho nó bị ô nhiễm,
Vì họ đã vi phạm luật pháp,
Thay đổi mạng lịnh,
Hủy bỏ giao ước đời đời.
6 Vì vậy lời nguyền rủa sẽ ăn tươi nuốt sống trái đất;
Dân cư nó phải gánh lấy hậu quả của tội lỗi họ.
Do đó dân cư trên đất sẽ bị thiêu hủy;
Chỉ còn một ít người sống sót.
7 Rượu mới thảm sầu, cây nho tàn héo;
Tất cả những kẻ hay vui chơi nay đều thở dài ảo não.
8 Tiếng trống vui nhộn giờ hoàn toàn ngưng bặt;
Tiếng cười reo nay đã dứt rồi;
Tiếng đàn vui giờ cũng im lìm vắng lặng.
9 Chẳng còn ai uống rượu rồi cất giọng hát ca;
Ly rượu mạnh đã trở thành đắng cay cho người uống nó.
10 Thành cuồng loạn nay đã sụp đổ tan tành;
Nhà nhà đều cửa khóa then cài, chẳng ai vào được.
11 Ngoài đường phố vang tiếng kêu la kiếm rượu;
Mọi cuộc vui đều không còn nữa;
Những vui sướng của thế gian thảy đều biến mất.
12 Thành phố bây giờ chỉ còn hoang vắng tiêu điều;
Các cổng thành đều gãy nát.
13 Ðó sẽ là tình trạng của các quốc gia trên thế giới,
Giống như cây ô-liu bị rung khi hái trái,
Như cây nho bị mót trái lúc cuối mùa.
14 Những kẻ sống sót sẽ lên tiếng, họ sẽ hớn hở ca mừng;
Những kẻ ở phương tây[o] sẽ reo hò vì uy nghi của Chúa.
15 Vậy hỡi những kẻ ở phương đông, hãy tôn vinh Chúa;
Hỡi các dân trong các xứ ở hải ngoại, hãy tôn vinh danh Chúa, Ðức Chúa Trời của I-sơ-ra-ên.
16 Chúng tôi đã nghe những lời ca ngợi phát xuất từ các nơi tận cùng trái đất rằng,
“Ðấng Công Chính thật hiển vinh thay!”
Nhưng tôi nói, tôi đuối sức rồi, tôi đuối sức rồi. Khốn cho tôi thay!
Phường phản bội đã phản bội rồi;
Phải, phường phản bội đã phản bội thật rồi.
17 Hỡi dân cư trên đất,
Kìa kinh hoàng, hầm hố, và bẫy lưới đang chờ bắt các ngươi.
18 Kẻ chạy trốn vì tiếng kinh hoàng sẽ sa vào hố;
Kẻ nào trèo ra khỏi hố sẽ bị mắc vào bẫy lưới,
Vì cổng các nguồn nước trên trời đã mở toang;
Các nền trái đất thảy đều rung chuyển.
19 Trái đất bị vỡ nát tan tành;
Ðịa cầu bị nổ tung ra từng mảnh;
Trái đất bị rúng động dữ dội.
20 Ðịa cầu lảo đảo như người say,
Lắc lư tựa chiếc lều lỏng lẻo.
Tội lỗi nó đè nặng trên nó;
Nó ngã quỵ và không đứng dậy được nữa.
21 Trong ngày ấy trên trời Chúa sẽ trừng phạt đạo thiên binh sa ngã,
Còn dưới đất Ngài sẽ trừng phạt các vị vua kiêu ngạo.
22 Họ sẽ bị gom lại với nhau,
Như các tù nhân bị nhốt chung dưới hầm ngục;
Họ sẽ bị giam giữ trong tù;
Họ sẽ bị trừng phạt như vậy một thời gian lâu.
23 Bấy giờ mặt trăng sẽ mắc cỡ, mặt trời sẽ hổ thẹn,
Vì Chúa các đạo quân sẽ trị vì trên Núi Si-ôn, ngay tại Giê-ru-sa-lem,
Và vinh quang Ngài sẽ rạng lòa trước mặt các vị trưởng lão của Ngài.
Tạ Ơn vì Ðược Cứu Khỏi Áp Bức
25 Lạy Chúa, Ngài là Ðức Chúa Trời của con;
Con tôn ngợi Ngài, con chúc tụng danh Ngài,
Vì Ngài đã làm những việc lạ lùng.
Ngài thực hiện các chương trình đã định sẵn từ xưa cách thành tín và thực tế.
2 Vì Ngài đã biến một thành phố thành một đống vụn,
Một thành trì kiên cố ra một nơi đổ nát điêu tàn;
Khu dinh thự của các dân ngoại không còn là một khu phố nữa;
Nó sẽ không bao giờ được xây dựng lại.
3 Vì thế các dân tộc hùng cường sẽ tôn vinh Ngài;
Những thành trì của các dân hung hãn sẽ kính sợ Ngài,
4 Vì Ngài là nơi ẩn núp của người nghèo khó,
Nơi nương náu cho người khốn cùng trong lúc gian nguy,
Nơi trú ẩn trong khi bão tố,
Và bóng mát giữa lúc nắng thiêu;
Vì sát khí của quân cường bạo như bão tố đập tới tấp vào tường,
5 Tiếng náo động của các dân ngoại như nắng gắt giữa vùng khô hạn;
Ngài chế ngự chúng như nắng nóng bị đám mây che mát;
Tiếng ca hát của quân cường bạo đành im bặt.
6 Trên núi này Chúa các đạo quân sẽ thết đãi muôn dân một đại tiệc,
Một đại tiệc với thịt béo, một đại tiệc với rượu ngon;
Thịt thật béo bổ và rượu tinh khiết thượng hạng.
7 Cũng tại trên núi này Ngài sẽ hủy bỏ tấm màn bao trùm mọi dân;
Một tấm màn bao phủ tất cả các nước.
8 Ngài sẽ tiêu diệt tử thần vĩnh viễn;
Chúa Hằng Hữu sẽ lau khô dòng lệ trên mặt mọi người;
Ngài sẽ cất đi nỗi ô nhục của dân Ngài trên toàn thế giới,
Vì Chúa đã phán vậy.
9 Trong ngày ấy người ta sẽ nói:
Ðây là Ðức Chúa Trời chúng ta;
Chúng ta trông đợi Ngài, và Ngài giải cứu chúng ta.
Ðây là Chúa chúng ta hằng chờ đợi;
Chúng ta hãy hân hoan và mừng rỡ hưởng ơn cứu rỗi của Ngài,
10 Vì Chúa sẽ đặt tay Ngài trên núi này.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Mô-áp
Người Mô-áp sẽ bị chà đạp ngay tại xứ sở của họ,
Như rơm bị đạp dưới hố phân.
11 Dù giữa lúc ấy họ đưa tay ra tự cứu,
Như người bơi vươn tay ra để sải bơi,
Nhưng Ngài sẽ triệt hạ tính kiêu căng của họ,
Dù cánh tay họ cố vùng vẫy vươn lên.
12 Những tường thành của họ dù lớn cao kiên cố thế nào
Ðều sẽ bị Ngài triệt hạ, phá tan thành bình địa, và trở nên như bụi đất.
Giu-đa Ca Mừng Chiến Thắng
26 Trong ngày ấy ở đất Giu-đa, người ta sẽ ca hát bài này:
“Chúng ta có một thành trì vững chắc;
Ơn cứu rỗi của Ngài là các tường thành và chiến lũy của chúng ta.
2 Hãy mở các cổng thành
Ðể dân công chính đã giữ trọn lòng trung tín đi vào.
3 Lạy Chúa, người nào quyết giữ tâm trí mình trung thành theo Ngài,
Ngài sẽ ban cho người ấy được bình an trọn vẹn;
Họ được bình an vì đã giữ lòng tin cậy nơi Ngài.
4 Hãy tin cậy Chúa mãi mãi,
Vì ở trong Chúa, Chúa là Vầng Ðá vững chắc đời đời.
5 Vì Ngài đã triệt hạ những dân sống trên núi cao,
Ngài phá đổ các thành trì cao ngạo,
Ngài biến chúng thành bình địa, trở nên như bụi đất.
6 Bàn chân của người ta sẽ giẫm lên,
Ngay cả những bàn chân của những người nghèo khó,
Những bước chân của những kẻ bần cùng.”
7 Ðường lối của người công chính là đường ngay thẳng;
Lạy Ðấng Công Chính, xin Ngài làm cho đường của người công chính được bằng phẳng hanh thông.
8 Ôi, lạy Chúa, chúng con trông đợi đường lối phán xét của Ngài;
Linh hồn chúng con thèm khát danh Ngài và những gì nhắc nhở đến Ngài.
9 Ðêm đêm linh hồn con mơ tưởng Ngài,
Phải, tâm linh con thao thức tìm kiếm Ngài;
Khi phán quyết của Ngài được công bố trên thế giới,
Người trần gian sẽ biết lẽ công chính là gì.
10 Dù đặc ân có ban cho kẻ ác,
Chúng cũng không chịu học theo cách sống ngay lành;
Trong xứ của người lương thiện, chúng vẫn xử sự theo thói gian tà,
Và không nhìn thấy vẻ huy hoàng của Chúa.
11 Lạy Chúa, tay Ngài đã đưa lên,
Nhưng chúng vẫn không nhìn thấy.
Xin Ngài cho chúng thấy lòng nhiệt thành của Ngài đối với dân Ngài, để chúng phải hổ thẹn.
Nguyện lửa dành cho những kẻ thù nghịch Ngài thiêu đốt chúng.
12 Lạy Chúa, xin Ngài ban cho chúng con được bình an,
Vì thật vậy, những gì chúng con đã làm được đều do Ngài làm cho chúng con.
13 Lạy Chúa, Ðức Chúa Trời của chúng con,
Ngoài Ngài cũng có những chúa khác trị vì trên chúng con,
Nhưng chúng con chỉ nhìn nhận danh Ngài.
14 Những kẻ chết giờ đâu còn sống nữa;
Những âm hồn nào có trỗi dậy được đâu,
Bởi vì Ngài đã trừng phạt và tiêu diệt chúng rồi,
Khiến chẳng ai còn nhớ đến chúng nữa.
15 Lạy Chúa, nhưng Ngài đã làm cho dân này thêm lớn mạnh;
Ngài thật đã làm cho dân này thêm lớn mạnh;
Chúng con tôn vinh Ngài;
Ngài đã mở rộng bờ cõi của đất nước chúng con.
16 Lạy Chúa, trong lúc gian truân họ đã tìm kiếm Ngài;
Giữa lúc bị Ngài sửa phạt, họ đã thì thào cầu khẩn.
17 Giống như người đàn bà gần đến giờ sinh nở,
Nàng quằn quại khóc la theo từng đợt cơn đau.
Lạy Chúa, chúng con ở trước mặt Ngài cũng như vậy.
18 Chúng con cũng mang thai, chúng con cũng quằn quại, nhưng chúng con chỉ sinh ra toàn gió;
Chúng con chẳng đem sự giải cứu đến trên đất;
Chúng con không sinh ra ai để tiếp tục sống trên địa cầu.
19 Người chết của Ngài rồi sẽ sống lại;
Xác chết của con và họ sẽ cùng trỗi dậy.
Hỡi những kẻ nằm trong bụi đất, hãy trỗi dậy và ca hát vui mừng;
Vì giống như sương mai của Ngài mỗi sáng xuất hiện trên khắp cỏ cây thế nào,
Ðất sẽ thả các âm hồn ra để sống lại cũng thể ấy.
20 Hỡi dân Ta, hãy vào trong phòng, rồi đóng cửa lại;
Hãy lánh mặt một thời gian ngắn, cho đến khi cơn thịnh nộ qua đi.
21 Vì này, Chúa đã rời khỏi nơi ngự của Ngài
Ðể đi trừng phạt các dân trên đất vì tội của họ;
Bấy giờ đất sẽ phơi bày máu đã đổ mà nó đã nhận;
Nó sẽ không che đậy thây của những người bị sát hại nữa đâu.
I-sơ-ra-ên Ðược Tái Lập
27 Trong ngày ấy Chúa sẽ dùng một thanh gươm vừa cứng, vừa lớn, và vừa mạnh
Ðể trừng trị con quái vật,[p] tức con rắn lủi đầu trốn chạy,
Con quái vật, tức con rắn lươn lẹo quẹo quọ;
Ngài sẽ giết chết con thủy quái[q] dưới biển.
2 Trong ngày ấy hãy hát cho nó nghe rằng,
“Vườn nho bây giờ đã có rượu nho.
3 Chính Ta, Chúa, là người chăm sóc vườn nho;
Ta tưới nước cho nó đều đặn;
Ta canh giữ nó ngày đêm để không ai phá hoại nó.
4 Ta không giận nó nữa;
Kẻ dùng gai góc hay bụi gai chống cự Ta đâu rồi?
Ta sẽ xông vào chúng;
Ta sẽ thiêu rụi chúng một lượt.
5 Chẳng có gì tốt hơn là bám chặt vào sức mạnh của Ta;
Hãy để nó làm hòa với Ta;
Hãy để nó làm hòa với Ta.”
6 Trong những ngày đến,
Gia-cốp sẽ đâm rễ;
I-sơ-ra-ên sẽ đâm chồi và trổ hoa;
Rồi cả thế gian sẽ đầy trái nó.
7 Có phải Ngài đánh nó như Ngài đã đánh kẻ đánh nó chăng?
Có phải Ngài giết nó như Ngài đã giết kẻ muốn giết nó chăng?
8 Ngài đã dùng biện pháp lưu đày đối phó với họ;
Ngài đã dùng cuồng phong trong ngày gió đông thổi họ bay đi.
9 Nhờ vậy mà tội lỗi của Gia-cốp sẽ được tha thứ;
Việc tẩy sạch tội lỗi nó đưa đến kết quả này:
Nó đập nát những phiến đá xây bàn thờ thần tượng ra như đá vôi bị nghiền nát,
Các trụ thờ Nữ Thần A-sê-ra hay những bàn thờ dâng hương cho nữ thần ấy sẽ không còn cái nào đứng nữa.
10 Vì thành trì kiên cố nay trở thành hoang vắng tiêu sơ;
Nơi phố xá đông người bây giờ vắng vẻ tiêu điều như sa mạc hoang vu.
Ðàn bò gặm cỏ ở đó;
Chúng nằm nghỉ ở đó và nhá các cành cây ở đó.
11 Khi các cành cây khô đi, chúng gãy xuống;
Các bà đến lượm về làm củi nhóm lửa.
Vì dân này không chịu hiểu biết,
Nên Ðấng tạo thành họ sẽ không thương xót họ nữa;
Ðấng dựng nên họ sẽ không ban ơn cho họ nữa.
12 Rồi đây trong ngày ấy, Chúa sẽ đập lúa từ Sông Ơ-phơ-rát cho đến Suối Ai-cập;
Hỡi dân I-sơ-ra-ên, các ngươi sẽ được mót nhặt từng người một mang về.
13 Trong ngày ấy một tiếng kèn lớn sẽ thổi vang,
Bấy giờ những người đang bị chết mất trong xứ A-sy-ri
Và những người đã bị xua đuổi đến tỵ nạn ở Ai-cập sẽ đến và thờ lạy CHÚA
Trên núi thánh, tại Giê-ru-sa-lem.
Sứ Ðiệp Nghịch Lại Những Người Lãnh Ðạo Chính Trị và Những Người Lãnh Ðạo Tôn Giáo Bại Hoại
28 Khốn cho Ép-ra-im,
Hào quang của nó đang phai tàn,
Như những mão miện bằng hoa trên đầu bọn lãnh đạo say sưa của nó;
Chúng trị vì trên thung lũng phì nhiêu,
Nhưng lại ngập chìm trong say sưa men rượu.
2 Kìa, Chúa có một người thật oai hùng và dũng mãnh,
Như trận bão có mưa đá,
Như cuồng phong khốc liệt,
Như bão tố kinh hồn,
Như lũ lụt ngập tràn,
Ngài thẳng tay ném chúng xuống mặt đất.
3 Ngài sẽ giày đạp dưới chân mão miện kiêu ngạo của bọn say sưa của Ép-ra-im.
4 Sự hào nhoáng đẹp đẽ trên đầu của những kẻ ngự trị trên thung lũng phì nhiêu là thế đó;
Nó sẽ như một vòng hoa đang héo tàn;
Nó sẽ như trái vả chín non trước mùa hạ,
Ai thấy và hái được sẽ ăn ngấu nghiến trái ấy ngay.
5 Trong ngày ấy Chúa các đạo quân sẽ như một vòng hoa vinh hiển,
Một vương miện tuyệt mỹ cho những người còn sót lại của dân Ngài;
6 Ngài sẽ là Thần Công Lý cho những người ngồi trên tòa xét xử,
Là sức mạnh cho những ai đẩy lui quân thù trong chiến trận tại cổng thành.
7 Ðầu óc bọn ấy đều quay cuồng trong men rượu;
Chúng ngả nghiêng vì rượu mạnh;
Tư tế và tiên tri đều chếnh choáng vì rượu mạnh;
Chúng say mèm vì rượu nho;
Chúng lảo đảo vì rượu mạnh;
Ðầu óc chúng bị rượu làm quay cuồng, nên chẳng nhận rõ được khải tượng;
Khi xét xử chúng xét đoán lạng quạng, chẳng có thể phân biệt được đúng sai.
8 Vì tất cả các bàn tiệc đều bị chúng nôn mửa, trở nên ô uế;
Chẳng còn chỗ nào sạch sẽ.
9 Ngài sẽ dạy cho ai tri thức?
Ngài sẽ giãi bày sứ điệp cho ai?
Chẳng lẽ cho các trẻ thơ vừa dứt sữa,
Tức cho những con thơ vừa thôi bú hay sao?
10 Thôi thì cứ giảng giải,
Từng điều một,
Xong điều này, qua điều nọ,
Từng khoản một,
Hết khoản nọ, đến khoản kia;
Một ít chỗ này, một ít chỗ khác.
11 Thật vậy Ngài sẽ dùng môi miệng ngọng nghịu[r] và ngôn ngữ xa lạ nói với dân này,
12 Là dân Ngài đã phán,
“Ðây là nơi nghỉ ngơi,
Hãy để cho những kẻ mệt mỏi được nghỉ ngơi;
Ðây là nơi thư thái.”
Nhưng chúng chẳng thèm nghe.
13 Nên lời Chúa cho chúng sẽ là: “Từng điều một,
Xong điều này, qua điều nọ,
Từng khoản một,
Hết khoản nọ, đến khoản kia;
Một ít chỗ này, một ít chỗ khác.”
Ðể chúng đi tới, rồi bị ngã lui,
Bị giập nát, bị sa bẫy, và bị bắt sống.
14 Vậy, hãy lắng nghe lời Chúa, hỡi những kẻ nhạo báng,
Những kẻ lãnh đạo dân này tại Giê-ru-sa-lem.
15 Vì các ngươi bảo rằng,
“Chúng tôi đã kết ước với tử thần;
Chúng tôi đã có hợp đồng với âm phủ,
Nên khi có tai ương tàn khốc tràn qua,
Chúng tôi sẽ không hề hấn gì,
Vì chúng tôi sẽ dùng dối trá làm nơi trú ẩn,
Dùng dối gian làm chỗ trú ngụ cho mình.”
16 Vì thế Chúa Hằng Hữu phán,
Này, Ta đặt tại Si-ôn một tảng đá móng,
Một tảng đá đã được thử nghiệm,
Một tảng đá góc nhà quý báu,
Một nền móng vững chắc;
Ai tin cậy sẽ không hoảng hốt.
17 Ta sẽ lấy công lý làm thước đo,
Lấy công chính làm dây chuẩn mực;
Mưa đá sẽ quét sạch nơi trú ẩn của dối trá;
Lũ lụt sẽ ngập tràn chỗ trú ngụ của dối gian.
18 Bấy giờ giao ước của các ngươi với tử thần sẽ bị vô hiệu hóa;
Hợp đồng giữa các ngươi và âm phủ sẽ chẳng còn giá trị gì;
Ðến khi tai ương tàn khốc tràn qua,
Các ngươi sẽ bị nó giày đạp nát tan.
19 Mỗi khi tai ương tàn khốc đi qua, nó sẽ bắt các ngươi,
Hết sáng này qua sáng khác, rồi bất kể ngày và đêm,
Nó chắc chắn sẽ đi ngang qua các ngươi;
Ai hiểu được sứ điệp này sẽ chỉ còn biết kinh hãi mà thôi.
20 Vì giường quá ngắn, nên không thể duỗi thẳng chân ra được;
Còn mền quá nhỏ, nên không đủ để đắp mình,
21 Vì Chúa sẽ trỗi dậy, như ở trên Núi Pê-ra-xim,
Ngài sẽ nổi giận, như ở Thung Lũng Ghi-bê-ôn,
Ðể thực hiện công việc của Ngài, một công việc lạ lùng,
Ðể làm công tác của Ngài, một công tác kỳ lạ.
22 Vậy bây giờ các ngươi đừng nhạo báng nữa,
Nếu không, dây trói các ngươi sẽ càng siết lại chặt hơn;
Vì tôi đã được nghe từ Chúa, tức từ Chúa các đạo quân,
Một lịnh truyền, bảo phải tiêu diệt toàn xứ.
23 Hãy lắng nghe, hãy nghe tiếng tôi;
Xin chú ý nghe, xin nghe tôi nói.
24 Chẳng phải người cày ruộng cày suốt ngày để đất sẵn sàng cho việc gieo trồng sao?
Chẳng phải người vỡ đất cứ tiếp tục bừa xới để đất sẵn sàng cho việc trồng trọt sao?
25 Khi mặt đất đã được ban bằng,
Người ta há không rắc thì là đen,
Gieo hạt thì là,
Trồng lúa mì thành hàng,
Cấy lúa mạch vào khu định cho chúng,
Và trồng lúa mì nâu ven bờ ruộng hay sao?
26 Vì người ta đã được chỉ dạy cách thức như vậy;
Chính Ðức Chúa Trời đã chỉ bảo cho người ta như thế.
27 Không ai dùng búa để đập thì là đen bao giờ,
Cũng không ai dùng trục lăn mà cán để lấy hạt thì là,
Nhưng thì là đen, người ta dùng cây que mà khẻ,
Còn thì là, họ dùng que nhỏ mà khẻ nhẹ cho hạt rớt ra.
28 Người ta xay gạo để làm bánh,
Nhưng không ai xay lúa mà muốn gạo nát vụn bao giờ;
Dù người ta lăn bánh xe qua hoặc cho ngựa giẫm lên cốt chỉ để trốc trấu ra thôi,
Chứ không ai muốn hạt gạo bị nghiền đến nát vụn bao giờ.
29 Ðây cũng là điều đến từ Chúa các đạo quân;
Kế hoạch của Ngài quả là kỳ diệu,
Sự khôn ngoan của Ngài thật vượt trỗi vô cùng.
Copyright © 2011 by Bau Dang