Bible in 90 Days
19 Ta sẽ đặt một dấu hiệu giữa họ và sai những người sống sót của họ đi đến các nước; tức là đến Ta-rê-si,[a] Phun,[b] Lút,[c] là dân giỏi về cung tên, Tu-banh,[d] Gia-van,[e] các hải đảo xa xăm là những nơi chưa nghe danh Ta và chưa thấy vinh quang Ta. Chúng sẽ loan báo vinh quang Ta giữa các nước.”
20 CHÚA phán: “Chúng sẽ đem tất cả anh em các ngươi như lễ vật từ mọi nước về dâng hiến kính CHÚA tại núi thánh Ta ở Giê-ru-sa-lem, chúng đưa họ về bằng ngựa, xe ngựa, kiệu, la và lạc đà; như người Y-sơ-ra-ên đem lễ vật đựng trong đồ tinh sạch đến đền thờ CHÚA.” 21 CHÚA phán: “Ta cũng sẽ chọn một số người trong họ để làm thầy tế lễ và người Lê-vi.” 22 CHÚA tuyên bố: “Vì như trời mới và đất mới mà chính Ta làm ra sẽ đứng vững trước mặt Ta thế nào thì dòng dõi và tên các ngươi cũng đứng vững như thế.” 23 CHÚA phán: “Từ ngày trăng mới này đến ngày trăng mới khác, từ ngày Sa-bát này đến ngày Sa-bát nọ, mọi người[f] sẽ đến thờ phượng trước mặt Ta. 24 Họ sẽ đi ra và thấy xác của những người phản loạn cùng Ta; vì giòi bọ trên chúng nó sẽ không chết, lửa thiêu chúng nó sẽ không tàn và chúng nó là vật ghê tởm cho mọi người.”
1 Đây là sứ điệp của Giê-rê-mi, con trai Hinh-kia, về dòng tế lễ ở A-na-tốt, thuộc lãnh thổ Bên-gia-min. 2 CHÚA phán với ông vào năm thứ mười ba đời vua Giô-si-a, con A-môn, vua Giu-đa, 3 và trong đời vua Giê-hô-gia-kim, con Giô-si-a, vua Giu-đa, cho đến năm thứ mười một cuối đời vua Sê-đê-kia, con Giô-si-a, khi dân thành Giê-ru-sa-lem bị lưu đày vào tháng thứ năm.
CHÚA Bổ Nhiệm Giê-rê-mi Vào Chức Vụ Tiên Tri
4 CHÚA phán với tôi:
5 “Trước khi con lọt lòng mẹ, Ta đã biệt riêng con,
Ta đã lập con làm tiên tri cho các dân tộc.”
6 Tôi thưa: “Ôi, lạy CHÚA! Thật con chẳng biết nói chi, vì con chỉ là con trẻ.”
7 Nhưng CHÚA phán với tôi: “Đừng nói: ‘Con chỉ là con trẻ,’ Vì con sẽ đến với mọi người nào Ta sai con đến,[g] Và con sẽ nói mọi điều Ta truyền cho con nói, 8 Con đừng sợ chúng nó, Vì Ta hằng ở với con để giải cứu con.” Đấy là lời của CHÚA.
9 CHÚA giơ tay rờ miệng tôi, và CHÚA phán với tôi: “Này, Ta đã đặt lời Ta trong miệng con. 10 Ngày nay Ta ban cho con quyền trên các dân, các nước, để bứng gốc và phá sập, để hủy diệt và lật đổ, để xây dựng và vun trồng.”
Hai Thị Kiến
11 CHÚA phán với tôi: “Giê-rê-mi con thấy gì?” Tôi đáp: “Con thấy một nhánh cây hạnh.”
12 CHÚA phán với tôi: “Con thấy đúng, vì Ta thức canh để thực hiện lời Ta phán.”
13 CHÚA phán với tôi lần thứ nhì: “Con thấy gì?” Tôi đáp: “Con thấy một nồi đặt trên lửa đang thổi, vành miệng nồi nghiêng xuống từ hướng bắc.”
14 CHÚA phán với tôi: “Tai họa từ phương bắc sẽ giáng xuống hết thảy cư dân trên đất.”
15 Đây là lời của CHÚA: “Này, Ta sẽ triệu tập hết thảy các dân[h] từ các vương quốc phía bắc.
Chúng sẽ đến, ai nấy đặt ngôi mình
Nơi lối vào cổng thành Giê-ru-sa-lem,
Nghịch lại tất cả các tường bao quanh thành,
Nghịch lại tất cả các thành xứ Giu-đa.
16 Ta sẽ tuyên án trừng phạt chúng[i]
Vì mọi việc gian ác chúng làm:
Chúng đã lìa bỏ Ta, cúng tế các thần khác,
Và thờ lạy công trình tay chúng làm.
17 Về phần con, hãy chuẩn bị tinh thần, hãy mạnh dạn rao báo cho chúng mọi điều Ta truyền dạy con. Con chớ khiếp sợ chúng, e Ta khiến con càng khiếp sợ trước mặt chúng. 18 Về phần Ta, ngày nay Ta lập con lên làm thành kiên cố, làm cột sắt, làm tường đồng, để chống cự lại cả đất nước, các vua quan xứ Giu-đa, các thầy tế lễ và dân trong nước.” 19 Đây là lời của CHÚA: “Chúng sẽ tranh chiến với con, nhưng không thắng được, vì Ta hằng ở với con để giải cứu con.”
CHÚA Chăm Sóc Y-sơ-ra-ên
2 CHÚA phán với tôi:
2 “Hãy đi rao báo vào tai thành Giê-ru-sa-lem: CHÚA phán như vầy:
‘Ta còn nhớ lòng chung thủy của ngươi trong tuổi đang thì,
Tình yêu của ngươi khi là cô dâu mới,
Thể nào con theo Ta nơi sa mạc,
Nơi đất không gieo trồng.
3 Y-sơ-ra-ên vốn là dân thánh, thuộc riêng về CHÚA,
Là trái đầu mùa của hoa lợi Ngài.
Mọi kẻ nào ăn nuốt dân ấy đều bị kết tội,
Mắc phải tai họa.’ ”
Đấy là lời của CHÚA.
Tội Lỗi Các Tổ Phụ
4 Hỡi nhà Gia-cốp và toàn thể các bộ tộc nhà Y-sơ-ra-ên,
Hãy nghe lời của CHÚA,
5 CHÚA phán như vầy:
“Tổ phụ các ngươi có tìm thấy lỗi gì nơi Ta,
Mà đã lìa xa Ta,
Đi theo các thần phù phiếm,
Để rồi chính chúng cũng trở thành phù phiếm?
6 Chúng chẳng hề tự hỏi: ‘CHÚA đâu rồi?
Chính Ngài đã đem chúng ta lên khỏi xứ Ai-cập,
Dẫn chúng ta đi ngang qua sa mạc,
Là vùng đất hoang dã đầy hầm hố,
Đất khô cằn và âm u,
Đất không người qua lại, cũng chẳng có người ở.’
7 Ta đem các ngươi đến vùng đất màu mỡ này,
Cho các ngươi hưởng hoa lợi cùng mọi điều tốt đẹp trong xứ.
Nhưng các ngươi đã đến và làm ô uế đất Ta,
Các ngươi đã biến sản nghiệp Ta thành vật gớm ghiếc.
8 Các thầy tế lễ chẳng hề tự hỏi:
‘CHÚA đâu rồi?’
Các nhà chuyên giải Kinh Luật chẳng biết Ta,
Các nhà lãnh đạo chống nghịch Ta,
Các tiên tri nhân danh Ba-anh nói tiên tri,
Và đi theo các thần không giúp ích chi.”
CHÚA Buộc Tội Dân Ngài
9 Đây là lời của CHÚA:
“Vì thế cho nên Ta tiếp tục buộc tội các ngươi,
Và con cháu các ngươi nữa.
10 Hãy băng qua đảo Kít-tim[j] mà xem,
Hãy sai người đến Kê-đa[k] và dò xét kỹ càng,
Xem việc thể này có từng xảy ra chưa.
11 Có dân nào thay đổi thần của mình,
Dù các thần đó không phải là thần?
Nhưng dân Ta đã trao sự vinh hiển của mình
Để đổi lấy thần không ích chi!”
12 Đây là lời của CHÚA:
“Hỡi các tầng trời, hãy kinh ngạc về việc này,
Hãy khiếp đảm, hãy tiêu điều cùng cực!
13 Vì dân Ta đã phạm hai tội ác:
Chúng đã lìa bỏ Ta,
Là nguồn nước trào tuôn,
Và tự đào cho mình những bể chứa nước,
Những bể nứt nẻ không chứa nước được.
Hậu Quả Của Tội Bất Trung
14 Y-sơ-ra-ên có phải là một tên nô lệ, hoặc một kẻ tôi đòi sinh ra trong nhà chủ không?
Thế tại sao nó lại trở thành của cướp bóc?
15 Sư tử tơ gầm rống
Vang dậy chống lại nó:
Chúng gây cho đất nước nó tan hoang,
Các thành phố nó bị thiêu rụi, không người ở.
16 Ngay cả dân thành Nốp và Tác-pha-nết
Cũng đã từng đập bể đầu ngươi.
17 Phải chăng ngươi đã tự chuốc lấy cho mình mọi điều ấy,
Vì ngươi đã lìa bỏ CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi,
Đang khi Ngài dẫn dắt ngươi trên đường sao?
18 Bây giờ ngươi đi xuống Ai-cập,
Uống nước sông Ninh, được ích gì?
Ngươi đi qua xứ A-si-ri,
Uống nước sông Ơ-phơ-rát, có lợi chi?”
19 Đây là lời của CHÚA Vạn Quân:
“Chính tội ác ngươi sẽ sửa phạt ngươi,
Chính sự bội giáo ngươi sẽ khiển trách ngươi.
Hãy nhận biết thấm thía rằng
Khi ngươi lìa bỏ CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi,
Và không có lòng kính sợ Ta,
Đó là điều xấu xa và cay đắng là dường nào!”
Tội Ác Bị Trừng Phạt
20 “Này, từ lâu ngươi đã bẻ ách, bứt dây,
Ngươi nói: ‘Tôi không muốn phục vụ.’
Thật vậy, trên mỗi đồi cao, dưới mỗi gốc cây rậm lá,
Ngươi cúi khòm xuống, bán dâm.
21 Ta đã trồng ngươi, thuộc giống nho đỏ thắm, chọn lọc,
Toàn là giống thuần chủng,
Thế mà ngươi lại đổi thành
Cây nho lạ, hôi tanh!
22 Dù ngươi có tắm gội bằng xà phòng,
Rửa mình nhiều lần trong nước tro,
Dấu vết tội ác ngươi vẫn sờ sờ trước mắt Ta,”
Đấy là lời của
CHÚA Vạn Quân.
23 “Sao ngươi dám nói: ‘Tôi không bị ô uế,
Tôi không có đi theo thần Ba-anh.’
Hãy xem đường lối ngươi nơi thung lũng,
Hãy nhận biết điều ngươi đã làm:
Ngươi khác nào lạc đà cái tơ nhanh nhẹn,
Dấu chân quấn quýt vào nhau;
24 Khác nào lừa cái rừng quen sống trong sa mạc,
Hít gió khi động đực,
Trong lúc này, ai có thể kìm hãm nó được?
Lừa đực nào tìm nó khỏi phải mệt nhọc,
Vì sẽ gặp được nó trong tháng nó động đực.
25 Đừng cho chân ngươi phải đi trần,
Cũng đừng cho cổ họng ngươi phải khát.
Nhưng ngươi nói: ‘Để mặc tôi.
Tôi đã trót yêu thần lạ,
Tôi phải đi theo chúng.’
26 Như tên trộm xấu hổ khi bị bắt quả tang,
Dòng dõi nhà Y-sơ-ra-ên,
Gồm cả dân chúng, các vua quan,
Các thầy tế lễ, và các tiên tri, cũng xấu hổ dường ấy.
27 Chúng nói với gỗ: ‘Người là cha tôi.’
Và với đá: ‘Người sanh ra tôi.’
Thật chúng đã quay lưng lại với Ta,
Thay vì quay mặt.
Nhưng khi gặp hoạn nạn, chúng lại nói:
‘Xin đến cứu giúp chúng con!’
28 Thế các thần mà ngươi đã tự làm cho mình ở đâu?
Hãy để chúng đến cứu giúp ngươi
Trong giờ hoạn nạn,
Nếu chúng cứu giúp được!
Vì ngươi, hỡi Giu-đa,
Ngươi có bao nhiêu thành là có bấy nhiêu thần!”
Y-sơ-ra-ên Ngoan Cố
29 Đây là lời của CHÚA:
“Các ngươi còn khiếu nại gì nữa?
Hết thảy các ngươi đều phạm tội phản nghịch Ta.
30 Ta đánh phạt con cái các ngươi thật phí công,
Chúng chẳng chịu sửa dạy.
Gươm các ngươi đã giết hại các tiên tri
Như sư tử vồ mồi.”
31 Hỡi thế hệ này, hãy lắng nghe lời của CHÚA:
“Đối với dân Y-sơ-ra-ên, có phải Ta là sa mạc,
Hoặc vùng đất tối tăm dày đặc không?
Thế sao dân Ta lại nói: ‘Chúng tôi tự làm chủ lấy,
Chúng tôi không đến với Ngài nữa.’
32 Có trinh nữ nào quên vòng vàng của mình,
Hoặc cô dâu nào quên áo cưới của mình không?
Thế nhưng dân Ta đã quên Ta
Từ những ngày không thể đếm được!
33 Thật ngươi đã khéo sắp xếp lối đi để đeo đuổi đường tình ái.
Ngươi còn dạy đường lối ngươi cho cả những người đàn bà xấu nết!
34 Áo quần ngươi cũng vấy máu
Của người nghèo vô tội,
Dù ngươi đã không bắt gặp họ đập cửa xông vào nhà.
Tuy nhiên, bất kể mọi điều ấy,
35 Ngươi vẫn nói: ‘Tôi vô tội,
Chắc chắn Ngài không còn giận tôi nữa.’
Này, Ta sẽ xét xử ngươi,
Vì ngươi nói: ‘Tôi không phạm tội.’
36 Thật ngươi đã tự hạ thấp giá trị mình
Khi ngươi thay đổi hướng đi.
A-si-ri đã làm cho ngươi xấu hổ thể nào,
Ai-cập cũng sẽ làm cho ngươi xấu hổ thể ấy.
37 Ngươi sẽ rời khỏi chốn ấy,
Hai tay ôm lấy đầu,
Vì CHÚA đã từ bỏ những kẻ ngươi nương nhờ,
Chúng sẽ chẳng giúp ích gì cho ngươi.”
Y-sơ-ra-ên Bất Trung
3 CHÚA phán:
“Nếu một người chồng ly dị vợ mình,
Và người vợ ra đi, lấy chồng khác,
Người chồng trước có thể nào quay về với người vợ ấy không?
Đất ấy lẽ nào không bị ô uế kinh tởm sao?
Ngươi đã mại dâm với bao nhiêu tình nhân,
Lại còn định quay về với Ta sao?”
Đấy là lời CHÚA.
2 “Hãy ngước mắt nhìn lên các đồi trọc,
Có nơi nào mà ngươi chẳng bị hãm hiếp?
Ngươi ngồi bên vệ đường chờ đợi chúng nó,
Như dân du mục[l] trong sa mạc.
Ngươi đã làm ô uế đất
Với những trò dâm loạn gớm ghiếc.
3 Vì thế cho nên mưa đã bị giữ lại,
Cũng chẳng có mưa cuối mùa.
Dù vậy ngươi vẫn không biết nhục,
Trơ mặt ra như cô gái mại dâm.
4 Có phải ngươi vừa mới thưa với Ta:
‘Lạy Cha, Ngài là bạn của con từ thuở thiếu thời.
5 Lẽ nào Ngài căm giận mãi mãi,
Phẫn nộ đời đời sao?’
Này, ngươi nói như vậy,
Nhưng ngươi đã làm mọi điều ác ngươi có thể làm!”
Kêu Gọi Ăn Năn
6 Dưới đời vua Giô-si-a, CHÚA phán với tôi: “Con có thấy điều gì mụ đàn bà tráo trở Y-sơ-ra-ên đã làm không? Nó leo lên mọi đồi cao, và dưới mọi gốc cây rậm lá, nó hành nghề mại dâm! 7 Ta thầm nhủ: ‘Sau khi nó làm hết mọi điều ấy, nó sẽ quay về với Ta. Nhưng nó không quay về, và em gái phản trắc của nó là Giu-đa đã trông thấy. 8 Giu-đa[m] đã thấy rõ chính vì mụ Y-sơ-ra-ên tráo trở phạm tội gian dâm nên Ta đã trao cho nó bản án ly dị và đuổi đi. Nhưng em gái Giu-đa phản trắc của nó vẫn không sợ, lại cũng đi mại dâm. 9 Vì nó coi thường việc bán dâm nên nó đã làm ô uế đất. Nó gian dâm với đá và gỗ. 10 Dù vậy, qua mọi sự việc ấy, em gái Giu-đa phản trắc của nó vẫn chưa hết lòng quay về cùng Ta, nhưng chỉ giả vờ thôi.’ ” Đấy là lời của CHÚA.
11 CHÚA phán với tôi: “Mụ Y-sơ-ra-ên tráo trở thế mà còn khá hơn[n] ả Giu-đa phản trắc. 12 Con hãy đi rao báo những lời này hướng về phương bắc: ‘Đây là lời CHÚA:
Hỡi Y-sơ-ra-ên tráo trở, hãy trở về!
Ta sẽ không sầm mặt với các ngươi nữa,
Vì Ta bền lòng yêu thương,
Ta sẽ không căm giận mãi mãi.
Đấy là lời của CHÚA.
13 Miễn là ngươi nhận tội ác mình:
Ngươi đã chống nghịch lại CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi,
Ngươi đã rải “ân huệ”[o] cho các thần lạ
Dưới mỗi gốc cây rậm lá,
Và ngươi đã không vâng lời Ta.’ ”
Đấy là lời của CHÚA.
14 CHÚA phán:
“Hỡi con cái tráo trở, hãy trở lại, vì Ta chính là Chúa các ngươi, và Ta sẽ chọn các ngươi, kẻ từ thành này, người từ tộc kia, và Ta sẽ đem các ngươi trở về Si-ôn. 15 Ta sẽ ban cho các ngươi những người lãnh đạo vừa lòng Ta, họ sẽ dùng trí khôn ngoan, óc thông sáng mà chăn dắt các ngươi.” 16 CHÚA phán: “Khi các ngươi sinh sản và gia tăng trong xứ, khi ấy sẽ không còn ai nhắc đến ‘Rương Giao Ước của CHÚA’ nữa, chẳng ai gợi lại hình ảnh ‘Rương Giao Ước’ trong tâm trí, chẳng ai nhớ đến, chẳng ai nuối tiếc, cũng chẳng ai đóng một rương khác. 17 Đến lúc ấy, người ta sẽ gọi thành Giê-ru-sa-lem là ‘ngôi của CHÚA.’ Mọi dân tộc sẽ tụ họp về nơi đó, về Giê-ru-sa-lem, trong danh của CHÚA. Chúng sẽ không còn sống theo lòng gian ác cứng cỏi của mình nữa. 18 Đến lúc ấy, dân Giu-đa sẽ cùng đi với dân Y-sơ-ra-ên, chúng sẽ cùng nhau ra khỏi đất phương bắc, và trở về xứ mà Ta đã ban cho tổ phụ các ngươi làm sản nghiệp.”
Dân Đức Chúa Trời Thờ Thần Tượng
19 Về phần Ta, Ta thầm nhủ:
“Thật Ta ước ao được đãi ngươi như con trai Ta!
Ta ban cho ngươi một đất nước trù phú,
Một sản nghiệp quý báu hơn mọi sản nghiệp của các dân.
Ta những tưởng ngươi sẽ gọi Ta là ‘Cha tôi,’
Và không bao giờ quay lưng, lìa bỏ Ta.”
20 CHÚA phán:
“Nhưng hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, các ngươi đã phản bội Ta,
Như người vợ phản bội chồng.
21 Có tiếng vọng từ các đồi trọc,
Tiếng dân Y-sơ-ra-ên khóc lóc khẩn xin,
Vì chúng đã đi theo con đường quanh quẹo,
Quên mất CHÚA, Đức Chúa Trời mình.
22 Hỡi con cái bội bạc, hãy trở về!
Ta sẽ chữa lành tội bội bạc của các ngươi.
Chúng con đây, xin đến với Ngài,
Vì Ngài là CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng con.
23 Thật từ các đồi chỉ có sự dối gạt,
Từ các núi chỉ có sự huyên náo!
Thật sự giải cứu cho dân Y-sơ-ra-ên chỉ đến từ CHÚA,
Đức Chúa Trời của chúng con!
24 Thần Xấu Hổ đã nuốt mất
Công lao khó nhọc của tổ phụ chúng con,
Từ khi chúng con còn niên thiếu:
Chiên, bò, con trai và con gái.
25 Chúng con đáng phải nằm trong sự xấu hổ,
Đắp mình bằng nhục nhã,
Vì chúng con có phạm tội với CHÚA, Đức Chúa Trời chúng con,
Chúng con và tổ phụ chúng con,
Từ thuở thơ ấu cho đến ngày hôm nay,
Chúng con đã không vâng lời CHÚA, Đức Chúa Trời của chúng con.”
Kêu Gọi Ăn Năn
4 CHÚA phán:
“Hỡi Y-sơ-ra-ên, nếu ngươi muốn trở về,
Hãy trở về với Ta.
Nếu ngươi dẹp bỏ các vật gớm ghiếc khỏi trước mặt Ta,
Nếu ngươi không còn đi lông bông nữa,
2 Nếu ngươi nhân danh CHÚA hằng sống mà thề,
Với lòng chân thật, công bình và chính trực,
Bấy giờ các nước sẽ được Ngài ban phước,
Và chúng sẽ tự hào về Ngài.”
3 CHÚA phán với dân Giu-đa và thành Giê-ru-sa-lem như vầy:
“Hãy cày ruộng bỏ hoang,
Đừng gieo trồng giữa gai gốc.
4 Hỡi dân Giu-đa, và dân cư thành Giê-ru-sa-lem,
Hãy mở lòng các ngươi ra cho CHÚA,
Hãy cắt bỏ lớp vỏ chai lì của lòng các ngươi,[p]
Kẻo cơn giận Ta bừng lên như lửa,
Thiêu cháy mà không ai dập tắt nổi,
Vì điều ác các ngươi đã làm.”
Thảm Họa Gần Kề
5 “Hãy rao ra trong xứ Giu-đa, Hãy loan ra trong thành Giê-ru-sa-lem,
Hãy thổi kèn vang khắp đất,
Hãy công bố thật to:
‘Nào, hãy tập họp lại,
Chúng ta cùng trốn vào các thành kiên cố.’
6 Hãy giương cờ hướng về Si-ôn,
Hãy trốn đến nơi an toàn, đừng dừng lại,
Vì Ta sẽ khiến tai họa và đổ nát
Tan hoang đến từ phương bắc.
7 Sư tử đã ra khỏi rừng rậm,
Kẻ hủy diệt các nước đã nhổ trại,
Rời khỏi căn cứ,
Để làm cho đất nước ngươi tan hoang,
Các thành phố ngươi điêu tàn,
Không người ở.
8 Vì thế, hãy quấn vải tang ngang lưng,[q]
Hãy đập ngực, khóc than:
‘Cơn thịnh nộ của CHÚA
Chưa xây khỏi chúng ta!’ ”
9 CHÚA phán:
“Trong ngày ấy,
Vua quan đều mất hết tinh thần,
Các thầy tế lễ kinh hoàng,
Các tiên tri khiếp đảm.”
10 Tôi thưa: “Ôi, lạy CHÚA! Thật chính Ngài đã lừa gạt dân này và thành Giê-ru-sa-lem. Ngài đã hứa: ‘Các ngươi sẽ sống bình an,’ trong khi lưỡi gươm đã kề cổ họng.”
11 Lúc ấy, người ta sẽ nói với dân này và thành Giê-ru-sa-lem: “Một ngọn gió nóng bỏng từ các đồi trọc trong sa mạc thổi thẳng vào con gái Ta, tức dân Ta, Nhưng gió này không dùng để quạt thóc hay sảy gạo, 12 Gió mạnh quá cho các việc ấy, gió thổi đến theo lệnh Ta. Bây giờ chính Ta cũng sẽ tuyên án chúng nó.
13 Này, kẻ thù[r] kéo đến như đám mây,
Xe chiến mã nó như vũ bão,
Ngựa nó nhanh hơn chim đại bàng.
‘Khốn cho chúng tôi! Xong đời chúng tôi rồi!’
14 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy rửa sạch gian ác khỏi lòng ngươi, hầu cho ngươi được giải cứu!
Ngươi còn chứa chấp âm mưu độc hại trong lòng ngươi cho đến khi nào?
15 Kìa, có tiếng loan ra từ địa phận Đan,
Tiếng báo tin độc hại từ núi Ép-ra-im.
16 Hãy thông báo cho các nước: ‘Xem kìa!’
Hãy công bố cho thành Giê-ru-sa-lem:
‘Quân thù bao vây đến từ miền xa xăm,
Chúng hò hét chống lại các thành của Giu-đa.
17 Như người canh giữ ruộng, chúng siết chặt vòng vây từ mọi phía,
Vì thành này phản loạn chống lại Ta.’ ”
Đấy là lời CHÚA.
18 Nếp sống và hành động của ngươi
Đã gây ra mọi điều ấy.
Đó là hậu quả cay đắng
Do gian ác ngươi gây ra,
Nó đâm thấu tận đáy lòng ngươi.
Tiên Tri Giê-rê-mi Đau Xót Cho Dân Của Ông
19 Ôi! tôi đau lòng! Tôi đau lòng!
Tôi quằn quại!
Ôi! Lồng ngực tôi!
Tim tôi đập thình thịch,
Tôi không thể nín lặng,
Vì, hỡi linh hồn ta, ngươi có nghe tiếng kèn vang dội,
Tiếng hò hét của chiến trận.
20 Đổ nát và đổ nát,
Khắp đất nước điêu tàn,
Bỗng chốc lều trại tôi tan hoang,
Màn giăng bứt đổ trong giây lát!
21 Tôi còn phải nhìn thấy cờ xí quân thù,
Và nghe tiếng kèn báo hiệu cho đến khi nào?
22 Dân Ta thật là dại dột,
Chúng chẳng nhận biết Ta.
Chúng là con cái đần độn,
Thiếu hiểu biết,
Chúng khéo làm điều ác,
Nhưng làm điều lành thì chúng chẳng biết!
Giê-rê-mi Nhìn Thấy Cảnh Hủy Diệt Tương Lai
23 Tôi nhìn xuống đất,
Này cảnh hỗn độn điêu tàn,
Tôi nhìn lên trời,
Không thấy ánh sáng đâu cả.
24 Tôi nhìn xem các núi,
Này núi rung chuyển,
Hết thảy các đồi đều lắc lư qua lại.
25 Tôi nhìn xem, này không một bóng người,
Hết thảy chim trời đều bay mất biệt.
26 Tôi nhìn xem, này đất màu mỡ thành sa mạc,
Hết thảy các thành đều đổ nát
Trước mặt CHÚA, trước cơn thịnh nộ của Ngài.
27 CHÚA phán như vầy:
“Khắp đất nước sẽ điêu tàn,
Nhưng Ta chưa tận diệt đến cùng.
28 Vì thế, đất sẽ chịu tang,
Bầu trời trên cao sẽ tối sầm lại,
Vì Ta đã phán, Ta đã định,
Ta sẽ không đổi ý, không rút lời.
29 Nghe tiếng kỵ binh và người bắn cung,
Thành nào cũng chạy trốn:
Dân chúng chui vào bụi rậm,
Len lỏi giữa hóc đá.
Thành nào cũng bỏ trống,
Không người ở.
30 Còn ngươi, hỡi kẻ bị định tội kia,[s]
Ngươi làm gì mà mặc áo đỏ thắm,
Trang sức bằng vàng ròng,
Dùng chì vẽ mắt cho to ra?
Ngươi làm đẹp cũng vô ích!
Các tình nhân ngươi
Đã bỏ ngươi.”
31 Tôi nghe tiếng, như tiếng người sản phụ chuyển dạ,
Tiếng đau đớn của người sản phụ sinh con so.
Đó là tiếng của Si-ôn, con gái tôi,
Dang hai tay ra, thở hổn hển:
“Khốn cho tôi! Tôi sắp ngất!
Bọn sát nhân tìm hại mạng sống tôi!”
Tội Ác Của Giê-ru-sa-lem
5 Hãy lùng khắp các nẻo đường Giê-ru-sa-lem,
Hãy quan sát và ghi chú,
Hãy dò hỏi nơi các quảng trường,
Xem có tìm được người nào
Làm điều công bình, đeo đuổi sự thành tín,
Để Ta có thể tha thứ cho thành ấy không?
2 Dù chúng có nói: “Thật như CHÚA hằng sống!”
Đó chỉ là thề dối.
3 Ôi! Lạy CHÚA! Có phải mắt Chúa tìm kiếm lòng thành tín?
Chúa đã đánh chúng, nhưng chúng không biết đau.
Chúa đã tàn hại chúng, nhưng chúng không chịu sửa dạy.
Chúng tự làm cho mặt mình cứng như đá,
Chúng không chịu quay về.
4 Tôi thầm nhủ: “Nhưng đây chỉ là người nghèo khó,
Dại dột,
Vì chúng không biết đường lối của CHÚA,
Luật pháp của Đức Chúa Trời mình.
5 Tôi phải đến với những người quyền thế,
Trình bày cho họ rõ.
Chắc chắn họ biết đường lối của CHÚA,
Sắc lệnh của Đức Chúa Trời mình.
Nhưng những người này cũng đã bẻ ách, bứt dây.
6 Vì thế sư tử từ rừng rậm sẽ chụp giết chúng,
Chó sói từ sa mạc sẽ sát hại chúng,
Beo sẽ rình rập bên ngoài thành,
Người nào ra khỏi thành sẽ bị cắn xé,
Vì vi phạm của chúng quá nhiều,
Tội bội bạc của chúng vô số.
7 Làm sao Ta có thể tha thứ cho ngươi được?
Con cái ngươi đã lìa bỏ Ta,
Chúng nhân danh những thần không phải là thần mà thề.
Trong khi Ta nuôi chúng no đủ,
Chúng lại phạm tội gian dâm,
Tự rạch cắt mình trong nhà chứa!
8 Chúng khác nào ngựa nuôi béo động cỡn,
Chạy theo vợ người lân cận mình mà hí.”
9 CHÚA phán:
“Lẽ nào Ta không đoán phạt chúng
Vì những điều ấy sao?
Đối với một dân tộc như thế,
Lẽ nào Ta không thi hành lẽ công chính sao?
10 Hãy len qua các luống nho và chặt phá,
Nhưng đừng chặt sạch hết.
Hãy chặt bỏ các chồi non,
Vì chúng không thuộc về CHÚA.
11 Thật nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa đã phản nghịch Ta thậm tệ.”
Đấy là lời của CHÚA.
Đức Chúa Trời Cảnh Cáo Dân Ngài
12 Chúng chối bỏ CHÚA,
Và nói: “Ngài chẳng làm gì đâu!
Chúng ta sẽ chẳng gặp tai họa,
Cũng chẳng gặp phải nạn gươm đao đói kém.
13 Các tiên tri rỗng tuếch như gió,
Họ không có lời Chúa,
Họ sẽ mắc phải tai họa.”
14 Vì thế, CHÚA, Đức Chúa Trời Toàn Năng, phán như vầy:
“Vì chúng nói lời ấy,
Này, Ta sẽ khiến lời Ta nên như lửa trong miệng ngươi,
Dân này như que củi, và lửa sẽ thiêu nuốt chúng.”
15 CHÚA phán:
“Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, này, Ta sẽ đem một dân tộc từ miền xa xăm
Đến xâm chiếm các ngươi,
Một dân tộc hùng cường, lâu đời,
Các ngươi không biết tiếng nói của chúng,
Cũng không hiểu chúng nói gì.
16 Bao đựng tên của chúng giống như huyệt mả mở toang,
Sẵn sàng nuốt xác các ngươi.
Hết thảy bọn chúng đều là chiến sĩ mạnh dạn.
17 Chúng sẽ ăn nuốt mùa màng và thực phẩm của ngươi,
Ăn nuốt con trai và con gái ngươi,
Ăn nuốt bầy chiên và bầy bò của ngươi,
Ăn nuốt cây nho và cây vả của ngươi.
Chúng sẽ dùng gươm đập phá
Các thành trì kiên cố mà ngươi hằng nương cậy.”
18 CHÚA phán: “Tuy nhiên, ngay cả trong những ngày đó, Ta cũng sẽ không diệt sạch các ngươi. 19 Khi chúng hỏi: ‘Vì sao CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi, lại giáng tất cả những điều này trên chúng tôi?’ Con hãy đáp lời chúng: ‘Các ngươi lìa bỏ CHÚA và phụng sự các thần lạ trong xứ các ngươi thể nào, các ngươi cũng sẽ phụng sự các thần lạ trong xứ chẳng thuộc về các ngươi thể ấy.’
20 Hãy loan báo tin này cho nhà Gia-cốp,
Hãy công bố ra trong xứ Giu-đa:
21 Hãy lắng nghe đây. ‘Hỡi dân dại dột, u mê,
Có mắt mà chẳng thấy,
Có tai mà chẳng nghe.’ ”
22 CHÚA phán:
“Ta đây, sao các ngươi chẳng kính sợ?
Sao các ngươi chẳng run rẩy trước mặt Ta?
Ta là Đấng lấy cát làm bờ cõi biển,
Làm ranh giới đời đời,
Biển không thể vượt qua.
Sóng cuồn cuộn cũng chẳng làm gì được.
23 Nhưng dân này có lòng ương ngạnh và phản nghịch,
Chúng rẽ lối, đi riêng.
24 Chúng chẳng nói trong lòng rằng:
‘Chúng ta hãy kính sợ CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta,
Là Đấng ban mưa xuống đúng thì, mưa mùa thu và mùa xuân,
Là Đấng vì chúng ta giữ các tuần lễ đúng thì cho mùa gặt.’
25 Tội ác các ngươi đã xoay những điều này khỏi các ngươi,
Tội lỗi các ngươi đã ngăn cản ơn mưa móc.
26 Có kẻ ác sống giữa dân Ta,
Chúng rình rập như người bẫy chim thu nhỏ mình lại,
Chúng gài bẫy, bắt người.
27 Nhà chúng đầy của gian trá,
Như lồng đầy chim.
Vì thế chúng giàu có, mạnh quyền,
28 Chúng béo tốt, mỡ màng.
Chúng làm ác vượt bậc,
Chúng không xét xử công minh, không bênh vực lý lẽ của người mồ côi,
Không xét lẽ của người khốn cùng.”
29 CHÚA phán:
“Lẽ nào Ta không đoán phạt chúng vì những điều ấy sao?
Đối với một dân tộc như thế,
Lẽ nào Ta không thi hành lẽ công chính sao?
30 Một việc hãi hùng rùng rợn
Đã xảy ra trong xứ:
31 Tiên tri nói tiên tri giả dối,
Thầy tế lễ cai trị theo ý các tiên tri,
Thế nhưng dân Ta lại ưa thích như vậy!
Các ngươi sẽ làm gì khi sự cuối cùng đến?”
Thành Giê-ru-sa-lem Bị Bao Vây
6 Hỡi dân Bên-gia-min, hãy trốn đến nơi an toàn,
Hãy ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem.
Hãy thổi kèn báo động tại Thê-cô-a,
Hãy đốt lửa báo hiệu tại Bết-ha-kê-rem.
Vì tai họa và đổ nát tan hoang
Đã lộ ra từ phương bắc.
2 Ta ví Si-ôn, con gái Ta,
Với đồng cỏ mượt mà nhất.
3 Các kẻ chăn sẽ dẫn bầy chiên mình đến đó,
Cắm trại chung quanh thành,
Mỗi người thả chiên ăn cỏ nơi phần của mình.
4 Hãy chuẩn bị xông trận!
Nào, ta hãy tấn công vào lúc giữa trưa!
Khốn cho chúng tôi, vì ngày đã xế tàn!
Bóng chiều đã dài ra!
5 Nào, ta hãy tấn công trong ban đêm!
Ta hãy hủy diệt các đền đài chiến lũy!
6 Vì CHÚA Vạn Quân đã phán như vầy:
“Hãy đốn cây,
Hãy đổ đất đắp mô vây hãm thành Giê-ru-sa-lem!
Đó là thành dành cho sự đoán phạt,
Trong nó chỉ toàn là đàn áp, bóc lột.
7 Như giếng giữ nước mình tươi mát thể nào,
Nó cũng giữ sự gian ác nó cho tươi mới thể ấy.
Trong thành chỉ nghe toàn là chuyện bạo ngược tàn phá,
Bệnh hoạn và thương tích hằng ở trước mặt Ta.
8 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy nghe lời cảnh cáo,
Kẻo Ta lìa xa ngươi,
Kẻo Ta khiến ngươi điêu tàn,
Không người ở.”
Y-sơ-ra-ên Từ Bỏ Đường Lối CHÚA
9 CHÚA Vạn Quân phán như vầy:
“Chúng sẽ mót sạch dân Y-sơ-ra-ên còn sót lại
Như người ta mót nho.
Hãy đưa tay con qua các nhành nho một lần nữa,
Như người hái nho.”
10 “Con sẽ nói với ai và cảnh cáo ai,
Để họ chịu nghe?
Này, tai họ như có lớp da bọc kín,[t]
Họ không thể lắng nghe.
Họ khinh thường lời CHÚA,
Họ không vui thích nghe lời Ngài.
11 Về phần con, lòng con đầy tràn cơn thịnh nộ của CHÚA,
Con không dằn lòng được nữa.”
“Hãy đổ nó ra trên trẻ con ngoài đường phố,
Trên các thanh niên đang tụ tập.
Phải, cả chồng lẫn vợ đều sẽ bị bắt,
Các trưởng lão cùng những người già nua cũng vậy.”
12 CHÚA phán:
“Nhà cửa chúng sẽ bị giao cho kẻ khác,
Luôn cả vườn tược và vợ chúng nó nữa,
Vì Ta sẽ dang tay
Trừng phạt dân cư trong xứ.”
13 Từ kẻ hèn đến người sang,
Hết thảy đều lo trục lợi.
Từ tiên tri đến thầy tế lễ,
Hết thảy đều gian lận.
14 Chúng chữa vết thương dân Ta
Cách sơ sài,
Chúng hô hào: “Bình an! Tốt đẹp!”
Trong khi chẳng có bình an.[u]
15 CHÚA phán:
“Chúng làm điều xấu hổ, chúng làm điều gớm ghiếc,
Thế nhưng chúng chẳng biết xấu hổ,
Cũng chẳng biết nhục nhã là gì.
Vì thế chúng sẽ ngã với những kẻ ngã,
Đến ngày Ta thăm phạt chúng, chúng sẽ ngã sải dài.”
16 CHÚA phán như vầy:
“Hãy đứng nơi các nẻo đường và quan sát,
Hãy dò hỏi về các đường lối xa xưa:
‘Đường nào dẫn đến phúc lành?’ Hãy bước đi trên đường ấy,
Và tìm sự an nghỉ cho tâm hồn các ngươi.”
Nhưng chúng đáp: “Chúng tôi không muốn đi con đường đó.”
17 “Ta đã tự cắt người canh phòng cho các ngươi:
‘Hãy chú ý nghe tiếng kèn thổi!’ ”
Nhưng chúng đáp: “Chúng tôi không muốn chú ý.”
18 “Vì thế, hỡi các dân, hãy lắng nghe,
Hỡi các chứng nhân, hãy nhận biết
Những điều Ta sẽ làm để trừng phạt chúng!
19 Hỡi cả trái đất, hãy lắng nghe!
Này, Ta sẽ đem thảm họa đến cho dân này,
Đó là bông trái của chính những âm mưu của chúng,
Vì chúng chẳng chịu lắng nghe lời Ta,
Và luật pháp Ta, chúng đã khước từ.
20 Các ngươi dâng cho Ta[v] nhũ hương từ Sê-ba,
Và xương bồ từ miền xa xăm để làm gì?
Ta không nhận tế lễ thiêu của các ngươi,
Sinh tế các ngươi chẳng đẹp lòng Ta.”
21 Vì thế, CHÚA phán như vầy:
“Này, Ta sẽ đặt chướng ngại vật trước mặt dân này,
Và chúng sẽ vấp ngã.
Cả cha lẫn con, hàng xóm và bạn bè đều chết mất.”
Quân Xâm Lăng Từ Phương Bắc
22 CHÚA phán như vầy:
“Này, một dân đến
Từ phương bắc,
Một dân hùng mạnh dấy lên
Từ nơi đầu cùng đất.
23 Chúng nắm chặt cung và lao,
Chúng hung ác, không thương xót,
Tiếng chúng hét tựa như biển cả gào thét,
Chúng cưỡi ngựa,
Chúng trang bị đủ để xông trận đánh ngươi,
Hỡi Si-ôn, con gái Ta!”
24 Chúng tôi nghe tiếng đồn về bọn chúng,
Tay chúng tôi rụng rời,
Nỗi lo sợ siết chặt chúng tôi,
Lòng chúng tôi quặn thắt như người sản phụ chuyển dạ.
25 “Đừng ra ngoài đồng,
Cũng đừng bước đi trên đường cái,
Vì quân thù có gươm,
Gieo kinh hoàng tứ phía!”
26 “Hỡi dân tôi, con gái tôi, hãy quấn vải thô,
Hãy lăn lộn trong tro,
Hãy than khóc
Như người ta than khóc con trai một!
Hãy than khóc đắng cay,
Vì kẻ hủy diệt thình lình xông đánh chúng ta.”
27 “Ta đặt con làm người luyện kim,
Người thử nghiệm, giữa dân Ta,
Để con biết cách
Thử đường lối chúng.
28 Hết thảy chúng đều cứng đầu, phản loạn,
Ngồi lê đôi mách,
Chúng cứng như đồng, như sắt,
Hết thảy đều hư hoại.
29 Ống bể thổi,
Lửa nung tan hết chì,
Người luyện kim luyện luống công,
Kẻ ác chưa bị diệt trừ.
30 Chúng bị gọi là ‘bạc phế thải,’
Vì CHÚA đã thải trừ chúng.”
Bài Giảng Tại Đền Thờ
7 Đây là lời CHÚA truyền cho Giê-rê-mi: 2 “Con hãy đứng tại cổng đền thờ CHÚA loan báo lời này:
‘Hỡi hết thảy những người Giu-đa bước vào các cổng này để thờ phượng CHÚA, hãy lắng nghe lời Ngài.’ ” 3 CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Các ngươi hãy sửa đổi lối sống và việc làm của mình, rồi Ta sẽ cho các ngươi sống tại nơi này. 4 Các ngươi đừng tin cậy những lời giả dối mà tiếp tục rêu rao: ‘Đây là đền thờ CHÚA, đền thờ CHÚA, đền thờ CHÚA!’ 5 Nhưng nếu các ngươi thật lòng sửa đổi lối sống và việc làm mình, nếu các ngươi thật lòng đối xử với nhau cách công bình, 6 nếu các ngươi không hiếp đáp ngoại kiều, cô nhi và quả phụ, nếu các ngươi không làm đổ máu vô tội tại nơi này, nếu các ngươi không đi theo các thần khác để tự chuốc họa vào thân, 7 thì Ta sẽ cho các ngươi sống tại nơi này, trong xứ mà Ta ban cho tổ phụ các ngươi từ nghìn xưa cho đến đời đời. 8 Thế mà các ngươi vẫn tiếp tục tin cậy những lời giả dối, không giúp ích chi.
9 Các ngươi trộm cắp, giết người, gian dâm, thề dối, cúng tế thần Ba-anh, đi theo các thần khác mà các ngươi chưa hề biết, 10 rồi các ngươi đến đứng trước mặt Ta, tại trong đền thờ này, là nơi mang danh Ta, và nói: ‘Chúng ta an toàn rồi!’—an toàn để tiếp tục làm những việc gớm ghiếc kia ư? 11 Các ngươi xem đền thờ này, là nơi mang danh Ta, như sào huyệt bọn cướp sao? Này, chính Ta đây, Ta đã nhìn thấy hết mọi sự.” Đấy là lời CHÚA.
12 “Các ngươi hãy đi đến Si-lô, nơi Ta đặt danh Ta từ ban đầu, và xem điều gì Ta đã làm cho nó, vì tội ác của dân Y-sơ-ra-ên Ta.” 13 CHÚA phán: “Và bây giờ, vì các ngươi đã làm tất cả những việc ấy, và dù Ta đã nhiều lần khuyên bảo các ngươi, các ngươi không chịu nghe, dù Ta đã kêu gọi các ngươi, các ngươi vẫn không đáp lời Ta, 14 cho nên điều gì Ta đã làm cho Si-lô, Ta cũng sẽ làm cho đền thờ này, là đền thờ mang danh Ta, là đền thờ mà các ngươi tin cậy, và Ta cũng sẽ làm y như vậy cho nơi mà Ta ban cho các ngươi và tổ phụ các ngươi. 15 Và Ta sẽ đuổi các ngươi đi khuất mặt Ta, như Ta đã đuổi hết thảy anh em các ngươi, hết thảy dòng giống Ép-ra-im.
CHÚA Cấm Giê-rê-mi Cầu Thay
16 Về phần con, đừng cầu thay cho dân này. Con cũng đừng vì chúng cất tiếng kêu xin hay cầu khẩn. Con đừng nài nỉ Ta, vì Ta sẽ không nghe con đâu. 17 Con có thấy điều gì chúng nó làm trong các thành xứ Giu-đa, và các đường phố thành Giê-ru-sa-lem không? 18 Con lượm củi, cha nhóm lửa, đàn bà thì nhồi bột làm bánh dâng nữ vương trên trời. Chúng cũng dâng rượu cho các thần khác. Hậu quả đương nhiên là chúng xúc phạm đến Ta.” 19 CHÚA phán hỏi: “Có phải chúng làm cho Ta bị tổn thương, hay chúng tự làm cho chúng bị tổn thương, và do đó chuốc lấy tủi nhục?”
20 Vì thế, CHÚA phán như vầy: “Này, Ta sẽ trút cơn thịnh nộ Ta xuống nơi này, trên người và thú, trên cây cối ngoài đồng và hoa quả của đất. Cơn thịnh nộ Ta sẽ cháy phừng, và không tắt.”
Dân Chúng Không Vâng Lời CHÚA
21 CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên phán như vầy: “Hãy dâng tế lễ toàn thiêu kèm với các sinh tế! Hãy ăn thịt sinh tế! 22 Khi Ta đem tổ phụ các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập, nào Ta có phán bảo hoặc truyền dạy chúng về tế lễ toàn thiêu hoặc sinh tế đâu? 23 Ta chỉ truyền dạy chúng mỗi điều này: ‘Hãy vâng theo tiếng Ta, rồi Ta sẽ là thần các ngươi, và các ngươi là dân Ta. Hãy sống theo trọn đường lối Ta chỉ dạy, để các ngươi được phúc.’ 24 Nhưng chúng không nghe, không chú ý. Chúng sống theo ý riêng, theo lòng gian ác, cứng cỏi của chúng. Chúng đã lùi lại phía sau thay vì tiến tới phía trước. 25 Từ ngày tổ phụ các ngươi ra khỏi xứ Ai-cập cho đến ngày nay, Ta tiếp tục nhẫn nại sai tất cả các đầy tớ Ta, các tiên tri, đến với chúng. 26 Nhưng chúng cứng cổ, không nghe Ta, không chú ý, lại làm điều ác tệ hơn tổ phụ chúng.
27 Con sẽ nói với chúng mọi điều này, nhưng chúng sẽ không nghe con. Con sẽ gọi chúng, nhưng chúng sẽ không đáp lời con. 28 Con hãy nói với chúng: ‘Đây là một dân không chịu vâng theo tiếng của CHÚA, Đức Chúa Trời mình, cũng không chịu sửa sai. Lòng thành tín đã tiêu tan, đã biến mất trên môi miệng chúng.’ ”
Tội Ác Tại Thung Lũng Hin-nôm
29 Hãy cạo đầu, vứt tóc! Hãy cất tiếng khóc than trên các đồi trọc! Vì CHÚA đã từ, Ngài đã bỏ thế hệ chọc Ngài giận.
30 CHÚA phán: “Vì dân Giu-đa đã làm điều ác trước mặt Ta, chúng đã đặt những vật gớm ghiếc ngay trong đền thờ mang dang Ta, do đó, làm ô uế đền thờ. 31 Chúng tiếp tục xây miếu tại Tô-phết, trong thung lũng Ben Hin-nôm, để thiêu con trai và con gái chúng trong lửa. Đó là điều Ta chẳng hề truyền dạy, cũng chẳng hề nghĩ đến.” 32 CHÚA phán: “Vì thế cho nên sẽ có ngày không ai còn nhắc đến Tô-phết hoặc thung lũng Ben Hin-nôm nữa, nhưng chỉ nói đến thung lũng Tàn Sát, vì họ sẽ chôn người chết tại Tô-phết cho đến khi không còn chỗ để chôn nữa. 33 Xác của dân này sẽ trở thành thức ăn cho chim trời và thú rừng, và không có ai đuổi chúng đi. 34 Và trong các thành xứ Giu-đa và các đường phố Giê-ru-sa-lem, Ta sẽ chấm dứt tiếng vui mừng rộn rã, tiếng chú rể và cô dâu, vì đất nước sẽ điêu tàn.”
8 CHÚA phán: “Lúc ấy, hài cốt các vua Giu-đa, các quan chức, các thầy tế lễ, các tiên tri, và dân cư thành Giê-ru-sa-lem sẽ bị đem ra khỏi mộ, 2 và phơi dưới mặt trời, mặt trăng, và hết thảy các tinh tú trên trời mà chúng yêu thương, phục vụ, đi theo, cầu hỏi, và thờ phượng. Các hài cốt không được gom lại để cải táng, nhưng sẽ trở thành phân trên mặt đất. 3 Hết thảy những người trong dòng dõi gian ác này còn sống sót ở khắp nơi nào Ta đày họ tới đều sẽ chọn thà chết hơn là sống.” Đấy là lời của CHÚA Vạn Quân.
Tội Ác Và Hình Phạt
4 Con hãy nói với chúng: “CHÚA phán như vầy:
‘Người ngã xuống, chẳng đứng dậy sao?
Người lạc lối, há không trở về ư?
5 Thế sao dân này quay đi luôn?
Thế sao Giê-ru-sa-lem lạc lối mãi?
Chúng ôm chặt điều giả dối,
Không chịu quay về.
6 Ta chú ý lắng nghe.
Nhưng chúng nói không thành thật.
Không người nào ăn năn tội ác mình,
Tự hỏi: Tôi đã làm gì vậy?
Ai nấy miệt mài theo đường riêng,
Như ngựa chiến xông vào trận mạc.
7 Ngay cả chim hạc trên trời cao
Còn biết thời tiết;
Chim cu, chim én, chim nhạn,
Đều giữ thì giờ bay về.
Nhưng dân Ta không biết
Sắc lệnh của CHÚA.
8 Sao các ngươi dám nói: Chúng tôi khôn ngoan,
Chúng tôi có Kinh Luật của CHÚA?
Kìa, ngòi bút dối gạt của giáo sư Kinh Luật
Đã biến luật Ta thành điều giả dối!
9 Người khôn ngoan sẽ bị xấu hổ,
Kinh hoàng, và sa bẫy.
Này, họ đã khước từ lời CHÚA,
Còn khôn ngoan nỗi gì?
10 Vì thế, Ta sẽ giao vợ chúng cho kẻ khác,
Ruộng chúng cho người chủ mới.
Vì từ kẻ hèn đến người sang,
Hết thảy đều lo trục lợi.
Từ tiên tri đến thầy tế lễ,
Hết thảy đều gian lận.
11 Chúng chữa vết thương dân Ta, con gái Ta,
Cách sơ sài,
Chúng hô hào: Bình an! Tốt đẹp!
Trong khi chẳng có bình an.’ ”
12 CHÚA phán:
“Đáng lẽ chúng phải xấu hổ vì làm điều gớm ghiếc,
Thế nhưng chúng chẳng biết xấu hổ,
Cũng chẳng biết nhục nhã là gì.
Vì thế chúng sẽ ngã với những kẻ ngã,
Đến ngày Ta thăm phạt chúng, chúng sẽ ngã sải dài.”
13 CHÚA phán:
“Ta sẽ thu gom mùa màng của chúng:
Không còn nho trên cây nho,
Không còn vả trên cây vả,
Lá cũng tàn héo.
Những gì Ta đã ban cho chúng
Đều tuột khỏi tay chúng.
14 Sao chúng ta lại ngồi thừ thế này!
Hãy gom lại!
Chúng ta cùng nhau trốn sang các thành kiên cố!
Và cùng chết tại đấy,
Vì CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta, đã định cho chúng ta phải chết!
Ngài đã cho chúng ta uống nước độc,
Vì chúng ta phạm tội với CHÚA.
15 Chúng tôi trông được an ninh, thịnh vượng,
Nhưng chẳng gặp điều lành.
Chúng tôi trông được chữa lành,
Nhưng lại bị tai ương!
16 Từ xứ Đan, đã nghe tiếng ngựa chúng nó khịt mũi;
Chiến mã chúng nó hí lên,
Khắp đất đều rung chuyển,
Chúng xông vào,
Ăn nuốt đất đai
Và sản vật của đất,
Thành phố và dân cư trong đó.”
17 CHÚA phán:
“Này, Ta sai rắn đến giữa các ngươi,
Rắn độc không ai dụ nổi,
Và chúng sẽ cắn các ngươi.”
Giê-rê-mi Đau Lòng Vì Dân Mình Sắp Gặp Thảm Họa
18 Niềm vui tôi tan biến,
Đau khổ giày vò tôi,
Tâm thần tôi rã rượi.
19 Kìa, tiếng kêu cứu của dân tôi, con gái tôi,
Từ khắp nơi xa gần trong đất nước!
“Có CHÚA tại Si-ôn không?
Có Vua của Si-ôn tại đó không?”
“Tại sao chúng dám chọc giận Ta với những hình tượng chạm trổ của chúng,
Những thần tượng nước ngoài?”
20 Mùa gặt đã qua,
Mùa hạ đã dứt,
Nhưng chúng tôi chưa được cứu.
21 Lòng tôi tan nát vì cảnh đổ nát tang thương của dân tôi, con gái tôi.
Tôi khóc than sầu muộn, tôi kinh hồn khiếp vía.
22 Xứ Ga-la-át có còn dầu xoa dịu vết thương không?
Có bác sĩ tại đó không?
Thế sao vết thương của dân tôi, con gái tôi,
Chưa kéo da non?
9 Ôi! Ước gì đầu tôi là suối nước,
Mắt tôi là nguồn lệ!
Tôi sẽ khóc suốt ngày đêm,
Khóc những người bị tàn sát trong dân tôi, con gái tôi.
Đức Chúa Trời Đau Khổ Vì Dân Ngài
2 Ôi! Ước gì Ta có được
Một chỗ trọ trong sa mạc,
Để Ta có thể bỏ dân Ta
Và đi xa khỏi chúng!
Vì hết thảy chúng đều gian dâm,
Một bè lũ xảo quyệt.
3 “Chúng uốn lưỡi
Như người ta giương cung,
Chúng nắm quyền trong xứ
Nhờ dối gạt chứ không vì trung tín.
Chúng làm hết gian ác này đến gian ác nọ,
Còn Ta, chúng chẳng màng nghĩ đến.”
Đấy là lời CHÚA.
4 “Mỗi người hãy đề phòng bạn bè mình,
Cũng đừng tin cậy anh em mình,
Vì anh em cũng gạt gẫm như Gia-cốp,
Và bạn bè nào cũng đi rong nói xấu.
5 Bạn bè lừa bịp lẫn nhau,
Chúng không nói điều chân thật.
Chúng luyện lưỡi nói điều dối gạt,
Chúng phạm tội ác đến phát mệt.
6 Con đang sống giữa sự gian dối,
Cũng vì gian dối mà chúng không chịu nhận biết Ta.”[w]
Đấy là lời CHÚA.
7 Vì thế CHÚA Vạn Quân phán như vầy:
“Này, Ta sẽ thử và luyện chúng nó,
Vì Ta có làm gì khác được với dân Ta, con gái Ta?
8 Lưỡi chúng nó là mũi tên sắc lẻm,
Nói ra gian dối trong miệng chúng.
Ai nấy chúc bình an cho bạn bè mình,
Nhưng trong lòng thì lập mưu gài bẫy.
9 Lẽ nào Ta không đoán phạt chúng vì những điều ấy sao?
Đối với một dân tộc như thế,
Lẽ nào Ta không thi hành
Lẽ công chính sao?”
Đấy là lời CHÚA.
10 “Ta sẽ khóc lóc kêu than vì đồi núi,
Vì đồng cỏ nơi sa mạc, ta sẽ ca lời ai oán:
‘Ôi! Khắp nơi tiêu điều, không người qua lại,
Không tiếng bò rống;
Từ chim trời đến thú rừng,
Thảy đều trốn biệt, mất luôn.’
11 Ta sẽ biến Giê-ru-sa-lem thành đống đổ nát,
Thành hang chó rừng,
Và các thành của Giu-đa sẽ điêu tàn,
Không người ở.”
Nguyên Do Đoán Phạt
12 Người nào có đủ sự khôn ngoan để hiểu điều này? Người nào nhận được lời từ chính miệng CHÚA để giải thích việc này? Tại sao đất nước tan hoang, điêu tàn như sa mạc, không người qua lại?
13 CHÚA phán:
“Vì chúng đã bỏ luật pháp Ta ban cho, không vâng theo tiếng Ta, và cũng không sống theo luật Ta, 14 nhưng lại sống theo lòng cứng cỏi mình, đi theo các thần Ba-anh như tổ phụ chúng đã dạy.” 15 Vì thế, CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Này, Ta sẽ cho dân này ăn ngải cứu và uống nước độc. 16 Ta sẽ tản mát chúng giữa các dân mà chúng và tổ phụ chúng chưa hề biết. Và Ta sẽ sai gươm giáo đuổi theo chúng cho đến khi Ta tuyệt diệt chúng.”
Khóc Phát Tang
17 CHÚA Vạn Quân phán như vầy:
“Hãy chú ý! Hãy cho gọi các bà khóc thuê,
Hãy mời các bà khéo kể lể đến!
18 Hãy để các bà
Vội cất tiếng khóc than,
Cho mắt chúng tôi giọt lệ tuôn tràn,
Cho con ngươi chúng tôi đầm đìa nước mắt!
19 Vì từ Si-ôn có tiếng khóc than vọng về:
‘Than ôi! Xong đời chúng tôi rồi!
Chúng tôi tủi nhục vô cùng!
Chúng tôi phải xa lìa đất nước!
Nhà cửa chúng tôi bị phá đổ tan hoang!’
20 Hỡi các bà, hãy lắng nghe lời của CHÚA!
Hãy mở tai ra nhận lãnh lời từ miệng Ngài!
Hãy dạy cho con gái các bà bài khóc than kể lể,
Hãy dạy cho nhau bài ca ai oán!
21 Thần Chết đã leo qua cửa sổ,
Đã lẻn vào các đền đài chiến lũy chúng ta,
Để giết hại con trẻ ngoài đường phố,
Thanh niên giữa quảng trường.”
22 CHÚA phán như vầy: “Hãy loan báo:
Thây người sẽ ngã xuống
Như phân ngoài đồng ruộng,
Như cọng lúa rớt lại phía sau con gặt,
Không người mót lượm!”
Vinh Hiển Thật
23 CHÚA phán như vầy:
“Người khôn ngoan đừng tự hào về sự khôn ngoan mình,
Người mạnh sức đừng tự hào về sức mạnh mình,
Người giàu có, đừng tự hào về sự giàu có mình.
24 Nhưng người nào tự hào, hãy tự hào về điều này:
Người ấy hiểu biết và xưng nhận Ta,
Biết Ta là CHÚA, Ta ban bố tình yêu không dời đổi,
Ta thi hành sự công bình và công chính trên đất,
Vì Ta ưa thích những điều ấy.”
Đấy là lời CHÚA.
25 CHÚA phán: “Này, sẽ có ngày Ta thăm phạt tất cả những người chỉ cắt bao quy đầu trong thân xác mà thôi, 26 những người Ai-cập, Giu-đa, Ê-đôm, Am-môn và Mô-áp, và tất cả những người sống trong sa mạc, cạo tóc màng tang, vì tất cả những dân tộc đó, cũng như toàn thể nhà Y-sơ-ra-ên, đều chưa cắt bao quy đầu của lòng họ.”
Thờ Thần Tượng Là U Mê Dại Dột
10 Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, hãy nghe lời CHÚA phán với các ngươi, 2 CHÚA phán như vầy:
“Đừng học đòi lối sống của các dân,
Đừng khiếp sợ các hiện tượng trên trời,
Vì các dân khiếp đảm trước các hiện tượng đó.
3 Thật tập tục các dân chỉ là hư không:
Người thợ lấy rìu đốn cây trong rừng về,
Dùng chính tay mình đẽo gọt,
4 Chạm bạc trổ vàng cho đẹp,
Dùng búa đóng đinh vào cho chặt,
Để tượng khỏi ngã đổ.
5 Các thần tượng sống như bù nhìn trong ruộng dưa chuột,
Không biết nói,
Phải nhờ người khiêng,
Vì chúng không biết đi.
Đừng sợ các thần ấy,
Vì chúng không có khả năng gây họa,
Cũng không có quyền ban phúc.
6 Ôi! Lạy CHÚA, chẳng có thần nào giống như Ngài,
Ngài thật vĩ đại,
Danh Ngài vĩ đại, quyền năng.
7 Ngài là Vua của các nước,
Ai mà không kính sợ Ngài?
Vì Ngài đáng được tôn kính,
Vì giữa hết thảy các bậc hiền triết trong các nước,
Giữa hết thảy các bậc vua chúa,
Không ai giống như Ngài!
8 Cả thảy đều u mê, khờ dại,
Học điều hư không từ khúc gỗ!
9 Bạc dát mỏng nhập từ Tạc-sít,
Vàng từ U-pha,
Công trình của thợ thủ công, của tay người thợ vàng,
Khoác vào lớp áo màu tím và đỏ thẫm,
Toàn là công trình của thợ khéo!
10 Nhưng CHÚA thật sự là Đức Chúa Trời,
Ngài là Đức Chúa Trời hằng sống, là vua đời đời.
Đất rúng động khi Ngài nổi giận,
Các nước không chịu nổi cơn thịnh nộ Ngài.
11 Các ngươi hãy nói với chúng thế này: ‘Các thần không tạo dựng trời và đất, các thần ấy sẽ bị hủy diệt khỏi mặt đất và dưới bầu trời.’
12 Chính Ngài tạo dựng địa cầu bởi quyền năng Ngài,
Sáng lập thế giới bởi sự khôn ngoan Ngài,
Và giương các tầng trời bởi tri thức Ngài.
13 Khi Ngài lên tiếng, các nguồn nước trên trời báo động,
Ngài khiến hơi nước bốc lên từ nơi đầu cùng đất,
Ngài khiến chớp lóe lên trong cơn mưa,
Và lùa gió ra khỏi kho tàng của Ngài.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)