The Daily Audio Bible
Today's audio is from the NLT. Switch to the NLT to read along with the audio.
Chi tộc Giu-đa đánh dân Ca-na-an
1 Sau khi Giô-suê qua đời thì dân Ít-ra-en hỏi CHÚA, “Ai sẽ lên đánh dân Ca-na-an trước tiên cho chúng tôi?”
2 CHÚA đáp, “Chi tộc Giu-đa sẽ đi. Ta đã trao xứ vào tay họ.”
3 Những người Giu-đa rủ người Xi-mê-ôn là thân nhân mình rằng, “Hãy đến giúp chúng tôi đánh dân Ca-na-an để chiếm đất cho chúng tôi. Nếu anh em giúp chúng tôi thì chúng tôi cũng sẽ giúp anh em đánh chiếm đất cho anh em.” Vậy người Xi-mê-ôn đi với họ.
4 Khi người Giu-đa tấn công thì CHÚA trao dân Ca-na-an và dân Phê-ri-sít vào tay họ. Họ đánh bại mười ngàn người ở thành Bê-xiếc. 5 Họ gặp A-đô-ni Bê-xiếc, chỉ huy thành đó và tấn công người. Người Giu-đa cũng đánh bại dân Ca-na-an và dân Phê-ri-sít,
6 nhưng A-đô-ni Bê-xiếc chạy trốn. Người Giu-đa rượt theo, bắt được rồi chặt ngón cái của tay và chân hắn. 7 A-đô-ni Bê-xiếc bảo, “Có bảy mươi vua bị ta chặt ngón cái của tay và chân thường ăn những miếng vụn trên bàn ta rớt xuống. Nay Thượng Đế báo trả việc ta làm.” Người Giu-đa đưa A-đô-ni Bê-xiếc đến Giê-ru-sa-lem rồi ông qua đời ở đó.
8 Sau đó những người Giu-đa tấn công Giê-ru-sa-lem và chiếm thành ấy. Họ dùng gươm tấn công và đốt thành. 9 Rồi họ xuống đánh dân Ca-na-an sống trong vùng núi, vùng bình nguyên khô cằn về phía nam, và trong các đồi núi phía tây.
10 Người Giu-đa đi đánh dân Ca-na-an trong thành Hếp-rôn, trước kia có tên là Ki-ri-át Ạc-ba. Họ đánh chiếm Sê-sai, A-hi-man, và Thanh-mai.
Ca-lép và con gái ông
11 Rồi họ rời nơi đó đi đánh dân sống ở Đê-bia. Trước kia Đê-bia có tên là Ki-ri-át Xê-phe. 12 Trước khi tấn công thành, Ca-lép tuyên bố, “Ta sẽ gả Ạc-xa, con gái ta cho ai đánh và chiếm được thành Ki-ri-át Xê-phe.”
13 Ốt-ni-ên, con trai Kê-na, em trai Ca-lép, chiếm được thành cho nên Ca-lép gả Ạc-xa, con gái mình cho Ốt-ni-ên làm vợ.
14 Khi Ạc-xa đi đến cùng Ốt-ni-ên thì Ốt-ni-ên xúi cô xin cha cô một thửa ruộng. Khi cô leo xuống lừa thì Ca-lép hỏi, “Con muốn gì?”
15 Ạc-xa đáp, “Cha hãy cho con xin một đặc ân [a]. Vì cha đã cho con đất miền nam Ca-na-an, xin cha cho con luôn các nguồn nước.” Vậy Ca-lép cho nàng các nguồn nước, cả nguồn trên lẫn nguồn dưới.
Đánh nhau với dân Ca-na-an
16 Người Kê-nít thuộc gia đình cha vợ của Mô-se rời Giê-ri-cô, thành phố cây chà là [b]. Họ cùng đi với người Giu-đa đến sa mạc Giu-đa và sống chung với họ ở miền nam Giu-đa gần thành A-rát.
17 Người Giu-đa và người Xi-mê-ôn, bà con họ, đánh thắng dân Ca-na-an sống ở Xê-phát. Họ thiêu rụi thành, cho nên họ gọi chỗ đó là Họt-ma [c].
18 Người Giu-đa chiếm Ga-xa, Ách-kê-lôn, Éc-rôn, và đất xung quanh.
19 Thượng Đế phù hộ người Giu-đa. Họ chiếm đất miền núi, nhưng họ không đuổi được dân cư sống trong vùng đồng bằng vì dân đó có xe bọc sắt.
20 Như Mô-se đã hứa, Hếp-rôn được cấp cho Ca-lép, ông liền đánh đuổi ba con trai A-nác [d] đi.
21 Nhưng người Bên-gia-min không đuổi được dân Giê-bu-sít ra khỏi Giê-ru-sa-lem. Từ đó đến nay [e] người Giê-bu-sít vẫn sống chung với người Bên-gia-min ở Giê-ru-sa-lem.
Con cháu Giô-xép đánh chiếm Bê-tên
22 Con cháu Giô-xép đi đánh thành Bê-tên, họ được CHÚA phù hộ. 23 Họ phái một số tay do thám đến Bê-tên, trước kia gọi là Lu-xơ. 24 Các tay do thám thấy một người trong thành đi ra liền hỏi, “Anh làm ơn chỉ cho chúng tôi đường nào đi vào thành thì chúng tôi sẽ đối xử tử tế với anh.”
25 Người đó liền chỉ cho họ lối đi vào thành. Rồi những người của chi tộc Giô-xép dùng gươm tấn công dân Bê-tên, nhưng họ tha chết cho anh ta và gia đình. 26 Anh ta đi đến xứ dân Hê-tít cư ngụ và xây một cái thành. Anh ta cũng gọi thành đó là Lu-xơ, tên nầy hãy còn cho đến nay.
Các chi tộc khác đánh nhau với dân Ca-na-an
27 Người Ca-na-an sống trong các thành Bết-san, Ta-a-nác, Đô-rơ, Íp-lê-am, Mê-ghi-đô, và các thành phố nhỏ quanh đó. Dân Ma-na-xe không đuổi được các dân nầy ra khỏi các thành của họ vì người Ca-na-an nhất định ở đó. 28 Về sau dân Ít-ra-en trở nên hùng mạnh liền bắt dân Ca-na-an làm nô lệ nhưng không buộc dân Ca-na-an rời bỏ xứ của họ.
29 Dân Ép-ra-im không đuổi được tất cả người Ca-na-an sống ở Ghê-xe. Cho nên người Ca-na-an tiếp tục sống chung với người Ép-ra-im ở Ghê-xe.
30 Người Xê-bu-lôn không đuổi được dân Ca-na-an sống trong các thành Kít-rôn và Na-ha-lôn. Họ sống chung với người Xê-bu-lôn, nhưng người Xê-bu-lôn bắt họ làm việc như nô lệ.
31 Người A-se không đuổi được dân Ca-na-an sống trong các thành Ạc-cô, Xi-đôn, A-láp, Ạc-xíp, Hên-ba, A-phéc, và Rê-hốp. 32 Vì người A-se không đuổi họ được cho nên dân Ca-na-an tiếp tục sống chung với người A-se.
33 Người Nép-ta-li không đuổi được dân các thành Bết-sê-mết và Bết-A-nát. Cho nên họ tiếp tục sống chung với dân Ca-na-an trong các thành đó, nhưng người Ca-na-an phải làm việc như nô lệ.
34 Dân A-mô-rít dồn người Đan lên núi, không cho họ xuống sinh sống trong vùng đồng bằng. 35 Người A-mô-rít nhất quyết ở lại núi Hê-rết, Ai-gia-lôn và Sa-an-bim. Nhưng khi người Ít-ra-en trở nên hùng mạnh thì họ bắt dân A-mô-rít làm nô lệ. 36 Đất của dân A-mô-rít chạy từ đèo Bọ Cạp đến quá Sê-la.
Thiên sứ của Chúa hiện ra ở Bô-kim
2 Thiên sứ của CHÚA từ Ghinh-ganh lên Bô-kim bảo rằng, “Ta đã mang ngươi lên từ Ai-cập và dẫn ngươi vào xứ ta hứa ban cho các tổ tiên ngươi. Ta bảo, ‘Ta sẽ không bao giờ phá giao ước với ngươi. 2 Nhưng ngươi không được kết ước với dân trong xứ nầy. Ngươi phải phá hủy các bàn thờ chúng nó.’ Nhưng ngươi không vâng lời ta. Tại sao ngươi làm thế nầy?
3 Bây giờ ta cho ngươi biết, ‘Ta sẽ không đuổi dân của xứ nầy ra. Chúng nó sẽ làm kẻ thù của ngươi, và các thần chúng nó sẽ là cái bẫy cho ngươi.’”
4 Sau khi thiên sứ nói những lời đó của CHÚA cho Ít-ra-en xong thì mọi người òa lên khóc lóc thảm thiết. 5 Cho nên họ gọi chỗ đó là Bô-kim [f]. Rồi họ dâng của lễ cho CHÚA tại đó.
Giô-suê qua đời
6 Rồi Giô-suê cho dân chúng về với đất đai của họ. 7 Dân chúng phục vụ CHÚA trọn đời Giô-suê và trọn đời các bô lão sống sau Giô-suê là những người đã thấy những việc lớn CHÚA làm cho Ít-ra-en. 8 Giô-suê, con của Nun, tôi tớ của CHÚA, qua đời, hưởng thọ một trăm mười tuổi. 9 Người ta chôn ông trong đất của ông ở Thim-nát Sê-ra trong vùng núi Ép-ra-im, về phía bắc núi Ga-át.
Lời của Chúa Giê-xu sẽ tồn tại mãi mãi(A)
29 Sau đó Chúa Giê-xu kể câu chuyện nầy: “Các con hãy xem cây vả cùng các loại cây khác. 30 Khi lá non trổ ra, thì các con biết mùa hạ gần tới. 31 Cũng thế, khi các con thấy những biến cố ấy xảy ra thì các con biết rằng Nước Trời gần đến rồi.
32 Ta cho các con biết là những biến cố ấy sẽ xảy ra trong khi người ở thời đại nầy hãy còn sống. 33 Trời đất sẽ bị tiêu hủy nhưng lời ta nói sẽ không bao giờ bị tiêu hủy đâu.
Phải luôn luôn sẵn sàng
34 Phải thận trọng, đừng dành thì giờ ăn uống phè phỡn hoặc bận tâm đến những việc đời nầy. Nếu không, ngày ấy sẽ bất chợt xảy đến với các con, 35 giống như cái bẫy sập mọi người sống trên đất. 36 Cho nên lúc nào cũng phải sẵn sàng. Hãy cầu nguyện cho các con đủ sức thoát khỏi những biến cố đó để các con có thể đứng trước mặt Con Người.”
37 Ban ngày Chúa Giê-xu dạy dỗ dân chúng trong đền thờ, đêm xuống thì Ngài đi ra ngoài thành phố và ngụ trên núi Ô-liu. 38 Mỗi sáng, tất cả dân chúng dậy sớm đi vào đền thờ để nghe Ngài dạy.
Giu-đa trở thành kẻ thù của Chúa Giê-xu(B)
22 Gần đến ngày lễ Bánh Không Men cũng còn gọi là lễ Vượt Qua. 2 Các giới trưởng tế và các giáo sư luật tìm cách giết Chúa Giê-xu nhưng chưa được vì họ sợ dân chúng phản ứng.
3 Quỉ Sa-tăng nhập vào Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, một trong mười hai sứ đồ của Chúa Giê-xu. 4 Giu-đa đi gặp các giới trưởng tế cùng mấy tên lính canh gác đền thờ để bàn cách trao Ngài vào tay họ. 5 Họ rất mừng và đồng ý thưởng tiền cho hắn. 6 Hắn thỏa thuận và rình cơ hội để trao Chúa Giê-xu vào tay họ khi Ngài ở cách xa quần chúng.
Chúa Giê-xu dự lễ Vượt Qua(C)
7 Ngày đầu tiên của lễ Ăn Bánh Không Men là lúc chiên con của lễ Vượt Qua phải bị giết. 8 Chúa Giê-xu sai Phia-rơ và Giăng đi và dặn, “Các con hãy đi chuẩn bị bữa ăn lễ Vượt Qua cho chúng ta.”
9 Họ hỏi, “Thầy muốn chúng con dọn bữa ăn ấy ở đâu?”
Chúa Giê-xu bảo, 10 “Khi các con vào thành sẽ có một người mang bầu nước ra đón các con. Hãy đi theo người ấy, hễ người ấy vào nhà nào 11 thì các con hãy nói với chủ nhà, ‘Thầy hỏi: Cái phòng khách mà ta sẽ ăn lễ Vượt Qua với các môn đệ ta ở đâu?’ 12 Người sẽ chỉ cho các con một phòng rộng trên gác, có bàn ghế sẵn sàng. Các con sẽ dọn lễ Vượt Qua tại đó.”
13 Phia-rơ và Giăng ra đi, quả gặp mọi chuyện như Chúa Giê-xu đã bảo. Họ liền dọn bữa ăn lễ Vượt Qua.
Quyển 4
(Thi thiên 90-106)
Thượng Đế còn đời đời; còn con người chỉ sống tạm thời
Lời cầu nguyện của Mô-se, người của Thượng Đế.
90 Lạy Chúa, từ xưa đến nay Ngài là nguồn cứu giúp của chúng tôi.
2 Trước khi núi non sinh ra,
trước khi Ngài sáng tạo trái đất và thế gian,
Chúa là Thượng Đế, Ngài có từ xưa và còn đời đời.
3 Ngài biến loài người trở thành bụi đất.
Ngài phán, “Hỡi loài người,
hãy trở về với cát bụi.”
4 Đối với Chúa, ngàn năm như một ngày qua đi,
hay một vài giờ trong đêm.
5 Đời sống chúng tôi như giấc mộng,
chấm dứt khi buổi sáng đến.
Chúng tôi giống như cỏ,
6 buổi sáng đâm chồi và mọc lên,
nhưng đến chiều đã chết héo.
7 Chúng tôi bị cơn giận Ngài tiêu diệt;
và kinh hoàng vì cơn thịnh nộ Ngài.
8 Chúa đặt những điều ác mà chúng tôi làm trước mặt Ngài;
Ngài thấy rõ các tội lỗi kín giấu của chúng tôi.
9 Chuỗi ngày chúng tôi chấm dứt khi Ngài nổi giận.
Các năm tháng chúng tôi kết thúc như tiếng thở dài.
10 Đời chúng tôi chỉ có bảy mươi tuổi
còn nếu khỏe mạnh
thì được tám mươi.
Nhưng các năm tháng ấy đều đầy lao khổ.
Chúng qua mau, rồi chúng tôi biến mất.
11 Ai biết được sức mạnh của cơn giận Ngài?
Sự kính sợ của chúng tôi đối với Ngài cũng lớn bằng cơn giận Ngài.
12 Xin dạy chúng tôi biết đời mình
ngắn ngủi ra sao để chúng tôi thêm khôn ngoan.
13 Chúa ơi, bao giờ thì Chúa sẽ trở lại
và tỏ lòng nhân từ cho các tôi tớ Ngài?
14 Mỗi sáng xin hãy đổ tình yêu Ngài trên chúng tôi.
Thì trọn đời chúng tôi sẽ hát mừng.
15 Chúng tôi đã thấy những năm tháng khốn khó.
Bây giờ xin hãy ban sự vui mừng cho chúng tôi
tương xứng với những khổ đau mà Ngài đặt trên chúng tôi.
16 Xin hãy cho các tôi tớ Ngài thấy những việc diệu kỳ của Ngài;
hãy tỏ sự cao cả Ngài cho con cái họ.
17 Lạy Chúa là Thượng Đế chúng tôi,
xin ban ơn cho chúng tôi.
Xin giúp chúng tôi thành công trong mọi việc.
Xin giúp chúng tôi thành công.
An ninh trong Chúa
91 Người nào ẩn náu trong Đấng Chí Cao
sẽ được Đấng Toàn Năng bảo vệ.
2 Tôi thưa cùng Chúa rằng,
“Ngài là nơi ẩn náu và thành lũy tôi.
Ngài là Thượng Đế tôi,
nên tôi tin cậy nơi Ngài.”
3 Chúa sẽ giải cứu ngươi
khỏi những hiểm nguy ngầm
và những bệnh tật hiểm nghèo.
4 Ngài sẽ che phủ ngươi,
Ngươi có thể ẩn náu dưới cánh Ngài.
Sự thành tín Ngài là cái thuẫn
che chở ngươi.
5 Ngươi sẽ không sợ nguy hiểm ban đêm hay tên bay ban ngày.
6 Cũng không sợ dịch lệ trong bóng tối,
hay bệnh tật tàn phá giữa trưa.
7 Dù bên cạnh ngươi có hàng ngàn người chết,
bên phải ngươi hàng vạn người gục ngã,
nhưng ngươi sẽ không bị tổn hại gì.
8 Ngươi chỉ cần nhìn và chứng kiến kẻ ác bị trừng phạt.
9 Chúa là nơi che chở ngươi;
ngươi đã chọn Đấng Chí Cao làm nơi trú ẩn của mình.
10 Sẽ không có điều gì chẳng lành
đến cho ngươi,
cũng chẳng có thảm họa nào viếng lều ngươi.
11 Ngài đã sai thiên sứ chăm nom ngươi bất cứ nơi nào ngươi đi.
12 Các thiên sứ sẽ giữ ngươi trong tay để chân ngươi khỏi vấp nhằm đá.
13 Ngươi sẽ đạp trên sư tử và rắn;
ngươi sẽ dẫm lên sư tử hung hăng và rắn rít.
14 Chúa phán, “Ai yêu mến ta,
ta sẽ giải cứu người ấy.
Ta sẽ bảo vệ những người biết ta.
15 Họ sẽ kêu xin ta, ta sẽ đáp lời.
Ta sẽ ở cùng họ trong cảnh nguy khốn;
Ta sẽ giải cứu họ và tôn trọng họ.
16 Ta sẽ cho họ mãn nguyện sống lâu,
và họ sẽ thấy ta sự cứu rỗi của ta.”
24 Không sửa dạy con là ghét nó,
nhưng ai thương con mình sẽ lo sửa dạy nó.
25 Người công chính sẽ đủ ăn,
còn kẻ ác sẽ bị đói khổ.
© 2010 Bible League International