The Daily Audio Bible
Today's audio is from the CSB. Switch to the CSB to read along with the audio.
Dân Chúng Tụ Họp Lại Nghe Đọc Và Giải Nghĩa Kinh Luật
8 Bấy giờ toàn dân nhất trí tụ họp lại tại quảng trường trước cổng Nước. Họ xin thầy tế lễ Ê-xơ-ra thông thạo về Kinh Luật đem ra cuộn da đã chép Kinh Luật Môi-se mà CHÚA đã truyền dạy cho Y-sơ-ra-ên. 2 Ngày mồng một tháng bảy, thầy tế lễ Ê-xơ-ra đem Kinh Luật ra trước hội chúng bao gồm cả nam lẫn nữ cùng hết thảy những người có khả năng thông hiểu những gì họ nghe. 3 Tại quảng trường trước cổng Nước, từ rạng đông cho đến trưa, ông đọc cho cả nam lẫn nữ cùng những người có khả năng hiểu biết nghe. Toàn dân lắng tai nghe đọc Kinh Luật.
4 Thầy tế lễ thông thạo Kinh Luật Ê-xơ-ra đứng trên một bục gỗ cao[a] đóng nhơn dịp này. Đứng bên phải ông có Ma-ti-thia, Sê-ma, A-na-gia, U-ri-gia, Hinh-ki-gia, và Ma-a-sê-gia. Bên trái có Phê-đa-gia, Mi-sa-ên, Manh-ki-gia, Ha-sum, Hạch-ba-đa-na, Xa-cha-ri, và Mê-su-lam. 5 Vì Ê-xơ-ra đứng cao hơn họ, nên khi ông mở cuốn kinh ra, toàn dân đều thấy, và đứng dậy. 6 Ê-xơ-ra ca tụng CHÚA, Đức Chúa Trời vĩ đại. Toàn dân giơ tay lên, đáp lại: “A-men! A-men!” rồi quỳ gối, sấp mặt xuống đất, thờ lạy CHÚA.
7 Những người Lê-vi là Giê-sua, Ba-ni, Sê-rê-bia, Gia-min, A-cúp, Sa-bê-thai, Hô-đi-gia, Ma-a-sê-gia, Kê-li-ta, A-xa-ria, Giô-xa-bát, Ha-nan, và Bê-la-gia giải thích cho dân chúng hiểu rõ Kinh Luật trong khi dân chúng ai nấy đứng nguyên tại chỗ mình. 8 Họ đọc Kinh Luật của Đức Chúa Trời, đọc và giải nghĩa từng phân đoạn[b] cho nên dân chúng hiểu lời họ đọc.
9 Vì cả dân chúng đều khóc khi nghe những lời trong Kinh Luật nên tổng trấn Nê-hê-mi, thầy tế lễ Ê-xơ-ra, và những người Lê-vi đang giải thích cho dân chúng thông hiểu Kinh Luật, nói với họ: “Xin ông bà anh chị chớ buồn rầu, cũng đừng than khóc, vì hôm nay là ngày thánh cho CHÚA.” 10 Ê-xơ-ra nói tiếp: “Ông bà anh chị hãy về ăn của ngon,[c] uống vật ngọt,[d] và hãy san sẻ thức ăn[e] cho những người không có chuẩn bị, vì hôm nay là ngày thánh cho Chúa chúng ta. Xin ông bà anh chị chớ sầu thảm, vì niềm vui trong CHÚA là sức mạnh của ông bà anh chị.” 11 Người Lê-vi cũng khuyên lơn dân chúng: “Xin ông bà anh chị an tâm. Vì hôm nay là ngày thánh, xin ông bà anh chị đừng sầu não nữa.” 12 Toàn thể dân chúng ra về, ăn, uống, và san sẻ cho người không có. Họ ăn mừng trọng thể vì họ hiểu được những lời truyền dạy cho họ.
Cử Hành Lễ Lều Tạm
13 Qua ngày mồng hai, các trưởng tộc trong dân chúng, các thầy tế lễ và người Lê-vi tụ họp chung quanh thầy tế lễ thông thạo Kinh Luật Ê-xơ-ra để học hỏi những lời răn dạy trong Kinh Luật. 14 Họ thấy có ghi chép trong Kinh Luật, CHÚA truyền dạy qua Môi-se rằng dân Y-sơ-ra-ên phải ở trong lều suốt thời gian lễ trong tháng bảy, 15 và phải rao thông báo khắp các thành thị và thành Giê-ru-sa-lem như vầy: “Hãy lên đồi, mang về những cành lá cây ô-liu, cây thông, cây sim, cây kè, và nhánh những loài cây rậm lá để dựng lều y như đã chép.”
16 Thế là dân chúng lên đồi, mang lá về dựng lều: người thì dựng ngay trên mái nhà mình, kẻ thì dựng trong sân nhà, kẻ khác trong sân đền thờ Đức Chúa Trời, kẻ kia tại quảng trường bên cổng Nước, kẻ nọ tại quảng trường bên cổng Ép-ra-im. 17 Toàn hội chúng những người trở về từ chốn phu tù đều dựng lều và ở trong lều. Từ thời Giô-suê, con trai Nun, cho đến nay, dân Y-sơ-ra-ên chưa từng làm như vậy. Mọi người đều hoan hỉ. 18 Ê-xơ-ra[f] đọc Kinh Luật của Đức Chúa Trời mỗi ngày, từ ngày đầu đến ngày cuối. Họ giữ lễ trong bảy ngày. Đến ngày thứ tám, họ cử hành lễ bế mạc cách trọng thể, và nghỉ mọi công việc, theo như quy định.
Lễ Sám Hối
9 Ngày hai mươi bốn tháng ấy, dân Y-sơ-ra-ên họp lại, kiêng ăn, quấn vải thô,[g] rải bụi đất lên đầu.[h] 2 Những người thuộc gốc Y-sơ-ra-ên phân rẽ với hết thảy những người ngoại quốc. Họ đứng và xưng nhận tội lỗi của chính mình, và sự gian ác của tổ phụ mình. 3 Họ đứng nguyên tại chỗ, đọc Kinh Luật của CHÚA suốt một phần tư ngày,[i] rồi họ xưng tội và thờ phượng CHÚA thêm một phần tư ngày nữa. 4 Giê-sua, Ba-ni, Cát-mi-ên, Sê-ba-nia, Bun-ni, Sê-rê-bia, Ba-ni, và Kê-na-nia đứng trên bực cao của người Lê-vi, và lớn tiếng kêu cầu CHÚA. 5 Kế đến, những người Lê-vi là Giê-sua, Cát-mi-ên, Ba-ni, Ha-sáp-nia, Sê-rê-bia, Hô-đi-gia, Sê-ba-nia (hoặc Sê-van-gia), và Phê-ta-hia (hoặc Phê-ta-gia) nói:
“Xin chúng ta cùng đứng lên ca tụng CHÚA:
Từ đời này qua đời kia,
Nguyện xin mọi người ca tụng danh vinh hiển của Ngài,
Là danh được tôn cao trên cả mọi lời chúc tụng, ngợi khen!
Cầu Nguyện Xưng Tội
6 Lạy CHÚA, chính Ngài là Đấng duy nhất!
Ngài dựng nên các tầng trời,
Các tầng trời cao ngất,
Cùng với các thiên binh,
Đất và mọi vật trên đất,
Biển và mọi vật trong biển,
Ngài bảo tồn tất cả,
Và các thiên binh tôn thờ Ngài.
7 Chính Ngài là CHÚA, là Đức Chúa Trời,
Là Đấng chọn Áp-ra-ham,
Ngài đem ông ra khỏi U-rơ xứ Canh Đê,
Và đặt tên ông là Áp-ra-ham.
8 Khi Chúa thấy lòng ông trung thành với Ngài,
Ngài lập giao ước với ông,
Và hứa ban đất của dân Ca-na-an,
Dân Hê-tít, dân A-mô-rít,
Dân Phê-rê-sít, dân Giê-bu-sít, và dân Ghi-rê-ga-sít (hoặc Ghia-gát),
Cho dòng dõi ông.
Chúa thực hiện lời Ngài hứa,
Vì Ngài trung tín.
9 Chúa thấy nổi thống khổ của tổ tiên chúng con tại Ai-cập,
Ngài nghe tiếng kêu van của họ bên Biển Đỏ,[j]
10 Chúa thực hiện dấu kỳ phép lạ
Chống lại Pha-ra-ôn, quần thần và toàn dân trong lãnh thổ người,
Vì Chúa biết chúng cư xử ngang ngược
Với tổ phụ chúng con,
Vậy uy danh Chúa vang lừng[k]
Cho đến ngày nay,
11 Chúa phân rẽ biển trước mặt họ,
Họ đi ngang qua biển như trên đất khô.
Nhưng Chúa ném kẻ đuổi theo họ vào biển sâu,
Như ném đá vào dòng nước lũ.
12 Ban ngày, Chúa dựng trụ mây dẫn dắt họ,
Ban đêm, Ngài dựng trụ lửa
Soi sáng nẻo đường họ phải noi theo.
13 Chúa giáng lâm trên núi Si-nai,
Từ trời cao Ngài phán với họ,
Ngài ban cho họ
Sắc luật ngay thẳng,
Sắc lệnh chân thật,
Quy luật và điều răn tốt lành.
14 Chúa cho họ biết
Về ngày Sa-bát thánh của Ngài,
Chúa truyền dạy họ điều răn, quy luật, và sắc lệnh
Qua Môi-se, tôi tớ Ngài.
15 Ngài ban bánh từ trời khi họ đói,
Ngài cho nước văng ra từ tảng đá khi họ khát,
Chúa bảo họ vào chiếm lấy đất
Ngài đã giơ tay lên thề[l] ban cho họ.
16 Nhưng tổ phụ chúng con ương ngạnh, cứng cổ,
Không tuân giữ điều răn Chúa.
17 Họ không chịu vâng lời,
Cũng không nhớ đến các phép lạ
Ngài thực hiện ngay giữa họ,
Nhưng lại cứng cổ, lập người lãnh đạo
Đưa họ về kiếp sống nô lệ tại Ai-cập.
Nhưng Chúa là Đức Chúa Trời rộng lượng tha thứ,
Khoan dung và nhân từ,
Nhẫn nại và giàu lòng yêu thương,
Ngài không từ bỏ họ.
18 Ngay cả khi họ tự đúc cho mình
Một con bê đực bằng kim loại,
Rồi tuyên bố: ‘Đây là thần của ngươi,
Thần đem ngươi ra khỏi xứ Ai-cập,’
Họ khinh thường Chúa quá đổi,
19 Chúa vẫn giàu lòng thương xót,
Ngài không bỏ mặc họ trong sa mạc.
Trụ mây không rời khỏi họ,
Nhưng tiếp tục dẫn đường họ vào ban ngày,
Và ban đêm trụ lửa
Tiếp tục soi sáng lối họ phải đi.
20 Chúa ban Thần Linh chân thiện dạy dỗ họ,
Ngài không cất bánh ma-na khỏi miệng họ,
Ngài cho họ nước uống trong cơn khát.
21 Chúa nuôi nấng họ suốt bốn mươi năm,
Nơi sa mạc họ không thiếu thốn chi,
Áo họ không sờn rách,
Chân họ không sưng phù.
Quyền Của Một Sứ Đồ
9 Tôi không được tự do sao? Tôi không phải là sứ đồ sao? Không phải tôi đã thấy Chúa Giê-su sao? Không phải anh chị em chính là công trình của tôi trong Chúa sao? 2 Nếu đối với những người khác tôi không phải là sứ đồ, thì ít ra tôi là sứ đồ đối với anh chị em; vì anh chị em chính là dấu ấn cho chức sứ đồ của tôi trong Chúa.
3 Đối với những người phê bình tôi, đây là lời biện hộ của tôi. 4 Chúng tôi không có quyền ăn, uống sao? 5 Chúng tôi không có quyền đem theo một chị em làm vợ như các sứ đồ khác hoặc như các em của Chúa và như Sê-pha sao? 6 Hay là chỉ có tôi và Ba-na-ba mới phải tự túc làm việc để sống?
7 Có ai ăn cơm nhà mà đi đánh giặc không công? Có ai trồng nho mà không ăn quả? Hay có ai chăn nuôi súc vật mà không lấy sữa nó?
8 Phải chăng tôi nói vậy là theo thói người phàm? Kinh Luật không dạy như vậy sao?
9 Vì Kinh Luật Môi-se chép: “Chớ khớp miệng bò khi nó đang đạp lúa!”[a] Có phải Đức Chúa Trời lo cho bò không? 10 Hay Ngài hoàn toàn phán về chúng ta? Về chúng ta có lời chép rằng: “Người cày ruộng cày trong hy vọng và kẻ đạp lúa hy vọng được chia phần lúa.”
11 Nếu chúng tôi đã gieo điều thiêng liêng cho anh chị em thì việc gặt hái vật chất từ anh chị em là quá đáng sao?
12 Nếu những người khác còn có quyền ấy đối với anh chị em, chúng tôi không có sao?
Nhưng chúng tôi đã không dùng quyền này, chúng tôi chịu đựng tất cả để không làm trở ngại cho Phúc Âm của Chúa Cứu Thế. 13 Anh chị em không biết rằng ai phục vụ trong đền thờ thì nhận phần ăn từ đền thờ, ai giúp việc nơi bàn thờ thì được chia phần sinh tế nơi bàn thờ sao? 14 Cũng vậy, chính Chúa đã dạy:
“Ai truyền giảng Phúc Âm thì được nuôi sống bởi Phúc Âm.”
15 Nhưng tôi đã không sử dụng những quyền này. Tôi cũng không viết những lời này để đòi quyền ấy. Tôi thà chết còn hơn là mất đi niềm kiêu hãnh ấy. 16 Nếu tôi truyền giảng Phúc Âm, tôi không có gì để khoe khoang vì tôi buộc phải giảng. Nhưng khốn nạn cho tôi nếu tôi không truyền giảng Phúc Âm. 17 Vì nếu tôi tình nguyện làm việc này, tôi sẽ được thưởng. Nếu tôi không muốn làm, trách nhiệm vẫn giao cho tôi. 18 Thế thì phần thưởng của tôi là gì? Ấy là khi truyền giảng Phúc Âm, tôi giảng không công, chẳng đòi hỏi quyền lợi gì của người giảng Phúc Âm.
12 Phước cho nước nào có CHÚA làm Đức Chúa Trời mình,
Dân tộc nào được Ngài chọn làm cơ nghiệp.
13 Từ trên trời CHÚA nhìn xuống,
Ngài thấy tất cả con cái loài người.
14 Từ nơi Ngài ngự, Ngài xem xét tất cả cư dân trên đất.
15 Ngài là Đấng nắn ra lòng dạ mọi người,
Ngài quan sát mọi hành động của họ.
16 Vua không được giải cứu nhờ binh đông,
Dũng sĩ không được giải thoát nhờ sức mạnh mình.
17 Nhờ ngựa chiến để giải cứu là hão huyền,
Dù nó có nhiều sức mạnh nhưng không cứu thoát được.
18 Kìa, mắt CHÚA đoái xem người kính sợ Ngài,
Và kẻ trông cậy nơi tình yêu thương của Ngài.
19 Để cứu linh hồn họ khỏi chết,
Và bảo tồn mạng sống họ trong cơn đói kém.
20 Linh hồn chúng tôi trông cậy nơi CHÚA,
Ngài là sự tiếp trợ và thuẫn đỡ cho chúng tôi.
21 Vì trong Ngài lòng chúng tôi vui mừng,
Vì chúng tôi tin cậy nơi danh thánh Ngài.
22 Lạy CHÚA, nguyện tình yêu thương Ngài giáng trên chúng tôi,
Vì chúng tôi hy vọng nơi Ngài.
11 Khi kẻ nhạo báng bị trừng phạt, người đơn sơ sẽ nên khôn ngoan;
Khi người khôn ngoan được giáo huấn, người sẽ nhận được tri thức.
12 Đấng Công Chính quan sát nhà kẻ ác;
Ngài ném kẻ ác vào tai họa.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)