Bible in 90 Days
Đức Chúa Trời Công Chính
8 Binh-đát, người Su-a, đáp lời Gióp:
2 Anh còn nói như vậy cho đến bao giờ?
Lời từ miệng anh là cuồng phong bão táp!
3 Có thể nào Đức Chúa Trời bẻ cong lẽ phải?
Có thể nào Đấng Toàn Năng bóp méo lẽ công bằng?
4 Con cái anh hẳn đã phạm tội với Ngài,
Cho nên Ngài đã giao chúng nó vào quyền lực của tội ác chúng.
5 Phần anh, nếu anh tìm kiếm Đức Chúa Trời,
Và cầu khẩn Đấng Toàn Năng,
6 Nếu anh thanh sạch và ngay thẳng,
Thì ngay bây giờ, chắc chắn Ngài sẽ giải cứu anh
Và khôi phục gia đình tài sản anh, để thưởng sự công bình anh.
7 Tình trạng ban đầu của anh sẽ chẳng đáng kể
So với tương lai anh rạng rỡ bội phần.
Tội Ác Bị Hình Phạt
8 Tôi xin anh học hỏi thế hệ trước,
Nghiên cứu những điều cha ông họ tìm ra,
9 Vì chúng ta mới sanh hôm qua, chẳng biết gì,
Ngày đời chúng ta trên đất qua đi như cái bóng.
10 Nhưng họ sẽ dạy dỗ và chỉ bảo anh,
Nói lên những gì họ hiểu biết.
11 Cây cói giấy có thể nào mọc nơi không đầm lầy?
Lau sậy có thể nào sống nơi không có nước?
12 Đang lúc xanh mởn, chưa bị cắt,
Chúng sẽ khô héo trước các loài cỏ khác.
13 Đó là số phận của mọi người chối bỏ Đức Chúa Trời;
Kẻ vô đạo tiêu tan hy vọng.
14 Lòng tin tưởng của họ bị cắt đứt,
Họ trông cậy vào một màng nhện!
15 Họ dựa vào nhà mình, nhà không đứng nổi,
Họ bám lấy nhà, cũng không chỗi dậy được.
16 Họ giống như cây xanh mướt dưới ánh mặt trời,
Đâm chồi nảy tược tràn khắp vườn,
17 Rễ quấn quanh đống đá,
Bám chặt từng hòn đá.
18 Nhưng nếu cây bị nhổ lên khỏi chỗ nó mọc,
Chỗ ấy sẽ từ bỏ nó: “Ta chưa hề thấy ngươi.”
19 Kìa, niềm vui của những kẻ từ bỏ Đức Chúa Trời chỉ có bấy nhiêu.
Từ đất ấy, những cây khác sẽ mọc lên.
Đức Chúa Trời Chăm Sóc Người Trung Tín
20 Nhưng Đức Chúa Trời không ruồng bỏ người trọn vẹn,
Cũng không giúp đỡ kẻ ác.
21 Ngài sẽ khiến cho miệng anh đầy tiếng cười,
Môi anh đầy tiếng reo vui.
22 Những kẻ thù ghét anh sẽ chuốc lấy hổ thẹn,
Lều trại kẻ ác sẽ tiêu tan.
Loài Người Không Thể Nào Tranh Luận Với Đức Chúa Trời
9 Gióp đáp lời:
2 Phải, tôi biết như vậy.
Tuy nhiên, loài người làm thể nào được Đức Chúa Trời xét là công bình?
3 Giả sử người có muốn tranh luận với Ngài,
Ngài hỏi ngàn câu, người không thể đáp một lời.
4 Đức Chúa Trời khôn ngoan và quyền năng,
Nào ai chống cự Ngài mà còn nguyên vẹn?
Đức Chúa Trời Quyền Năng Tạo Dựng Vũ Trụ
5 Đức Chúa Trời dời núi, núi chẳng biết trước,
Trong cơn giận, Ngài lật đổ núi.
6 Ngài rung chuyển đất khỏi nền nó,
Cột chống đỡ đất phải rung rinh.
7 Ngài truyền lệnh cho mặt trời đừng mọc,
Ngài đóng ấn niêm phong các vì sao.
8 Một mình Ngài trải các tầng trời ra,
Và chà đạp các ngọn sóng biển.
9 Ngài dựng nên sao Bắc Đẩu, sao Xạ Thủ,
Sao Thất Tinh, và các chòm sao phương nam.[a]
10 Ngài làm những việc lớn lao không sao dò thấu,
Những việc diệu kỳ không ai đếm nổi.
11 Nếu Ngài đi cạnh tôi, tôi cũng không nhìn thấy,
Nếu Ngài lướt ngang qua, tôi cũng không nhận ra.
12 Nếu Ngài cướp mất điều gì của người nào, ai dám ngăn cản Ngài?
Ai dám thưa với Ngài: “Chúa làm gì vậy?”
13 Đức Chúa Trời không đè nén cơn giận Ngài,
Những kẻ giúp đỡ Ra-háp[b] cúi rạp dưới chân Ngài.
Gióp Không Thể Tự Bào Chữa Cho Mình
14 Huống gì tôi, làm sao có thể đáp lời Ngài?
Tôi biết chọn lời nào đối đáp với Ngài?
15 Dù tôi vô tội, tôi cũng không thể tự biện hộ cho mình,
Tôi chỉ có thể van xin lòng thương xót của Đấng phán xét tôi.
16 Dù Ngài có nhận lời tôi yêu cầu, và ra trước tòa,
Tôi cũng không dám tin Ngài lắng tai nghe tiếng tôi.
17 Ngài khiến bão tố vùi dập tôi,
Gia tăng thương tích tôi vô cớ.
18 Ngài không cho tôi thì giờ lấy lại hơi thở,
Nhưng cho tôi nếm đầy cay đắng.
19 Nếu dựa vào sức, kìa, Ngài là Đấng quyền năng,
Nếu dựa vào công lý, ai dám kiện Ngài?
20 Dù tôi vô tội, chính miệng tôi sẽ kết án tôi,
Dù tôi trọn vẹn, Ngài cũng sẽ chứng minh tôi gian dối.
21 Tôi trọn vẹn.
Nhưng tôi không còn thiết gì nữa.
Tôi khinh thường mạng sống tôi.
22 Mọi người đều cùng một số phận.
Vì thế tôi nói:
Ngài hủy diệt cả người trọn vẹn lẫn kẻ ác.
23 Nếu thiên tai giết chết bất ngờ,
Ngài nhạo cười nỗi khổ của người vô tội.
24 Khi đất nước rơi vào tay kẻ ác,
Ngài bịt mắt các quan tòa.
Nếu chẳng phải Ngài, thì còn ai?
Không Có Trọng Tài Giữa Gióp Và Đức Chúa Trời
25 Ngày đời con trôi qua nhanh hơn người chạy đem tin,
Chúng trốn mất, không hề thấy phước hạnh.
26 Chúng lướt nhanh như thuyền nan,
Như đại bàng sà xuống vồ mồi.
27 Nếu con tự nhủ: “Ta sẽ quên đi, không than phiền nữa,
Lột bỏ nét u sầu, và tươi cười lên,”
28 Con sợ tất cả những nỗi thương đau con sẽ phải gánh chịu,
Vì con biết Ngài không kể con vô tội.
29 Nếu con vẫn bị kết tội,
Sao còn mệt nhọc bào chữa cho uổng công?
30 Dù con có tắm gội bằng nước tuyết,
Rửa tay bằng nước tro,
31 Ngài cũng vẫn dìm con xuống hố,
Đến nỗi quần áo con ghê tởm con.
32 Thật, Ngài không phải là người như tôi
Để tôi có thể đối đáp với Ngài,
Để chúng tôi có thể cùng nhau ra tòa.
33 Ước gì có Đấng phân xử giữa chúng tôi,
Có quyền trên cả hai chúng tôi!
34 Đấng ấy sẽ dời ngọn roi của Đức Chúa Trời xa khỏi tôi,
Để tôi không còn khiếp sợ vì Ngài nữa.
35 Bấy giờ tôi sẽ nói, không sợ hãi,
Vì trong thâm tâm, tôi không nhút nhát.
Gióp Trách Đức Chúa Trời Buộc Tội Ông Vô Cớ
10 Tôi chán ngán cuộc sống;
Vì thế tôi sẽ kêu than không ngại ngùng,
Tôi sẽ nói lên tự nỗi lòng cay đắng.
2 Tôi sẽ thưa với Đức Chúa Trời:
Xin đừng kết án con,
Xin cho con biết Ngài buộc con tội gì.
3 Lẽ nào Chúa vui lòng đàn áp,
Ruồng bỏ con là công khó tay Ngài làm nên,
Nhưng lại chấp nhận mưu đồ kẻ ác?
4 Lẽ nào Chúa có mắt thịt,
Nhìn thấy như người trần?
5 Phải chăng Chúa chỉ sống một số ngày như người phàm,
Một số năm như loài người,
6 Đến nỗi Chúa phải tìm kiếm tội ác con,
Vạch cho ra lỗi lầm con?
7 Vì Chúa biết con vô tội,
Không ai cứu con thoát khỏi tay Ngài.
Lẽ Nào Đức Chúa Trời Chăm Sóc Gióp Chỉ Để Hại Ông?
8 Tay Chúa đã nắn và tạo nên con,
Nhưng nay Ngài quay lại hủy diệt con!
9 Xin Chúa nhớ rằng Ngài đã nhồi nắn con như đồ gốm.
Lẽ nào Ngài bóp nát con thành đất bùn?
10 Có phải Chúa đổ con ra như sữa,
Rồi khiến con đông đặc lại như phó mát?
11 Ngài cho con mặc da và thịt,
Kết chặt xương gân con.
12 Chúa ban cho con sự sống,
Ngài yêu con với tình yêu bền vững,
Ngài chăm sóc giữ gìn mạng sống con.
13 Tuy nhiên, Chúa giấu kín những điều này trong lòng,
Con biết Ngài có ý định này.
14 Chúa canh chừng xem con có phạm lỗi,
Ngài không tha tội ác con.
15 Nếu con làm ác, thì khốn nạn cho con!
Nhưng nếu con làm phải, con cũng không dám ngước đầu lên,
Vì con no ắp nhục nhã, uống tràn khổ đau.
16 Nếu con được vẻ vang, như sư tử Ngài sẽ săn đuổi con,
Ngài sẽ làm dấu kỳ phép lạ để hại con.
17 Ngài luôn có chứng cớ mới chống nghịch con,
Cơn giận Ngài gia tăng đối với con,
Viện binh tiếp ứng thay phiên nhau tấn công con.
Gióp Cầu Xin Đức Chúa Trời Đừng Ngó Ngàng Đến Ông Nữa
18 Tại sao Chúa cho con lọt lòng mẹ?
Ước gì con đã tắt hơi lúc ấy để không mắt nào nhìn thấy con!
19 Ước gì con như chưa hề sống,
Từ lòng mẹ xuống ngay mộ phần!
20 Phải chăng con chỉ sống được ít ngày?
Vậy xin Chúa ngừng tay,
Xin đừng ngó ngàng đến con,
Cho con vui thỏa đôi chút,
21 Trước khi con ra đi, không bao giờ trở lại,
Ra đi vào cõi tăm tối âm u,
22 Cõi mù mịt như bóng tối,
Âm u và hỗn loạn,
Nơi đó ánh sáng khác nào bóng tối.
Sô-pha Đáp Lời Gióp
11 Sô-pha, người Na-a-ma, đáp:
2 Phải chăng không ai dám sửa dạy người nói nhiều?
Lẽ nào người có lý nhờ lắm lời?
3 Anh huênh hoang có làm người ta ngậm miệng,
Để không ai khiển trách khi anh nhạo báng?
4 Vì anh thưa với Chúa: “Đạo lý con chính đáng,
Và con trong sạch trước mắt Ngài.”
5 Ôi, ước gì Đức Chúa Trời phán dạy,
Ước gì Ngài mở miệng nói với anh!
6 Ước gì Ngài tỏ cho anh những bí ẩn của sự khôn ngoan,
Vì Ngài hành động cách nhiệm mầu.
Bấy giờ anh sẽ biết rằng Đức Chúa Trời bỏ qua một phần tội lỗi của anh.
Sự Khôn Ngoan Của Đức Chúa Trời Vượt Quá Sự Hiểu Biết Của Gióp
7 Có thể nào anh dò thấu sự sâu nhiệm của Đức Chúa Trời,
Hoặc khám phá được tận cùng sự hiểu biết của Đấng Toàn Năng?
8 Sự khôn ngoan của Ngài cao hơn các tầng trời, anh làm gì được?
Sâu hơn âm phủ, anh hiểu sao thấu?
9 Chiều dài hơn cả đất,
Chiều rộng hơn cả biển.
10 Nếu Ngài đi ngang qua, bắt giam một người nào, rồi đòi người đó ra tòa,
Ai có thể ngăn cản Ngài?
11 Vì Chúa biết người giả dối;
Khi Ngài thấy tội ác, lẽ nào Ngài không nhận ra?
12 Người đầu óc trống rỗng sẽ thông hiểu
Khi lừa rừng sanh con là người!
Đức Chúa Trời Sẽ Thưởng Gióp Khi Gióp Ăn Năn
13 Vậy, nếu anh hướng lòng về Chúa,
Đưa tay lên hướng về Ngài,
14 Nếu có tội lỗi trong tay anh, hãy quăng xa đi,
Đừng để tội ác cư ngụ trong lều trại anh,
15 Bấy giờ anh sẽ ngước mặt lên, lương tâm không gợn vết,
Sống vững vàng, không sợ hãi chi.
16 Anh sẽ quên cảnh khổ nạn,
Chỉ nhớ nó như dòng nước chảy qua.
17 Bấy giờ đời anh sẽ sáng chói hơn ban trưa,
Cảnh tối tăm sẽ như trời hừng sáng.
18 Anh sẽ sống an ninh vì anh có hy vọng,
Anh sẽ được che chở và nằm ngủ bình an.
19 Anh sẽ nằm nghỉ, và không ai gây cho anh sợ hãi;
Nhiều người sẽ tìm anh xin ân huệ.
20 Nhưng kẻ ác sẽ mòn mắt trông đợi,
Mọi lối thoát tiêu tan,
Họ chỉ hy vọng thở hơi cuối cùng.
Gióp Trách Các Bạn Thiếu Thông Cảm
12 Gióp đáp:
2 Các anh chắc thật là những người khôn sáng,
Khi lìa đời đem theo luôn cả sự khôn ngoan!
3 Nhưng tôi cũng có sự thông sáng như các anh,
Chẳng kém các anh đâu;
Ai lại không biết những điều các anh nói?
4 Tôi đã trở thành trò cười cho bạn hữu,
Dù tôi đã từng kêu cầu Đức Chúa Trời và được Ngài đáp lời!
Người công bình trọn vẹn đã trở thành trò cười!
5 Người nhàn hạ khinh người gặp nạn,
Người trượt chân bị đánh ngã luôn!
6 Lều trại bọn cướp phát đạt,
Những kẻ khiêu khích Đức Chúa Trời sống an toàn,
Đức Chúa Trời nắm giữ họ trong tay Ngài.
Loài Cầm Thú Cũng Biết Về Đức Chúa Trời
7 Nhưng anh hãy hỏi loài thú, chúng sẽ chỉ dạy anh,
Hỏi loài chim trời, chúng sẽ kể cho anh nghe.
8 Hoặc là anh nói chuyện với đất, đất sẽ chỉ dạy anh,
Với loài cá biển, chúng sẽ tỏ cho anh.
9 Có loài nào trong các loài ấy không biết
Rằng tay CHÚA làm nên mọi sự này?
10 Ngài nắm trong tay sự sống của mọi sinh vật,
Và hơi thở của mọi người.
11 Phải chăng tai biết phân biệt lời nói,
Như miệng nếm thức ăn?
12 Sự khôn ngoan tìm thấy nơi người già,
Thông sáng nơi người sống lâu.
Đức Chúa Trời Toàn Năng
13 Đức Chúa Trời khôn ngoan và quyền năng,
Hiểu biết và thông sáng.
14 Ngài phá hủy, không ai xây dựng được,
Ngài giam cầm người nào, chẳng ai có quyền giải thoát.
15 Ngài ngăn nước, sông ngòi khô hạn,
Ngài cho mưa, đất đai ngập lụt.
16 Ngài có sức mạnh và sự thông hiểu,
Ngài nắm quyền trên cả người lầm lạc lẫn người lừa gạt.
17 Ngài dẫn các nhà cố vấn đi tù đày chân không,
Khiến các quan tòa ra ngu dại.
18 Ngài tháo đai các vua,
Quấn khố ngang lưng họ.
19 Ngài dẫn các thầy tế lễ đi tù đày chân không,
Lật đổ những kẻ cầm quyền lâu đời.
20 Ngài tước lời nói khỏi người đáng tin cậy,
Trí phán đoán khỏi các trưởng lão.
21 Ngài đổ sỉ nhục trên hàng quý tộc,
Tháo đai người quyền thế.
22 Ngài bày tỏ những điều sâu nhiệm nơi tối tăm,
Phơi bóng tối âm u ra ánh sáng.
23 Ngài cho các nước hưng thịnh, rồi Ngài hủy diệt chúng,
Cho các dân bành trướng, rồi dẫn đi lưu đày.[c]
24 Ngài cất trí khôn ra khỏi các trưởng tộc trong xứ,
Để họ đi lang thang nơi sa mạc không lối thoát;
25 Họ quờ quạng trong tối tăm, không ánh sáng;
Ngài khiến họ lảo đảo như người say.
Gióp Muốn Trình Bày Vấn Đề Của Mình Với Đức Chúa Trời
13 Này, chính mắt tôi đã thấy mọi điều ấy,
Tai tôi nghe và tôi hiểu.
2 Tôi cũng hiểu biết như các anh,
Chẳng thua kém các anh đâu.
3 Nhưng tôi, tôi muốn thưa với Đấng Toàn Năng,
Tôi ước ao tự bào chữa với Đức Chúa Trời.
4 Còn các anh, các anh tô vẽ lời giả dối,
Hết thảy các anh là thầy lang vô dụng.
5 Phải chi các anh nín lặng,
Để tỏ mình khôn ngoan!
Các Bạn Gióp Muốn Bênh Vực Đức Chúa Trời Sao?
6 Xin các anh nghe lời bào chữa tôi,
Xin chú ý nghe lời biện hộ từ miệng tôi.
7 Có phải vì Đức Chúa Trời mà các anh nói điều gian dối?
Có phải vì Ngài mà các anh nói điều giả trá?
8 Lẽ nào các anh thiên vị Ngài?
Các anh muốn biện hộ cho Đức Chúa Trời sao?
9 Các anh có được khen thưởng khi Ngài dò xét các anh không?
Các anh tưởng có thể lừa gạt Ngài như lừa gạt loài người sao?
10 Ngài chắc chắn sẽ trừng phạt các anh
Nếu các anh thiên vị Ngài, dù trong nơi kín mặc lòng.
11 Các anh không khiếp sợ uy nghiêm Ngài sao?
Quyền năng Ngài không làm các anh kinh hoàng sao?
12 Danh ngôn các anh vô dụng như tro,
Lời biện hộ các anh dễ bẻ như đất sét.
Gióp Mời Các Bạn Yên Lặng Nghe Ông Tự Bào Chữa Mình Trước Mặt Đức Chúa Trời
13 Xin các anh yên lặng, mặc cho tôi nói,
Hậu quả ra sao, tôi xin chịu.
14 Sao tôi lấy răng cắn thịt mình,
Và nắm mạng sống mình trong tay?[d]
15 Ngài có thể giết tôi, tôi không còn hy vọng gì nữa,
Dù vậy, tôi vẫn bênh vực nếp sống tôi trước mặt Ngài.
16 Chính điều ấy cũng là sự giải cứu cho tôi,
Vì kẻ vô đạo không dám đến gần Ngài.
17 Xin các anh chú ý nghe lời tôi nói,
Xin lắng tai nghe lời tôi giải thích.
18 Tôi đã chuẩn bị xong lý lẽ,
Tôi biết chắc tôi sẽ được trắng án.
19 Nếu có ai tranh luận thắng được tôi,
Bấy giờ tôi sẽ nín lặng chờ chết.
Gióp Xin Chúa Cho Ông Biết Ông Chịu Khổ Vì Tội Gì
20 Xin Chúa ban cho con hai điều thôi,
Để con khỏi phải trốn tránh Ngài.
21 Xin Chúa rút tay Ngài xa khỏi con,
Xin Chúa cho con thôi kinh hãi vì sợ Ngài.
22 Bấy giờ Chúa gọi, con xin thưa,
Hoặc Chúa cho con nói trước, và xin Ngài đáp lời con.
23 Con đã phạm bao nhiêu tội ác và lỗi lầm?
Xin cho con biết vi phạm và tội lỗi con.
24 Sao Ngài phải ẩn mặt,
Xem con như kẻ thù?
25 Lẽ nào Chúa làm cho một chiếc lá bị gió cuốn đi phải khiếp sợ,
Hoặc đuổi bắt một cọng rơm khô?
26 Vì Ngài kết án con phải chịu điều cay đắng,
Bắt con gánh hậu quả tội ác phạm thuở ấu thơ,
27 Ngài cùm chân con lại,
Canh giữ mọi nẻo đường con đi,
Theo dõi các dấu chân con.
28 Trong khi con khác nào bầu da mòn,[e]
Khác nào chiếc áo bị mối ăn.
Đời Người Ngắn Ngủi
14 Con người vốn yếu đuối mong manh[f]
Sống một số ngày ngắn ngủi,
Nhưng lại đầy phiền muộn.
2 Người nở ra như đóa hoa, rồi lại tàn,
Người vụt qua như chiếc bóng, không dừng lại.
3 Lẽ nào Chúa quan tâm đến một người như vậy,
Và đem con ra xét xử?
4 Ai có thể khiến người ô uế trở thành trong sạch?
Không một ai!
5 Vì Chúa đã định ngày cho người,
Chúa biết số tháng trong đời người,
Chúa đặt cho người một giới hạn không thể vượt qua,
6 Xin Chúa ngoảnh mặt cho người an phận
Vui hưởng ngày mình như kẻ làm thuê.
So Sánh Người Với Cây
7 Khi cây bị đốn, ta vẫn còn hy vọng
Cây sẽ mọc lại, đâm chồi nẩy lộc.
8 Dù rễ bắt đầu già cỗi dưới đất,
Và gốc khởi sự chết trong bụi,
9 Vừa bắt được hơi nước, cây liền nứt lộc,
Đâm nhành như một cây tơ.
10 Nhưng con người, khi chết rồi, mất tất cả năng lực;
Người tắt hơi, rồi về đâu?
11 Như nước hồ bốc hơi biến mất,
Như sông cạn dần rồi khô hẳn,
12 Con người nằm xuống, không hề chỗi dậy;
Khi bầu trời còn đó, người không hề thức dậy,
Không ai có thể đánh thức người khỏi giấc ngủ say.
Ước Mơ Khó Thực Hiện
13 Ôi, ước gì Chúa giấu con nơi âm phủ,
Che kín con cho đến khi cơn giận Chúa nguôi,
Định kỳ hạn cho con tại đó,
Và nhớ đến con khi mãn kỳ!
14 Người chết rồi có thể nào sống lại?
Trọn những ngày nghĩa vụ nhọc nhằn,
Con sẽ trông chờ phiên gác thế con.
15 Bấy giờ Chúa gọi, con xin thưa,
Chúa sẽ nhớ thương công trình của tay Ngài.
16 Bấy giờ Chúa sẽ đếm từng bước con đi,
Nhưng Ngài sẽ không canh chừng tội lỗi con.
17 Vi phạm con sẽ được niêm phong trong túi,
Gian ác con, Chúa sẽ che đậy.
Thực Tế Phũ Phàng
18 Tuy nhiên, như núi lở tan ra từng mảnh vụn,
Như tảng đá tách rời khỏi sườn núi,
19 Như nước chảy đá mòn,
Như mưa lũ cuốn trôi bụi đất,
Chúa phá tan hy vọng con người.
20 Chúa đánh bại người một lần đủ cả, và người ra đi,
Chúa biến đổi sắc diện người, và xua người đi.
21 Con cái người có vẻ vang, người cũng chẳng biết,
Hoặc chúng có thấp hèn, người cũng chẳng hay.
22 Người chỉ cảm biết được nỗi đau của chính thân mình,
Chỉ sầu khổ vì chính mình mà thôi.
Người Khôn Ngoan Kính Sợ Đức Chúa Trời Và Giữ Gìn Lời Nói
15 Ê-li-pha người Thê-man đáp lời:
2 Lẽ nào người khôn ngoan nói lời tri thức như bão táp,
Bụng căng đầy gió đông?
3 Lẽ nào người dùng lập luận vô bổ,
Lời vô ích mà tự bào chữa mình sao?
4 Thật vậy, anh gạt bỏ lòng kính sợ Đức Chúa Trời,
Anh khinh thường giờ suy gẫm trước mặt Ngài.
5 Tội ác anh hướng dẫn miệng anh,
Khiến anh chọn lưỡi gian xảo.
6 Chính miệng anh lên án anh, chớ chẳng phải tôi,
Chính môi anh tố cáo anh.
7 Có phải anh là người sanh ra đầu tiên,
Có phải anh vào đời trước cả núi non?
8 Anh có được dự nghe trong buổi họp kín của Đức Chúa Trời?
Có phải chỉ riêng anh khôn ngoan thôi sao?
9 Có điều chi anh biết mà chúng tôi chẳng biết?
Có điều chi anh hiểu mà chúng tôi chẳng hiểu?
10 Giữa chúng ta đây có người tóc bạc tuổi cao,
Cao niên hơn cả phụ thân anh.
11 Lời an ủi từ Đức Chúa Trời,
Lời Ngài khuyên nhẹ nhàng chưa đủ cho anh sao?
12 Sao trí anh lại nghĩ quẩn,
Sao mắt anh mờ đi, không thấy.[g]
13 Đến nỗi anh cả gan giận Đức Chúa Trời,
Và miệng anh tuôn ra những lời dường ấy?
14 Loài người là gì mà thanh sạch được?
Loài người sanh ra từ người nữ làm sao công chính được?
15 Nếu Đức Chúa Trời không tin cậy ngay cả các thiên thần,
Nếu các tầng trời vẫn chưa sạch dưới mắt Ngài,
16 Huống chi loài người gớm ghiếc và hư đốn,
Là kẻ phạm tội ác như uống nước lã!
Số Phận Kẻ Ác
17 Xin anh nghe tôi, tôi sẽ trình bày,
Tôi sẽ kể lại điều gì tôi thấy,
18 Điều mà các nhà hiền triết đã dạy,
Và không giấu những gì học được từ tổ tiên,
19 Khi Đức Chúa Trời ban đất nước cho riêng họ,
Không có người nước ngoài sống giữa họ.
20 Kẻ ác bị dằn vặt suốt đời,
Trọn những năm dành cho kẻ hà hiếp;
21 Tiếng kinh hoàng luôn văng vẳng bên tai,
Đang bình an, kẻ Hủy Diệt xông vào;
22 Không hy vọng thoát khỏi cảnh tối tăm,
Gươm giết hại luôn luôn chực sẵn.
23 Xác kẻ ác bị ném ra ngoài, làm thức ăn cho kên kên,[h]
Nó cảm biết ngày tăm tối gần kề.
24 Cảnh khốn khó cùng quẫn làm nó khiếp sợ,
Dồn ép nó như ông vua sẵn sàng tấn công.
25 Vì nó đã vung tay lên chống nghịch Đức Chúa Trời,
Ra vẻ anh hùng thách thức Đấng Toàn Năng.
26 Nó gân cổ chạy xông vào Ngài,
Tay cầm khiên dày có núm, có u.
27 Dù mỡ phủ lấp mặt nó,
Căng phồng bụng hông nó,
28 Nó sẽ sống trong những thành sắp bị tàn phá,
Nhà cửa bỏ hoang
Chờ đổ nát thành đống.
29 Nó không giàu có được, của cải nó không bền,
Tài sản nó không lan rộng trên đất.
30 Nó không thoát khỏi cảnh tối tăm;
Lửa sém khô các chồi nó,
Hơi thở của Đức Chúa Trời cuốn nó đi mất.
31 Kẻ ác chớ cậy vào của phù du mà tự dối mình,
Vì của phù du sẽ là phần thưởng của nó.
32 Nó sẽ nhận đầy đủ phần mình trước ngày định,
Nhành nó sẽ không xanh tươi;
33 Nó giống như cây nho rụng trái non,
Như cây ô liu không đậu hoa.
34 Vì phường vô đạo không con cháu,
Và lửa thiêu rụi lều trại cả bọn hối lộ và bọn ăn hối lộ.
35 Chúng cưu mang việc gây hấn và sanh ra tội ác,
Dạ chúng thai nghén điều gian xảo.
Gióp Nói Với Các Bạn
16 Gióp đáp lời:
2 Tôi đã từng nghe những lời như vậy nhiều lần rồi,
Hết thảy các anh đều là những kẻ an ủi gây thêm phiền toái!
3 Lời vô nghĩa bao giờ mới dứt?
Hoặc giả anh mắc bệnh gì nên phải nói ra?
4 Nếu các anh ở trong hoàn cảnh tôi,
Tôi cũng có khả năng nói y như các anh,
Tôi có thể nói thao thao bất tuyệt,
Và lắc đầu nhìn các anh.
5 Nhưng tôi sẽ dùng môi miệng khích lệ các anh,
Xoa dịu nỗi đau khổ của các anh.
6 Còn nỗi đau của riêng tôi không thuyên giảm khi tôi nói,
Cũng không xa lìa nếu tôi nín lặng.
Gióp Than Thân Trách Phận
7 Nhưng bây giờ Chúa làm tôi mòn mỏi,
Ngài hủy diệt cả gia đình tôi.
8 Ngài khiến da tôi nhăn nheo,
Thân tôi gầy mòn làm chứng nghịch lại tôi.
9 Cơn giận Chúa xâu xé tôi,
Ngài nghiến răng thù ghét tôi,
Kẻ thù tôi trừng mắt nhìn tôi.
10 Chúng mở miệng nhạo báng tôi,
Tát má tôi với lời thô lỗ,
Kết bè nhau hãm đánh tôi.
11 Đức Chúa Trời nộp tôi cho bọn vô đạo,
Trao tôi vào tay bọn gian ác.
12 Tôi đang sống yên vui, bỗng bị Ngài đập nát,
Ngài chụp cổ tôi, ném tôi vỡ tan tành.
Ngài dựng tôi lên làm bia;
13 Bọn bắn cung của Ngài bao vây tôi.
Ngài đâm thủng thận tôi, không chút xót thương,
Ngài đổ mật tôi ra trên đất.
14 Ngài đánh tôi bị thương, vết này đến vết kia,
Xông đánh tôi như chiến sĩ ra trận.
15 Tôi may áo tang mặc phủ lên da,
Vùi danh giá[i] tôi trong bụi đất.
16 Mặt tôi sưng đỏ vì khóc,
Mắt tôi thâm quầng bóng chết chóc,
17 Dù tay tôi không làm điều bạo ngược,
Và lời cầu nguyện tôi trong sạch.
Gióp Trông Đợi Vào Nhân Chứng Trên Trời
18 Ôi đất, xin đừng lấp máu tôi,
Xin đừng ngăn chặn tiếng kêu báo oán!
19 Ngay giờ này, có một đấng làm chứng cho tôi trên trời,
Có một đấng biện hộ cho tôi trên nơi cao.
20 Các bạn tôi nhạo báng tôi,
Tôi đầm đìa nước mắt cầu khẩn Đức Chúa Trời.
21 Đấng làm chứng trên trời sẽ biện hộ cho tôi trước mặt Đức Chúa Trời,
Như loài người biện hộ cho bạn mình.
22 Vì chỉ còn một vài năm nữa thôi,
Rồi tôi sẽ ra đi, không bao giờ trở lại.
Gióp Cầu Khẩn Đức Chúa Trời
17 Sức sống con bị chà nát,
Ngày đời con lụn tắt,
Nghĩa địa đang chờ con.
2 Bọn nhạo báng vây quanh con,
Mắt con luôn nhìn thấy họ chống đối con.
3 Xin Chúa nhận lời con bảo đảm,
Vì còn ai dám bảo lãnh cho con?
4 Chúa giấu sự hiểu biết khỏi tâm trí họ,
Cho nên Chúa không để họ thắng con.
5 Người nào tố cáo bạn bè vì lợi lộc,
Con cái người sẽ mòn mắt đợi trông.
Gióp Nói Với Các Bạn
6 Chúa khiến tôi trở nên lời đàm tiếu giữa các dân,
Chúng khạc nhổ ngay vào mặt tôi.
7 Mắt tôi mờ vì đau buồn,
Tay chân tôi thảy đều lỏng khỏng như chiếc bóng.
8 Người ngay thẳng nhìn tôi kinh ngạc,
Người vô tội phẫn khích vì kẻ vô đạo.
9 Người công chính giữ vững đường lối mình,
Người có tay trong sạch càng thêm mạnh mẽ.
10 Xin tất cả các anh lại đây biện luận cùng tôi một lần nữa,
Nhưng rồi tôi cũng sẽ không tìm được một người khôn ngoan giữa các anh!
Hy Vọng Tiêu Tan
11 Ngày đời tôi qua đi,
Kế hoạch tôi gãy đổ,
Mơ ước lòng tôi tan vỡ.
12 Các bạn tôi nói đêm sẽ biến thành ngày,
Ánh sáng đến gần sau cơn tối tăm.
13 Nếu tôi trông đợi Âm Phủ làm nhà,
Nếu tôi sắp xếp chỗ nằm trong bóng tối,
14 Nếu tôi gọi huyệt mả: “Ngươi là cha tôi,”
Và dòi bọ: “mẹ tôi,” “chị tôi,”
15 Vậy thì hy vọng tôi ở đâu?
Có ai nhìn thấy chút hy vọng gì cho tôi không?
16 Hy vọng có theo tôi,[j]
Chúng tôi có cùng nhau nghỉ yên nơi bụi đất không?
Binh-đát Trách Gióp Chê Các Bạn Ngu Dại
18 Binh-đát người Su-a đáp lời Gióp:
2 Bao giờ anh mới ngừng nói?
Anh hãy suy xét lại, rồi chúng ta sẽ bàn tiếp.
3 Sao anh coi chúng tôi như thú vật?
Sao anh kể chúng tôi là ngu dại?
4 Anh tự xé xác mình trong cơn giận!
Lẽ nào vì anh đất trở nên hoang vu, không người ở,
Và núi đá phải dời khỏi chỗ nó?
Gương Kẻ Ác Bị Hình Phạt
5 Phải, ngọn đèn kẻ gian ác sẽ bị dập tắt,
Và tia lửa nó không còn chiếu sáng.
6 Ánh sáng trong lều trại nó trở nên tối tăm,
Ngọn đèn trên đầu nó sẽ bị dập tắt.
7 Bước chân vững vàng trở thành khập khiễng,
Nó sẽ ngã nhào trong mưu chước mình.
8 Vì chân nó đẩy nó vào mạng lưới,
Nó bước đi trên hố bị cành lá che khuất;
9 Bẫy sập xuống gót chân nó,
Nó sa vào tròng;
10 Thòng lọng giấu dưới đất chờ nó,
Lưới bủa trên đường nó đi.
11 Nỗi kinh hoàng tứ phía khiến nó hãi hùng,
Đuổi sát theo gót chân nó.
12 Sức lực nó suy tàn vì cơn đói,
Tai họa chầu chực sẵn cạnh bên.[k]
13 Da nó tiêu hao vì bệnh hoạn,
Con trưởng nam của tử thần ăn nuốt tay chân nó.
14 Nó bị bứng ra khỏi lều trại, là nơi nó được an toàn,
Và điệu đến trước vua kinh hoàng.
15 Người không thuộc về nó sẽ ở trong lều trại nó,
Diêm sinh rải khắp nơi nó từng cư trú.
16 Phía dưới, rễ nó khô cằn,
Bên trên, nhành nó héo tàn.
17 Kỷ niệm nó bị xóa mất khỏi xóm làng,
Không ai nhắc đến tên nó ngoài đồng hoang.
18 Nó bị đuổi khỏi vùng ánh sáng vào cõi tối tăm,
Bị trục xuất khỏi vòng người sống.
19 Trong gia tộc, nó sẽ không con cháu,
Không còn ai sống sót nơi nó từng cư ngụ.
20 Trước số phận nó, người phương tây sững sờ,
Người phương đông kinh hãi.
21 Thật vậy, đó là nơi kẻ gian ác ở,
Là chỗ của người không nhận biết Đức Chúa Trời.
Gióp Nói Với Các Bạn
19 Gióp đáp lời:
2 Các anh còn muốn dùng lời lẽ dày vò tôi
Và nghiền nát tôi cho đến khi nào?
3 Các anh tìm cách nhục mạ tôi cả chục lần rồi,
Các anh bạc đãi tôi chẳng chút ngượng ngùng.
4 Dù tôi có thật sự phạm lỗi lầm đi nữa,
Lỗi lầm tôi chỉ hại riêng tôi.
5 Nhưng nếu các anh tưởng mình hay hơn tôi,
Đem cảnh khổ nhục tôi ra nhiếc mắng,
6 Xin hiểu rằng chính Đức Chúa Trời đã gây thiệt hại cho tôi,
Và bủa lưới Ngài vây quanh tôi.
Gióp Than Trách
7 Nếu tôi có kêu lên, “Tôi bị ngược đãi!” cũng không ai đáp,
Tôi kêu oan, nhưng không ai xét xử công minh.
8 Ngài dựng rào chặn đường, không cho tôi đi tới,
Khiến tối tăm bao phủ lối tôi đi.
9 Ngài lột trần danh dự tôi như chiếc áo,
Cất bỏ tiếng tăm tôi như mũ miện khỏi đầu.
10 Tôi sụp đổ như căn nhà bị Ngài đập phá tứ phía,
Hy vọng tôi như cây bị nhổ cả gốc rễ.
11 Cơn thịnh nộ Ngài bừng cháy,
Ngài xem tôi như kẻ thù.
12 Các đội quân Ngài ùn ùn kéo tới,
Đắp lũy hãm đánh tôi,
Đóng trại quanh lều tôi.
13 Ngài khiến cho họ hàng tôi xa cách tôi,
Những người quen biết tôi trở nên xa lạ.
14 Các thân bằng quyến thuộc đều lìa bỏ tôi,
Khách ngụ trong nhà tôi cũng quên tôi.
15 Các nữ tỳ xem tôi như người lạ,
Tôi trở thành ngoại kiều trước mắt chúng.
16 Tôi gọi đầy tớ tôi, nhưng nó không đáp lại,
Ngay cả khi tôi mở miệng khẩn nài.
17 Vợ tôi ghê tởm sự sống tôi,
Anh em tôi gớm ghiếc tôi.
18 Ngay cả bọn trẻ con cũng khinh bỏ tôi,
Quay lưng đi[l] khi tôi đứng dậy.
19 Tất cả những người bạn thân nhất đều ghê tởm tôi,
Những người tôi yêu mến đều trở mặt chống lại tôi.
20 Xương tôi bám chặt vào da thịt,
Tôi thoát được với da bọc răng!
Gióp Nài Xin Các Bạn
21 Các anh là bạn tôi, xin thương xót tôi, xin thương xót tôi!
Vì tay Đức Chúa Trời đã đánh tôi!
22 Sao các anh tiếp tục bắt bớ tôi như Đức Chúa Trời bắt bớ tôi?
Các anh buộc tội tôi chưa đủ sao?
Gióp Ước Ao Được Xét Lẽ Công Bình Ngay Khi Còn Sống
23 Ôi, ước gì các lời tôi được ghi chép,
Ước gì chúng được khắc trên bia,
24 Với bút sắt, rồi mạ chì,
Khắc trên đá đời đời còn đó!
25 Nhưng tôi biết chắc Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống,
Ngài sẽ chỗi dậy sau cùng để bào chữa cho tôi trên đất.
26 Ngay cả sau khi da tôi đã tróc rơi từng mảnh,
Tôi vẫn ước ao được chiêm ngưỡng Đức Chúa Trời trong thân xác này.
27 Chính tôi sẽ ngắm xem Ngài,
Mắt tôi sẽ nhìn thấy Ngài, và Ngài không còn xa lạ nữa.
Tôi trông chờ đến héo cả ruột gan.
Gióp Cảnh Cáo Các Bạn
28 Khi các anh bàn tính, “Chúng ta phải bắt bớ nó cách nào đây?”
Và nói, “Nguyên nhân thảm họa này là chỉ tại nó thôi!”
29 Xin coi chừng lưỡi gươm,
Vì cơn giận các anh đáng bị lưỡi gươm đoán phạt,
Để các anh biết rằng ngày phán xét gần kề.
Sô-pha Nóng Lòng Đáp Lời Gióp
20 Sô-pha, người Na-a-ma, đáp:
2 Thật vậy, tư tưởng bối rối trong tôi buộc tôi phải đáp lời,
Vì lòng tôi bồi hồi không yên.
3 Tôi phải nghe lời khuyên dạy nhục mạ tôi,
Và trí hiểu biết thôi thúc tôi đáp lại.
Kẻ Ác Bị Tận Diệt
4 Anh có biết, từ thuở xa xưa,
Khi loài người vừa được tạo dựng trên đất,
5 Kẻ ác chỉ reo đắc thắng trong chốc lát,
Và kẻ vô đạo vui mừng trong khoảnh khắc?
6 Dù kẻ ác kiêu căng đến tận trời,
Đầu nó giáp các tầng mây,
7 Nó cũng sẽ tan biến mất như phân làm chất đốt,
Ai từng thấy nó sẽ hỏi: “Nó đâu rồi?”
8 Nó sẽ bay mất như giấc mơ, không ai tìm được,
Bị xua đi như ác mộng ban đêm.
9 Mắt từng thấy nó sẽ không thấy nó nữa,
Nơi nó ở cũng sẽ không thấy nó.
10 Con cái nó phải xin xỏ người nghèo,
Khi tay nó hoàn lại sức sống.
11 Xương cốt nó tuy tràn đầy sinh lực tuổi trẻ,
Vẫn phải nằm với nó trong bụi đất.
Tài Sản Do Làm Ác Không Tồn Tại
12 Dù tội ác nếm vào miệng thật ngọt ngào,
Nó phải cuốn lưỡi lận tội ác bên dưới,
13 Không chịu nhả ra,
Ngậm trong miệng để giữ hương vị,
14 Một khi vào bụng, tội ác biến mùi,
Trở thành nọc rắn hổ.
15 Của cải nuốt vào, nó phải mửa ra,
Đức Chúa Trời tống của cải ra khỏi bụng nó.
16 Nó mút nọc rắn hổ,
Lưỡi rắn độc sẽ giết chết nó.
17 Nó không được hưởng các suối dầu ô-liu,
Các dòng sông chảy tràn mật ong và sữa chua.
18 Nó nuốt không vô các lợi lộc kiếm được, nó phải mửa ra,
Nó không hưởng được sự giàu có do làm ăn buôn bán.
19 Vì nó bóc lột và bỏ bê người nghèo,
Tước đoạt nhà cửa nó không xây.
20 Vì bụng nó không biết no,
Không điều gì nó ưa thích thoát khỏi nó,
21 Không ai sống sót sau khi nó ăn,
Cho nên sự thịnh vượng nó không bền.
22 Đang dư dật tột đỉnh, nó bỗng sinh túng quẫn,
Sự khốn cùng dồn toàn lực áp đảo nó.
23 Xin Chúa khiến nó đầy bụng,
Trút cơn thịnh nộ Ngài xuống như mưa,
Làm thức ăn cho nó.
Sự Cuối Cùng Của Kẻ Ác
24 Dù nó trốn thoát vũ khí sắt,
Mũi tên đồng sẽ đâm thủng nó.
25 Khi nó rút mũi tên ra khỏi lưng,
Mũi tên sáng quắc ra khỏi mật gan,
Nỗi kinh hoàng chụp lấy nó.
26 Tối tăm dày đặc rình chờ các báu vật giấu kín của nó,
Lửa không bởi người thổi thiêu nuốt nó,
Nuốt luôn mọi người còn lại trong lều trại nó.
27 Các tầng trời tố cáo tội ác nó,
Đất nổi dậy buộc tội nó.
28 Bão lụt cuốn trôi nhà nó,
Thác nước chảy cuộn trong ngày Chúa nổi giận.
29 Đó là phần Đức Chúa Trời dành cho kẻ ác,
Cơ nghiệp Ngài định cho nó.
Gióp Yêu Cầu Các Bạn Nghe Mình Nói
21 Gióp đáp lời:
2 Xin các anh lắng nghe lời tôi nói,
Đó là cách các anh an ủi tôi.
3 Xin kiên nhẫn cho tôi thổ lộ,
Xong rồi, các anh có quyền cười chê.
4 Nào tôi có phiền trách loài người?
Tôi không được quyền nóng giận sao?
5 Xin các anh chú ý nghe tôi,
Rồi các anh sẽ sững sờ, không thốt nên lời.[m]
6 Khi nghĩ đến, tôi kinh hoàng,
Toàn thân run bần bật.
Kẻ Ác Sống Thảnh Thơi
7 Tại sao bọn gian ác được sống,
Lại còn sống lâu và quyền thế?
8 Chúng nhìn thấy dòng dõi chúng ổn định,
Con cháu chúng vững vàng.
9 Chúng sống trong nhà, bình an, không lo sợ,
Ngọn roi của Đức Chúa Trời không hề giáng xuống chúng.
10 Bò đực chúng truyền giống không thất thoát,
Bò cái chúng sinh con không sẩy thai.
11 Chúng cho trẻ thơ mình chạy tung tăng như đàn chiên,
Trẻ con mình nhảy múa,
12 Ca hát theo tiếng trống, tiếng đàn lia,
Vui đùa theo tiếng sáo.
13 Bọn gian ác tận hưởng ngày đời mình trong cảnh giàu sang,
Rồi về cõi chết trong giây lát.
14 Chúng nói với Đức Chúa Trời: “Xin lìa xa chúng tôi,
Chúng tôi không muốn học biết đường lối Ngài!
15 Đấng Toàn Năng là gì mà chúng tôi phải phụng thờ?
Cầu khẩn Ngài có lợi gì cho chúng tôi?”
16 Chúng có nắm trong tay mình sự giàu sang của chúng không?
Tôi tránh xa mưu đồ kẻ ác!
Kẻ Ác Không Bị Trừng Phạt
17 Có bao lần đèn kẻ ác bị dập tắt,
Tai họa giáng xuống chúng,
Đức Chúa Trời nổi giận hình phạt chúng,
18 Chúng tựa như rơm trước ngọn gió,
Như trấu bị bão cuốn đi?
19 Các anh nói: “Đức Chúa Trời để dành tội ác chúng cho con cháu.”
Xin Ngài báo trả tội nhân để chúng biết thân!
20 Xin cho chính mắt chúng nhìn thấy cảnh diệt vong,
Xin cho chúng uống cơn phẫn nộ của Đấng Toàn Năng!
21 Vì chúng chẳng màng điều gì xảy đến cho gia đình,
Sau khi chúng qua đời.
22 Ai dám dạy Đức Chúa Trời,
Khi chính Ngài xét xử ngay cả các thiên thần?
23 Người này sống thảnh thơi, an nhàn,
Khỏe mạnh đến khi chết:
24 Thân thể căng tràn nhựa sống,
Tủy xương vẫn còn tươi tốt.
25 Người kia chết, cả đời cay đắng,
Chưa hề nếm phước hạnh là gì.
26 Cả hai đều nằm trong bụi đất,
Bọ dòi bao phủ cả hai.
Kẻ Ác Được Chôn Cất Vẻ Vang
27 Này, tôi biết rõ ý tưởng các anh,
Các anh mưu toan bức hiếp tôi.
28 Các anh hỏi: “Nhà bọn cường hào ở đâu?
Lều trại bọn gian ác ở đâu?”
29 Sao các anh không hỏi khách lữ hành?
Sao không nhận lời chứng của họ?
30 Rằng kẻ ác được tha trong ngày tai họa,
Được thoát trong ngày thịnh nộ?
31 Ai dám buộc tội kẻ ác ngay mặt nó?
Ai dám báo trả điều nó làm?
32 Khi kẻ ác được đưa đến nghĩa trang,
Phần mộ nó có người canh gác.
33 Các nắm đất trong trũng cũng êm dịu cho nó.
Mọi người đều đưa đám nó,
Kẻ trước, người sau, nhiều vô số.
34 Vậy, sao các anh tưởng có thể an ủi tôi với chuyện vô lý?
Những lời giải đáp của các anh chỉ là dối gạt!
Ê-li-pha Buộc Tội Gióp Bóc Lột Người Nghèo
22 Ê-li-pha người Thê-man, đáp lời:
2 Người phàm có ích gì cho Đức Chúa Trời?
Người khôn ngoan hẳn nhiên được lợi cho chính mình.
3 Đấng Toàn Năng có vui thích gì nếu anh sống công chính?
Có lợi gì cho Ngài nếu đường lối anh trọn vẹn?
4 Có phải vì anh kính sợ Ngài mà Ngài sửa trị anh,
Đem anh ra xét xử?
5 Không phải vì anh gian ác quá bội,
Tội ác anh nhiều vô số sao?
6 Vì anh bắt anh em mình nộp của cầm vô cớ,
Lột trần ngay cả tấm áo che thân;
7 Người mệt lả, anh không cho nước uống,
Kẻ đói kiệt, anh không phát bánh ăn;
8 Bọn cường hào anh cho chiếm đất,
Kẻ được nể vì ở luôn nơi đó;
9 Người góa bụa, anh đuổi về tay trắng,
Kẻ mồ côi, anh chà đạp chốn nương thân;
10 Vì thế, cạm bẫy bao vây anh,
Sự kinh hoàng thình lình chụp lấy anh,
11 Ánh sáng tối mờ đến nỗi anh không thấy,
Và nước lũ ngập chìm anh.
Đức Chúa Trời Có Nhìn Thấy Tội Ác Không?
12 Không phải Đức Chúa Trời ở trên cao, tận trên các tầng trời sao?
Anh hãy nhìn xem các vì sao cao nhất, chúng cao biết bao!
13 Vì thế anh nói: “Đức Chúa Trời biết gì?
Làm sao Ngài xét xử được xuyên qua đám mây đen kịt?
14 Mây bao phủ Ngài, nên Ngài chẳng thấy,
Và Ngài bước đi trên vòm trời.”
Gióp Noi Theo Đường Kẻ Ác
15 Anh có muốn tiếp tục đi theo đường cũ,
Đường kẻ ác vẫn thường đi?
16 Chúng bị chụp bắt đi trước giờ định,
Nền tảng chúng sụp đổ trôi theo dòng sông.
17 Chúng nói với Đức Chúa Trời: “Xin lìa xa chúng tôi.
Đấng Toàn Năng có thể làm gì chúng tôi được?”
18 Tuy nhiên, chính Ngài đã ban phước lành đầy nhà chúng.
Mưu đồ kẻ ác thật xa tôi lắm.
19 Người công chính vui mừng thấy kẻ ác bị phạt,
Người vô tội nhạo cười chúng:
20 “Kẻ thù chúng ta chắc chắn bị tiêu diệt,
Lửa thiêu nuốt vật gì chúng để lại.”
Ê-li-pha Khuyên Gióp Từ Bỏ Tội Ác, Quay Về Với Đức Chúa Trời
21 Hãy làm hòa với Đức Chúa Trời, hãy sống bình an,
Nhờ đó, anh sẽ được phước.
22 Hãy nhận lời dạy dỗ từ miệng Ngài,
Hãy giữ lời Ngài trong lòng anh.
23 Nếu anh quay về với Đấng Toàn Năng, Ngài sẽ phục hồi anh.
Nếu anh đem sự gian ác ra xa khỏi lều trại anh,
24 Nếu anh quăng vàng xuống bụi đất,
Nếu anh ném vàng Ô-phia giữa đá sỏi trong lòng khe cạn nước,
25 Nếu anh quí Đấng Toàn Năng như vàng,
Như bạc chất cao thành đống,
26 Bấy giờ Đấng Toàn Năng sẽ ban cho anh niềm vui thỏa,
Anh sẽ hân hoan ngẩng mặt lên nhìn Đức Chúa Trời.
27 Anh sẽ cầu khẩn Ngài, Ngài sẽ nghe tiếng anh,
Và anh sẽ làm trọn điều anh hứa nguyện.
28 Việc gì anh quyết định làm cũng thành công,
Và ánh sáng soi rọi các nẻo đường anh.
29 Vì Đức Chúa Trời hạ thấp kẻ kiêu ngạo,
Nhưng cứu giúp người hạ mình.
30 Ngài giải cứu người vô tội,
Và anh sẽ được cứu nếu tay anh trong sạch.
Gióp Ao Ước Được Trình Bày Nỗi Lòng Với Chúa
23 Gióp đáp lời:
2 Ngay bây giờ tôi vẫn còn chống nghịch than van,
Tay đè trên tôi vẫn nặng mặc tiếng tôi rên xiết.
3 Ước gì tôi biết nơi nào tìm gặp Chúa,
Tôi sẽ đến chầu trước tòa Ngài.
4 Tôi sẽ trình lên Ngài trường hợp tôi,
Miệng tôi sẽ thưa cặn kẽ các lý lẽ.
5 Tôi sẽ biết những lời Ngài đáp lại,
Tôi sẽ hiểu những điều Ngài dạy.
6 Lẽ nào Ngài đem quyền năng lớn lao ra tranh luận với tôi?
Không đâu! Ngài sẽ lắng nghe tôi.
7 Nơi tòa Ngài, người công chính được phép trình bày,
Và Đấng xét xử tôi sẽ tuyên bố tôi vĩnh viễn trắng án.
Gióp Trung Tín Sống Theo Lời Chúa Dạy
8 Kìa, tôi đi tới trước, nhưng Ngài không có ở đó,
Tôi đi lui về phía sau, cũng chẳng thấy Ngài.
9 Ngài làm việc bên tả, tôi cũng không gặp Ngài,
Ngài quay sang bên hữu, tôi cũng chẳng thấy được Ngài.
10 Nhưng Chúa biết con đường tôi đi,
Khi Ngài rèn luyện tôi, tôi sẽ ra như vàng.
11 Chân tôi bám sát theo bước Ngài,
Tôi giữ theo đường Ngài, không rẽ lối.
12 Tôi không rời bỏ mạng lịnh từ môi Ngài,
Lời từ miệng Ngài, tôi giấu kín trong lòng.[n]
Đức Chúa Trời Hành Động Theo Ý Muốn Ngài
13 Nhưng Ngài một dạ chẳng dời, ai dám lay chuyển Ngài?
Ngài đã quyết thi hành.
14 Vì Ngài sẽ làm trọn ý Ngài định cho tôi,
Và nhiều ý định tương tự.
15 Do đó, tôi kinh hãi trước mặt Ngài,
Càng nghĩ đến, tôi càng khiếp sợ.
16 Đức Chúa Trời làm tôi bủn rủn,
Đấng Toàn Năng khiến tôi hãi hùng.
17 Vì tôi bị tối tăm bao phủ,
Bóng đêm dày đặc phủ kín mặt tôi.[o]
Kẻ Ác Áp Bức Người Nghèo
24 Tại sao Đấng Toàn Năng không định giờ phán xét?
Sao những kẻ biết Chúa không thấy ngày đoán phạt?
2 Bọn gian dời mốc phân ranh,
Cướp bầy súc vật đem về chăn nuôi;
3 Lùa theo mình lừa của đứa con côi,
Cầm làm tin bò của người mẹ góa;
4 Đuổi người nghèo khó ra khỏi đường cái,
Mọi kẻ khốn cùng trong xứ phải ẩn tránh;
5 Kìa, người nghèo làm lụng vất vả,
Khác nào lừa rừng trong sa mạc,
Họ kiếm thức ăn cho con cái,
Khác nào lừa rừng tìm mồi trong đồng hoang;
6 Họ lượm lặt rơm rạ trong đồng ruộng,
Họ mót nho trong vườn kẻ ác;
7 Họ nằm ngủ mình trần, không manh áo,
Không mền đắp trong đêm giá lạnh;
8 Họ ướt đẫm mưa lạnh miền núi,
Không nơi ẩn nấp, họ nép mình trong hốc đá.
9 Bọn gian ác giật đứa con côi khỏi vú mẹ,
Cầm giữ con thơ kẻ nghèo làm tin.
10 Người khốn khổ đi mình trần, không manh áo,
Vác bó lúa mà bụng đói meo.
11 Họ ép dầu giữa các hàng cây ô-liu,
Họ đạp nho trong bồn mà cổ khát khô.
12 Từ trong thành vang lên tiếng người rên xiết,
Kẻ bị thương hấp hối kêu van,
Nhưng Đức Chúa Trời không kể đó là tội kẻ ác!
Kẻ Ác Giết Hại Trong Bóng Tối
13 Có những người chống nghịch ánh sáng,
Không quen thuộc đường sáng,
Không đi trên các nẻo sáng.
14 Vừa mờ sáng, tên sát nhân nhổm dậy,
Giết kẻ nghèo khổ và khốn cùng.
Ban đêm, nó biến thành kẻ trộm.
15 Mắt kẻ ngoại tình chờ lúc trời chạng vạng,
Nó tự nhủ: “Không mắt nào thấy được ta,”
Rồi nó trùm mặt lại.
16 Bọn trộm khoét vách nhà trong đêm tối,
Ban ngày chúng trốn kín mít,
Không hề biết ánh sáng.
17 Đối với tất cả bọn chúng, đêm tối mịt là ban ngày,
Vì chúng quen thuộc nỗi hãi hùng trong đêm tối mịt.
Kẻ Ác Bị Hình Phạt
18 Ước gì bọn ác như bọt bèo trôi dạt trên mặt nước,
Phần đất của chúng bị rủa sả,
Không ai đi về hướng vườn nho chúng!
19 Ước gì cơn nắng hạn và trời nóng bức cướp mất nước tuyết tan,
Và âm phủ cướp mất kẻ phạm tội!
20 Ước gì dạ mang chúng quên chúng đi,
Thây chúng ngọt ngào cho dòi bọ,
Không ai nhớ đến chúng nữa,
Và tội ác gãy đổ như cây cối!
21 Chúng ngược đãi các bà vợ không sinh đẻ,
Đối xử tàn nhẫn với các bà góa chồng.
22 Nhưng Đức Chúa Trời dùng quyền năng hủy diệt kẻ mạnh bạo,
Ngài ra tay, chúng mất hy vọng sống.
23 Tuy Ngài để chúng sống bình an vô sự,
Mắt Ngài theo dõi mọi đường đi nước bước.
24 Chúng được tôn cao trong chốc lát, rồi biến mất,
Chúng khô héo, rũ xuống như cỏ dại,
Như gié lúa cắt rời khỏi thân.
25 Nếu không phải vậy, ai có thể chứng minh là tôi dối gạt,
Lời tôi chẳng đúng vào đâu?
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)