The Daily Audio Bible
Today's audio is from the NIV. Switch to the NIV to read along with the audio.
Nguồn gốc của tội lỗi
3 Trong số các muông thú mà CHÚA là Thượng Đế dựng nên thì có con rắn là loài ranh mãnh hơn cả. Một hôm nó hỏi người đàn bà, “Có phải Thượng Đế dặn ông bà không được ăn trái của bất cứ cây nào trong vườn không?”
2 Người đàn bà đáp, “Chúng tôi được phép ăn các trái cây trong vườn. 3 Nhưng Thượng Đế căn dặn chúng tôi, ‘Các con không được phép ăn trái của cây giữa vườn. Cũng không được đụng đến cây ấy. Nếu bất tuân các con sẽ chết.’”
4 Con rắn bảo người đàn bà, “Ông bà sẽ chẳng chết đâu. 5 Thượng Đế biết rõ rằng khi ông bà ăn trái cây ấy thì mắt sẽ mở ra, biết phân biệt thiện ác và sẽ trở nên giống như Ngài [a] vậy đó!”
6 Người đàn bà thấy trái cây ấy đẹp, ngon và hấp dẫn vì sẽ khiến mình khôn ngoan, nên với tay hái mấy trái và ăn. Rồi cũng đưa cho chồng đang đứng gần đó, ông chồng cũng ăn luôn.
7 Bấy giờ mắt họ như được mở ra, tự thấy mình trần truồng, liền lấy các lá cây vả kết lại làm khố che thân.
8 Buổi chiều mát, hai người nghe tiếng Thượng Đế đi trong vườn, liền núp trốn Thượng Đế trong các lùm cây. 9 Nhưng Thượng Đế kêu con người hỏi, “Con ở đâu?”
10 Con người đáp, “Con nghe tiếng CHÚA đi trong vườn nên sợ phải trốn Ngài, vì con trần truồng.”
11 Thượng Đế hỏi, “Ai bảo rằng con trần truồng? Con có ăn trái cây mà ta căn dặn đừng ăn không?”
12 Con người thưa, “CHÚA ban cho con người đàn bà nầy, nàng đưa cho con trái cây ấy, nên con ăn rồi.”
13 Thượng Đế liền hỏi người đàn bà, “Tại sao con làm vậy?”
Người đàn bà đáp, “Con rắn nó gạt con nên con ăn trái cây đó.”
14 Thượng Đế quở con rắn,
“Vì mầy làm chuyện nầy,
cho nên mầy bị nguyền rủa.
Mầy bị rủa thậm tệ
hơn tất các loài thú khác,
dù là loài hiền hay dữ.
Mầy sẽ bò bằng bụng,
suốt đời mầy sẽ phải ăn bụi đất.
15 Ta sẽ khiến mầy và người đàn bà
nghịch thù nhau.
Dòng dõi mầy và dòng dõi người đàn bà
sẽ chống nghịch nhau.
Có một người thuộc dòng dõi người đàn bà sẽ chà đạp đầu mầy,
còn mầy sẽ cắn gót chân người ấy.”
16 Sau đó Thượng Đế bảo người đàn bà,
“Ta sẽ gia tăng khổ cực cho con
và con sẽ phải sinh đẻ nhiều [b].
Ngoài sự khổ cực khi sinh đẻ,
con sẽ rất đau đớn.
Con sẽ lệ thuộc vào chồng mình,
còn chồng sẽ cai trị con.”
17 Rồi Thượng Đế bảo người đàn ông,
“Vì con đã nghe lời vợ xúi
mà ăn trái ta cấm không được ăn
nên ta nguyền rủa đất.
Con phải làm việc cực nhọc mới có ăn.
Suốt đời con sẽ vất vả mới có thức ăn.
18 Đất sẽ sinh ra gai gốc và cỏ dại,
con sẽ phải ăn cây cỏ nơi đồng ruộng.
19 Con phải làm đổ mồ hôi
và cực khổ mới có ăn.
Cuối cùng con sẽ trở về bụi đất
là nơi con được tạo ra.
Vì con vốn là bụi đất nên khi chết
con sẽ trở về với bụi đất.”
20 A-đam [c] gọi vợ là Ê-va [d] vì bà là mẹ của nhân loại.
21 Sau đó Thượng Đế lấy da thú làm áo quần cho hai vợ chồng và mặc cho họ.
22 Ngài phán, “Con người đã trở thành như chúng ta, biết thiện và ác. Chúng ta phải giữ không cho chúng ăn trái cây sự sống nếu không chúng sẽ sống đời đời.”
23 Cho nên Thượng Đế đuổi loài người ra khỏi vườn Ê-đen để cày bừa ruộng đất, là nơi mà con người được tạo ra. 24 Sau khi Thượng Đế đuổi con người ra khỏi vườn, Ngài đặt các thiên sứ [e] và một cây gươm lửa chói sáng khắp phía đông vườn. Như thế để ngăn không cho con người bước đến cây sự sống.
Gia đình đầu tiên
4 A-đam ăn ở với vợ là Ê-va. Nàng thụ thai và sinh ra Ca-in [f]. Ê-va nói, “Nhờ CHÚA giúp đỡ tôi tạo ra được một người.” 2 Sau đó, Ê-va sinh ra em của Ca-in là A-bên. A-bên lo chăn nuôi, còn Ca-in thì làm ruộng.
3-4 Ít lâu sau, Ca-in mang hoa lợi do đất sinh sản dâng cho CHÚA. Còn A-bên thì mang những con tốt nhất [g] trong các con đầu lòng của bầy gia súc dâng cho CHÚA.
Ngài nhận lễ vật của A-bên, 5 nhưng Ngài không nhận lễ vật của Ca-in. Vì thế Ca-in lấy làm tức giận, cảm thấy như bị ruồng bỏ. 6 CHÚA hỏi Ca-in, “Tại sao con tức giận? Tại sao con có vẻ bất bình? 7 Nếu con làm đúng, ta đã hẳn chấp nhận con; nhưng nếu con làm sai thì hãy cẩn thận, tội lỗi đang chờ chụp bắt con đó [h]. Tội lỗi rất thèm muốn con nhưng con phải thắng nó.”
8 Một hôm Ca-in bảo em là A-bên rằng, “Chúng mình hãy ra đồng đi.” [i] Trong khi hai người đang ở ngoài đồng thì Ca-in cãi nhau với A-bên. Ca-in liền xông tới giết A-bên, em mình.
9 Sau đó CHÚA hỏi Ca-in, “A-bên, em con đâu rồi?”
Ca-in thưa, “Con đâu có biết. Con có nhiệm vụ lo cho em con sao?”
10-11 CHÚA liền bảo, “Con đã làm gì? Huyết của em con từ đất kêu van lên đến ta. 12 Từ nay khi cày ruộng, con sẽ bị nguyền rủa nơi đất mà huyết em con rơi xuống, khi tay con giết em mình. Con sẽ cày bừa vất vả nhưng đất sẽ không sinh hoa lợi nữa. Con sẽ phải đi lang thang trên đất.”
13 Ca-in thưa cùng CHÚA rằng, “Hình phạt nầy quá sức chịu đựng của con! 14 Hôm nay Ngài đuổi con ra khỏi đất và khỏi mặt Ngài. Trong khi con lang thang trên đất, lỡ ai gặp họ sẽ giết con đi.”
15 CHÚA phán cùng Ca-in rằng, “Không sao! Ai giết con, ta sẽ trừng phạt người ấy gấp bảy lần.” Rồi CHÚA đánh dấu trên mình Ca-in để ai gặp người thì không giết.
Gia đình Ca-in
16 Vì thế Ca-in ra khỏi mặt CHÚA và sinh sống ở xứ Nót [j], về phía đông Ê-đen.
17 Người ăn ở với vợ, nàng thụ thai và sinh ra Ê-nóc. Lúc đó Ca-in xây một thành đặt tên là Ê-nóc theo tên con mình. 18 Ê-nóc sinh ra một con tên Y-rát, Y-rát sinh ra một con tên Mê-hu-gia-ên, Mê-hu-gia-ên sinh ra một con tên Mê-tu-sa-ên, Mê-tu-sa-ên sinh ra một con tên La-méc.
19 La-méc cưới hai vợ, một người tên A-đa, người kia tên Xi-la. 20 A-đa sinh Gia-banh, là người đầu tiên sống trong các lều trại và nuôi gia súc. 21 Em của Gia-banh tên Giu-banh, người đầu tiên chơi đờn cầm và sáo. 22 Xi-la sinh Tu-banh Ca-in, người làm các dụng cụ bằng đồng và sắt. Em gái Tu-banh Ca-in là Na-a-ma.
23 La-méc bảo hai vợ mình rằng:
“A-đa và Xi-la hãy nghe đây!
Các vợ của La-méc hãy lắng nghe lời ta nói.
Ta đã giết một người vì gây thương tích cho ta.
Đó là một thanh niên đã đánh ta.
24 Nếu kẻ giết Ca-in bị phạt bảy lần
thì kẻ giết La-méc sẽ bị phạt.”
A-đam và Ê-va sinh thêm con nữa
25 A-đam lại ăn ở với vợ là Ê-va, nàng sinh một con trai đặt tên là Sết [k]. Ê-va bảo, “Thượng Đế đã ban cho tôi một con trai nữa thế cho A-bên mà Ca-in đã giết.” 26 Sết sinh ra một con trai đặt tên là Ê-nóc. Từ đó người ta bắt đầu thờ lạy CHÚA [l].
Cha mẹ Chúa Giê-xu mang Ngài qua Ai-cập
13 Khi các học giả đi rồi, một thiên sứ của Chúa hiện đến cùng Giô-xép trong mộng bảo rằng, “Hãy thức dậy, mang em bé và mẹ Ngài trốn qua Ai-cập vì Hê-rốt sắp tìm em bé ấy để giết. Cứ ở đó cho đến khi nào tôi bảo thì trở về.”
14 Nên Giô-xép thức dậy và đang đêm mang em bé và mẹ Ngài trốn qua Ai-cập. 15 Giô-xép ở Ai-cập cho đến khi Hê-rốt qua đời. Việc nầy xảy ra để lời Chúa phán qua nhà tiên tri trở thành sự thật: “Ta đã gọi con ta ra khỏi Ai-cập.” [a]
Hê-rốt giết các bé trai
16 Thấy các học giả gạt mình, vua Hê-rốt vô cùng tức giận. Ông ra lệnh giết tất cả các bé trai từ hai tuổi trở xuống thuộc Bết-lê-hem và toàn vùng phụ cận. Đó là khoảng xấp xỉ tuổi trẻ sơ sinh, căn cứ theo thời gian mà các học giả cho vua biết. 17 Biến cố xảy ra nầy cũng để cho lời Thượng Đế phán qua nhà tiên tri Giê-rê-mi trở thành sự thật:
18 “Người ta nghe tiếng than khóc ở Ra-ma.
Đó là tiếng Ra-chên khóc than cho các con mình.
Nàng không chịu an ủi,
vì chúng nó không còn nữa.” (A)
Giô-xép và Ma-ri trở về
19 Sau khi Hê-rốt qua đời thì một thiên sứ của Chúa hiện đến báo mộng cho Giô-xép đang ở Ai-cập, 20 và bảo, “Hãy thức dậy, đem em bé và mẹ Ngài trở về nước, vì những người tìm giết em bé ấy đã chết rồi.”
21 Nên Giô-xép mang em bé và mẹ Ngài trở về xứ Do-thái. 22 Nhưng khi nghe vua A-chê-lâu nối ngôi cha cai trị xứ Giu-đa sau khi Hê-rốt qua đời, thì Giô-xép sợ không dám trở về vùng ấy. Cho nên sau khi được báo mộng, ông đi về miền Ga-li-lê, 23 đến định cư tại một thị trấn gọi là Na-xa-rét. Lời Thượng Đế đã phán qua các nhà tiên tri lại được thực hiện: “Ngài sẽ được gọi là người Na-xa-rét.” [b]
Chức vụ của Giăng Báp-tít(B)
3 Khoảng thời gian ấy, Giăng Báp-tít bắt đầu truyền giảng trong vùng sa mạc xứ Giu-đia. 2 Giăng khuyên, “Các ông bà hãy ăn năn vì nước thiên đàng gần đến rồi.” 3 Giăng Báp-tít là người mà nhà tiên tri Ê-sai đã viết:
“Có tiếng người kêu trong sa mạc:
‘Hãy chuẩn bị đường cho Chúa.
San phẳng lối đi cho Ngài.’” (C)
4 Giăng mặc áo quần làm bằng lông lạc đà, thắt đai da ngang hông, ăn châu chấu và mật ong rừng. 5 Nhiều người đến từ Giê-ru-sa-lem, Giu-đia, và khắp vùng quanh sông Giô-đanh để nghe Giăng giảng thuyết. 6 Họ xưng tội và được Giăng làm lễ báp-têm dưới sông Giô-đanh.
Vua được Chúa chọn
2 Tại sao các quốc gia nổi giận,
và dân chúng lập mưu vô ích?
2 Các vua trên đất chuẩn bị chiến đấu,
mọi lãnh tụ âm mưu cùng nhau chống lại CHÚA
và vua được Ngài bổ nhiệm [a].
3 Họ bảo, “Chúng ta hãy bẻ
xiềng trói và ném bỏ các dây buộc chúng ta.”
4 Nhưng Đấng ngự trên trời cười;
CHÚA chế nhạo họ.
5 Rồi Ngài khiển trách họ
và dùng cơn giận Ngài
làm chúng hoảng sợ.
6 Ngài bảo, “Ta đã chỉ định vua ta trị vì tại Giê-ru-sa-lem,
trên Xi-ôn là núi thánh ta.”
7 Bây giờ ta sẽ cho các ngươi biết điều CHÚA đã phán:
Ngài nói cùng ta, “Con là con ta.
Ngày nay ta sinh ra con [b].
8 Nếu con xin, ta sẽ cho con các quốc gia;
mọi dân trên đất sẽ thuộc về con.
9 Con sẽ cai trị họ bằng một cây roi sắt.
Con sẽ đập nát chúng như đồ gốm.”
10 Cho nên, các vua ơi, hãy khôn ngoan,
các quan quyền ơi, hãy học bài nầy.
11 Hãy kính sợ và vâng phục Thượng Đế.
Hãy run sợ mà phục vụ Ngài.
12 Hãy tỏ lòng trung thành với con Ngài [c],
nếu không Ngài sẽ nổi giận
tiêu diệt các ngươi
vì Ngài rất dễ nóng giận.
Nhưng phúc cho người nào
nhờ cậy Ngài bảo vệ mình.
7 Kính sợ Chúa là khởi điểm của sự hiểu biết,
còn kẻ ngu dại ghét sự khôn ngoan và tiết độ.
Lời khuyên con
8 Con ơi [a], hãy nghe lời dạy dỗ của cha con,
đừng quên lời khuyên răn của mẹ con.
9 Những lời dạy bảo ấy như hoa cài trên tóc,
như vòng xuyến đeo quanh cổ con.
© 2010 Bible League International