The Daily Audio Bible
Today's audio is from the CSB. Switch to the CSB to read along with the audio.
Áp-ra-ham Và A-bi-mê-léc
20 Từ đó, Áp-ra-ham tiến xuống phía nam, đến vùng Nê-ghép và cư ngụ giữa Ka-đe và Su-rơ. 2 Ông ở tại Ghê-ra một thời gian, ông nói với người ta về Sa-ra, vợ ông: “Nàng là em gái tôi.” nên A-bi-mê-léc vua xứ Ghê-ra cho người đến đón Sa-ra.
3 Nhưng đêm ấy, Đức Chúa Trời đến báo mộng cho A-bi-mê-léc: “Ngươi phải chết vì người đàn bà ngươi lấy đã có chồng!”
4 Vì A-bi-mê-léc chưa đến gần nàng nên ông nói: “Không lẽ CHÚA tiêu diệt một nước vô tội? 5 Áp-ra-ham đã nói ‘Nàng là em gái tôi’. Nàng cũng xác nhận: ‘Áp-ra-ham là anh tôi.’ Con làm điều này với lòng ngay thẳng và với bàn tay thanh sạch.”
6 Trong giấc mộng, Đức Chúa Trời đáp: “Phải, Ta biết ngươi làm với lòng ngay thẳng nên Ta ngăn ngươi phạm tội với Ta và không cho ngươi động đến nàng. 7 Bây giờ hãy trả vợ người lại, người là một tiên tri, người sẽ cầu nguyện cho ngươi và ngươi sẽ được sống. Nếu ngươi không trả nàng lại thì chắc chắn ngươi và mọi kẻ thuộc về ngươi sẽ chết!”
8 A-bi-mê-léc dậy sớm, triệu tập tất cả quần thần và thuật cho họ nghe mọi việc, ai nấy đều khiếp sợ. 9 A-bi-mê-léc mời Áp-ra-ham đến, và nói: “Ngươi làm gì cho chúng ta vậy? Ta đã làm gì xấu đối với ngươi đến nỗi ngươi làm cho ta và nước ta mắc tội lớn như vậy?” 10 A-bi-mê-léc nói với Áp-ra-ham: “Ngươi đã làm cho ta điều mà ngươi không nên làm. Lý do nào khiến ngươi làm như thế?”
11 Áp-ra-ham đáp: “Tôi tưởng nơi này chắc không có người kính sợ Chúa, e vì cớ vợ tôi mà có người sẽ giết tôi đi. 12 Thật ra, nàng cũng là em tôi, một cha khác mẹ, nhưng tôi cưới nàng làm vợ. 13 Khi Chúa làm tôi đi lưu lạc xa nhà cha tôi, tôi bảo nàng: ‘Đây là cách nàng có thể bày tỏ tình yêu đối với ta, ấy là đi đến đâu nàng cũng hãy nói ta là anh của nàng.’ ”
14 A-bi-mê-léc đem tặng cho Áp-ra-ham nhiều chiên bò, tôi trai tớ gái và giao trả Sa-ra lại cho ông. 15 Vua bảo: “Đất ta ở trước mặt ngươi, nơi nào ngươi thích thì cứ định cư ở đó.”
16 Rồi vua quay lại Sa-ra: “Đây, ta trả cho anh ngươi một ngàn nén bạc để bồi thường danh dự ngươi trước mặt mọi người ở với ngươi, danh dự ngươi được hoàn toàn phục hồi trước mặt mọi người.”
17 Áp-ra-ham cầu nguyện với Đức Chúa Trời, Ngài chữa lành cho A-bi-mê-léc, vợ vua, và các đầy tớ gái để họ có thể sinh sản được, 18 vì CHÚA đã đóng dạ con của toàn nhà A-bi-mê-léc khi vua bắt Sa-ra, vợ của Áp-ra-ham.
Y-sác Ra Đời
21 Bấy giờ, CHÚA tỏ ra nhân hậu với Sa-ra như Ngài nói; CHÚA làm cho Sa-ra như Ngài đã hứa. 2 Sa-ra thụ thai, sinh cho Áp-ra-ham một con trai trong tuổi già, đúng thời gian Đức Chúa Trời đã hứa với ông. 3 Áp-ra-ham đặt tên con mà Sa-ra sinh cho mình là Y-sác, 4 và làm lễ cắt bì cho Y-sác, con mình khi được tám ngày, như lời Chúa truyền dạy. 5 Lúc Y-sác ra đời, Áp-ra-ham đã được một trăm tuổi.
6 Sa-ra nói: “Đức Chúa Trời làm cho tôi vui cười, ai nghe đến cũng vui cười với tôi. 7 Ai dám nói với Áp-ra-ham có ngày Sa-ra sẽ cho con bú? Thế mà tôi đã sinh được một đứa con trai cho người lúc người đã già!”
A-ga Và Ích-ma-ên Bị Đuổi Đi
8 Đứa trẻ lớn lên, và dứt sữa. Ngày Y-sác dứt sữa, Áp-ra-ham làm một bữa tiệc thật lớn. 9 Nhưng Sa-ra thấy đứa con mà A-ga, người đầy tớ gái Ai-cập đã sinh cho Áp-ra-ham nhạo cười, 10 bà bảo Áp-ra-ham: “Hãy đuổi người đầy tớ gái và con nó đi; con của nó không thể hưởng gia tài với Y-sác, con tôi đâu!”
11 Sự việc này làm cho Áp-ra-ham vô cùng buồn bã vì nó liên hệ đến con trai ông. 12 Nhưng Đức Chúa Trời bảo Áp-ra-ham: “Con đừng buồn vì đứa con và vì nàng hầu của con. Cứ làm theo lời của Sa-ra vì dòng dõi con sẽ do Y-sác mà ra. 13 Nhưng vì đứa con của tớ gái cũng là giống nòi con, nên ta sẽ cho nó thành một quốc gia.”
14 Sáng hôm sau, Áp-ra-ham dậy sớm, lấy thực phẩm và bầu da nước trao cho A-ga, đặt lên vai nàng rồi bảo mẹ con ra đi. A-ga đi lang thang trong sa mạc miền Bê-a Sê-ba.
15 Khi bầu đã hết nước, A-ga để con dưới một bụi cây nhỏ, 16 rồi đi cách đó độ một khoảng tên bắn, vì nàng nói: “Ta không thể nào nhìn đứa trẻ chết.” Nàng ngồi gần đó và cất tiếng khóc nức nở.
17 Đức Chúa Trời nghe tiếng khóc của đứa bé nên một thiên sứ của Đức Chúa Trời từ trời gọi A-ga: “A-ga! Có việc gì thế? Đừng sợ vì Đức Chúa Trời đã nghe tiếng đứa bé khóc tại chỗ nó đang nằm. 18 Hãy đứng dậy, đỡ nó lên, bế nó trên tay, vì Ta sẽ làm cho nó thành một nước lớn!”
19 Rồi Đức Chúa Trời mở mắt nàng, nàng thấy một giếng nước, liền đến múc đầy bầu nước và đem cho đứa trẻ uống.
20 Chúa phù hộ đứa trẻ. Nó lớn lên, sống giữa sa mạc và trở thành một người bắn cung giỏi. 21 Khi ngụ tại sa mạc Pha-đan, Ích-ma-ên được mẹ cưới cho một cô vợ người Ai-cập.
Áp-ra-ham Và A-bi-mê-léc Lập Giao Ước
22 Lúc ấy, vua A-bi-mê-léc và Phi-côn người chỉ huy quân lực của vua, nói với Áp-ra-ham: “Đức Chúa Trời có ở với ông trong mọi việc ông làm. 23 Bây giờ hãy thề với tôi trước Đức Chúa Trời rằng ông sẽ không lừa gạt tôi, con tôi hay dòng dõi tôi. Hãy đối xử tử tế với tôi và với xứ ông đến cư ngụ như tôi đã đối xử với ông.”
24 Áp-ra-ham đáp: “Tôi xin thề.”
25 Rồi Áp-ra-ham than phiền với A-bi-mê-léc về vụ cái giếng nước mà bầy tôi của vua đã chiếm đoạt. 26 A-bi-mê-léc đáp: “Tôi không biết ai đã làm việc này. Ông không nói cho tôi, và tôi cũng không nghe nói cho đến hôm nay.”
27 Áp-ra-ham đem hiến chiên bò cho A-bi-mê-léc và hai người lập hòa ước. 28 Áp-ra-ham để riêng ra bảy con chiên tơ trong bầy. 29 A-bi-mê-léc hỏi: “Ông để bảy con chiên đó riêng ra làm gì vậy?”
30 Áp-ra-ham đáp: “Xin vua hãy nhận bảy con chiên này nơi tay tôi để làm chứng là tôi đã đào cái giếng này.”
31 Do đó người ta gọi chỗ này là Bê-a Sê-ba, vì tại đó hai người đã thề với nhau.
32 Sau khi kết ước với nhau tại Bê-a Sê-ba, A-bi-mê-léc và tướng Phi-côn lên đường về xứ Phi-li-tin. 33 Áp-ra-ham trồng một cây me tại Bê-a Sê-ba và tại đó ông cầu khẩn danh CHÚA, Đức Chúa Trời đời đời. 34 Áp-ra-ham kiều ngụ lâu ngày trong xứ Phi-li-tin.
Chúa Thử Nghiệm Áp-ra-ham
22 Sau đó, Đức Chúa Trời thử nghiệm Áp-ra-ham. Chúa gọi: “Áp-ra-ham.” Người thưa: “Có con đây.”
2 Chúa bảo: “Hãy dắt Y-sác, đứa con một mà con yêu quý, đem đến vùng Mô-ri-a và dâng nó làm tế lễ thiêu trên một ngọn núi mà Ta sẽ chỉ cho con.”
3 Vậy, Áp-ra-ham dậy sớm, thắng lừa, đem Y-sác con mình và hai đầy tớ đi theo. Ông chặt củi để dâng tế lễ thiêu, rồi đứng dậy, đi đến địa điểm Đức Chúa Trời đã chỉ định. 4 Ngày thứ ba, Áp-ra-ham ngước lên, nhìn thấy địa điểm ấy từ đằng xa, 5 liền bảo hai thanh niên: “Các anh cứ đứng lại đây và giữ lừa. Tôi và Y-sác sẽ lên đó thờ phượng Chúa, rồi sẽ trở lại.”
6 Áp-ra-ham lấy bó củi để dâng tế lễ thiêu chất trên vai Y-sác, con mình và cầm theo mồi lửa và một con dao. Rồi hai cha con cùng đi. 7 Y-sác nói: “Cha ơi!”
Áp-ra-ham đáp: “Có cha đây, con!”
Y-sác hỏi: “Củi lửa có sẵn rồi, nhưng chiên con ở đâu để dâng tế lễ thiêu?”
8 Áp-ra-ham đáp: “Con ơi, Đức Chúa Trời sẽ cung ứng chiên con làm tế lễ thiêu!” Hai cha con tiếp tục đi với nhau.
9 Đến chỗ Đức Chúa Trời đã chỉ định, Áp-ra-ham dựng một bàn thờ, sắp củi lên, rồi trói Y-sác, con mình và đem đặt lên lớp củi trên bàn thờ. 10 Áp-ra-ham đưa tay cầm dao để giết con mình. 11 Bỗng thiên sứ của CHÚA từ trên trời gọi: “Áp-ra-ham! Áp-ra-ham!”
Ông thưa: “Có con đây!”
12 Thiên sứ bảo: “Đừng giết đứa trẻ, cũng đừng làm gì nó cả! Vì bây giờ, ta biết ngươi kính sợ Đức Chúa Trời và không tiếc con ngươi với Ta, dù là con một của ngươi!”
13 Áp-ra-ham ngước mắt nhìn thấy một con chiên đực, sừng đang mắc vào bụi gai rậm phía sau mình. Ông liền bắt nó dâng tế lễ thiêu thay thế con trai mình. 14 Áp-ra-ham gọi địa điểm này là CHÚA Cung Ứng.[a] Vì thế, cho đến ngày nay, người ta vẫn nói; “Trên núi của CHÚA, điều ấy sẽ được cung ứng!”
15 Từ trời, thiên sứ của CHÚA lại gọi Áp-ra-ham lần thứ nhì, 16 mà bảo: “Ta đã lấy chính Ta mà thề, vì con đã làm điều ấy, không tiếc sinh mạng đứa con, dù là con một, 17 nên Ta sẽ ban phước hạnh cho con, gia tăng dòng dõi con như sao trên trời, như cát bãi biển, và dòng dõi con sẽ chiếm lấy cổng thành quân địch. 18 Tất cả các dân tộc trên thế giới sẽ nhờ dòng dõi con mà được phước, vì con đã vâng lời Ta.”
19 Vậy, Áp-ra-ham trở lại cùng hai thanh niên, rồi tất cả lên đường quay về Bê-a Sê-ba. Áp-ra-ham cư trú tại đó.
20 Sau đó, có người báo cáo cho Áp-ra-ham: “Minh-ca đã sinh con trai cho Na-cô, em ông!” 21 Con đầu lòng tên U-xơ, các con kế là Bu-xơ và Kê-mu-ên, cha của A-ram, 22 Kê-sết, Ha-xô, Phin-đát, Díp-láp và Bê-tu-ên, được tất cả tám người. 23 Kê-mu-ên sinh A-ram và Bê-tu-ên sinh Rê-bê-ca. 24 Ru-mân, vợ kế của Na-cô, sinh Tê-ba, Ga-ham, Ta-hách và Ma-a-ca.
Xem Trái Biết Cây(A)
15 “Hãy đề phòng tiên tri giả là những người đội lốt chiên đến với các con, nhưng bên trong là lang sói tham tàn. 16 Các con nhận biết người ta nhờ kết quả của họ. Không ai hái nho nơi bụi gai hay hái vả nơi bụi chà chôm. 17 Cũng vậy, cây lành sinh quả lành, cây độc sinh quả độc. 18 Cây lành không thể sinh quả độc, cây độc cũng không sinh quả lành. 19 Cây nào không sinh quả lành sẽ bị đốn và ném vào lửa. 20 Thế thì, các con nhận biết người ta là nhờ quả của họ.”
Chúa Biết Rõ(B)
21 “Không phải hễ ai nói với Ta: ‘Lạy Chúa, lạy Chúa’ đều sẽ vào Nước Thiên Đàng đâu, nhưng chỉ những người làm theo ý muốn của Cha Ta ở trên trời. 22 Vào ngày ấy, nhiều người sẽ nói với Ta rằng: ‘Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng con đã nhân danh Ngài nói tiên tri, nhân danh Ngài trừ quỷ, nhân danh Ngài làm nhiều phép lạ.’ 23 Nhưng Ta sẽ phán cùng họ rằng: ‘Ta không biết các người, hỡi những kẻ gian ác, hãy lui ra khỏi Ta!’ ”
Hai Nền Tảng(C)
24 “Vậy, ai nghe lời Ta dạy và làm theo, sẽ giống như một người khôn ngoan xây nhà mình trên nền đá. 25 Khi mưa đổ xuống, nước lụt[a] dâng lên, cuồng phong ập đến, nhà ấy không sụp đổ vì đã được xây trên nền đá. 26 Còn ai nghe lời Ta dạy, nhưng không làm theo thì giống như một người ngu dại xây nhà mình trên cát. 27 Khi mưa đổ xuống, nước lụt dâng lên, gió bão ập đến, thì nhà ấy sụp đổ, hư hại nặng nề.”
28 Khi Đức Giê-su dứt lời, đoàn dân đông vô cùng ngạc nhiên về sự dạy dỗ của Ngài, 29 vì Ngài dạy dỗ đầy quyền uy chứ không như các giáo sư Kinh Luật của họ.
Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng Theo Điệu “Mút-la-ben”[a]
9 Lạy CHÚA, tôi sẽ hết lòng cảm tạ Ngài.
Tôi sẽ kể lại mọi việc diệu kỳ Ngài đã làm.
2 Tôi sẽ hân hoan và vui vẻ trong Ngài,
Tôi sẽ ca ngợi danh Ngài, lạy Đấng Chí Cao.
3 Khi kẻ thù tôi quay lưng bỏ chạy,
Chúng sẽ vấp ngã và bị hủy diệt trước mặt Ngài.
4 Vì Ngài bênh vực quyền lợi và duyên cớ tôi.
Ngài ngự trên ngôi đoán xét công minh.
5 Ngài đã quở trách các nước, hủy diệt kẻ ác.
Ngài xóa bỏ tên chúng nó đời đời,
6 Kẻ thù đã bị tuyệt diệt, điêu tàn mãi mãi,
Ngài đã phá đổ tận móng các thành,
Hủy diệt ngay cả kỷ niệm chúng nó.
7 Nhưng CHÚA ngự trị đời đời.
Ngài đã thiết lập ngai mình để đoán xét.
8 Ngài đoán xét thế gian theo lẽ công chính,
Ngài cai trị các dân trong sự công bình.
9 CHÚA là thành trì cho kẻ bị áp bức,
Là thành lũy trong lúc hoạn nạn.
10 Những ai biết danh Ngài sẽ tin cậy nơi Ngài.
Vì Ngài không từ bỏ kẻ tìm kiếm Ngài.
11 Hãy ca ngợi CHÚA, là Đấng ngự tại Si-ôn.
Hãy rao truyền công việc của Ngài giữa các dân.
12 Vì Đấng báo thù huyết đã nhớ đến kẻ khốn cùng,
Ngài không quên tiếng kêu của họ.
16 Giải cứu con khỏi người đàn bà bên ngoài;[a]
Là người đàn bà xa lạ[b] có lời nói ngọt ngào;
17 Ả đã lìa bỏ bạn đời của tuổi thanh xuân;
Quên giao ước của Đức Chúa Trời mình.
18 Vì nhà ả chìm xuống cõi chết;
Đường lối ả dẫn tới Âm Ty.
19 Mọi kẻ đến với ả đều không trở lại,
Và cũng không đạt được con đường sự sống.
20 Vậy, con hãy đi theo con đường của người thiện
Và giữ lấy đường lối của người công chính.
21 Vì những người ngay thẳng sẽ được ở trong đất hứa[c]
Và những người trọn vẹn vẫn còn ở tại đó luôn.
22 Nhưng những kẻ ác sẽ bị diệt trừ khỏi đất
Và những người xảo trá[d] sẽ bị bứng khỏi vùng đất ấy.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)