Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

The Daily Audio Bible

This reading plan is provided by Brian Hardin from Daily Audio Bible.
Duration: 731 days

Today's audio is from the GW. Switch to the GW to read along with the audio.

New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Dân Số 32:1-33:39

Người Ru-bên Và Gát Lãnh Xứ Ga-la-át

32 Người của hai bộ tộc Ru-bên và Gát có rất nhiều súc vật. Khi thấy đất Gia-ê-xe và Ga-la-át là nơi thích hợp cho việc chăn nuôi, họ đến gặp Môi-se, thầy tế lễ Ê-lê-a-sa và các nhà lãnh đạo dân chúng, nói: “A-ta-rốt, Đi-bôn, Gia-ê-xe, Nim-ra, Hết-bôn, Ê-lê-a-sê, Sê-ham, Nê-ô và Bê-ôn, các miền CHÚA đã chinh phục trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, rất thuận lợi cho việc chăn nuôi, và chúng tôi lại có nhiều gia súc. Nếu chúng tôi được quý ông thương tình, xin cho chúng tôi đất này làm sản nghiệp, không cần phải đi qua sông Giô-đanh.”

Môi-se hỏi người Gát và Ru-bên: “Anh em muốn ngồi đây trong khi anh chị em khác đi chiến đấu sao? Sao anh em làm cho anh chị em Y-sơ-ra-ên nản lòng, không muốn đi vào đất CHÚA đã cho họ? Tại Ca-đê Ba-nê-a, cha ông của anh em cũng đã làm y như vậy khi tôi sai họ đi do thám xứ Ca-na-an. Sau khi đến thung lũng Ếch-côn nhìn thấy xứ, họ làm cho người Y-sơ-ra-ên nhụt chí, không muốn đi vào xứ mà CHÚA đã cho họ. 10 Ngày ấy, CHÚA nổi giận, thề rằng: 11 ‘Trong những người ra đi từ Ai-cập, không một ai từ hai mươi tuổi trở lên được thấy xứ mà Ta đã thề hứa cho Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp, vì họ đã không hết lòng theo Ta; 12 ngoại trừ Ca-lép con trai Giê-phu-nê, người Kê-nít, và Giô-suê con trai Nun, vì họ hết lòng theo Ta.’ 13 CHÚA giận Y-sơ-ra-ên nên Ngài bắt họ phải đi lang thang trong sa mạc suốt bốn mươi năm, cho đến khi thế hệ làm điều tà ác trước mắt Chúa chết hết.

14 Và bây giờ, anh em là dòng giống của những người tội lỗi lại nổi lên, thay cho cha ông mình, làm cho CHÚA thêm giận Y-sơ-ra-ên. 15 Nếu anh em từ bỏ CHÚA, Ngài sẽ để cho toàn dân ở lại trong sa mạc, và chính anh em là nguyên do làm cho dân tộc bị tiêu diệt.”

16 Nhưng họ đến gần Môi-se, nói: “Chúng tôi chỉ xin dựng chuồng cho bầy súc vật và xây thành cho con cái chúng tôi ở đây. 17 Còn chúng tôi sẽ mang vũ khí đi trước toàn dân, cho đến khi mọi người đã vào đất mình. Trong khi đó gia đình chúng tôi được sống an toàn trong thành lũy kiên cố, không bị dân địa phương làm hại. 18 Chúng tôi sẽ không về nhà cho đến khi nào mọi người Y-sơ-ra-ên khác đều nhận được cơ nghiệp mình. 19 Vì chúng tôi đã nhận phần cơ nghiệp bên bờ phía đông sông Giô-đanh, nên sẽ không có phần gì với những người khác bên kia sông cả.”

20 Bấy giờ, Môi-se bảo họ: “Nếu anh em làm đúng như thế, nếu anh em mang vũ khí ra trận trước mặt CHÚA, 21 nếu mọi người cầm vũ khí đi qua sông Giô-đanh trước mặt CHÚA, cho đến khi Ngài đuổi hết quân thù đi, 22 thì khi CHÚA đã chinh phục xong lãnh thổ, anh em mới được về, và mới được miễn trách nhiệm với CHÚA và với Y-sơ-ra-ên. Và trước mặt CHÚA, đất này lúc đó sẽ thuộc về quyền sở hữu của anh em.

23 Nhưng nếu anh em không làm đúng như thế, anh em sẽ mắc tội với CHÚA, và nhớ rằng tội này sẽ kết buộc anh em. 24 Bây giờ, hãy xây thành cho con cái mình ở, dựng chuồng cho bầy súc vật, nhưng anh em phải nhớ làm điều mình đã hứa.”

25 Người Gát và Ru-bên đáp lời Môi-se: “Các tôi tớ ông xin làm đúng như lời Chúa tôi dặn bảo. 26 Vợ con và súc vật của chúng tôi sẽ ở lại đây, trong những thành của đất Ga-la-át. 27 Còn các tôi tớ ông, tất cả những người được vũ trang để chiến đấu, sẽ qua sông để ra trận trước mặt CHÚA, như chúa tôi đã nói.”

28 Sau đó, Môi-se chỉ thị cho thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê con của Nun và các trưởng bộ tộc Y-sơ-ra-ên về việc này. 29 Ông nói: “Nếu tất cả những người được vũ trang để chiến đấu của bộ tộc Gát và Ru-bên cùng qua sông Giô-đanh với các ông trước mặt CHÚA, thì khi lãnh thổ đã bình định xong, các ông sẽ cho họ đất Ga-la-át làm cơ nghiệp. 30 Nhưng nếu họ không đi qua cùng với các ông để chiến đấu, họ phải nhận phần cơ nghiệp chung với các ông trong xứ Ca-na-an.”

31 Người Gát và Ru-bên nói: “Điều CHÚA truyền dạy, các tôi tớ ông xin tuân hành! 32 Chúng tôi sẽ mang vũ khí qua sông, vào đất Ca-na-an trước mặt CHÚA, nhưng đất chúng tôi nhận làm cơ nghiệp sẽ ở bên này sông Giô-đanh.”

33 Vậy, Môi-se cấp cho bộ tộc Gát, bộ tộc Ru-bên và phân nửa bộ tộc Ma-na-se (con Giô-sép) đất của Si-hôn vua A-mô-rít và của Óc vua Ba-san, toàn lãnh thổ với các thành thị và thôn ấp chung quanh.

34 Người Gát xây cất Đi-hôn, A-ta-rốt, A-rô-e, 35 Ạt-rốt Sô-phan, Gia-ê-xe, Giô-bê-ha, 36 Bết Nim-ra và Bết Ha-ran là những thành có hào lũy kiên cố. Họ cũng dựng chuồng cho bầy gia súc. 37 Người Ru-bên cất tại Hết-bôn, Ê-lê-a-lê, Ki-ri-a-tha-im, 38 Nê-bô, Ba-anh Mê-ôn (những tên này bị đổi), và Síp-ma. Họ đặt tên mới cho các thành vừa tái thiết.

39 Con cháu Ma-ki (con Ma-na-se) đi đánh chiếm Ga-la-át, đuổi người A-mô-rít đi. 40 Vậy Môi-se cấp cho con cháu Ma-ki (con Ma-na-se) đất Ga-la-át, và họ sinh sống tại đó. 41 Giai-rơ (con Ma-na-se) đi chiếm một số thôn ấp, đặt tên là thôn Giai-rơ. 42 Nô-bách chiếm Kê-nát và các thôn ấp chung quanh, rồi đặt tên là Nô-bách (theo tên mình).

33 Lộ trình và các địa điểm hạ trại từ Ai-cập đến Giô-đanh. Đây là các địa điểm dân Y-sơ-ra-ên hạ trại sau khi rời Ai-cập tiến lên theo hàng ngũ dưới quyền chỉ huy của Môi-se và A-rôn. Môi-se vâng lịnh CHÚA ghi chép cuộc hành trình của dân chúng theo thứ tự các địa điểm hạ trại. Đây là các chặng đường: dân Y-sơ-ra-ên từ Ram-se lên đường ngày mười lăm tháng giêng, một ngày sau Lễ Vượt Qua, họ anh dũng kéo ra trước mắt toàn dân Ai-cập. Dân ấy đang chôn cất các con trai đầu lòng mà CHÚA đã đánh hạ, vì CHÚA đã đoán phạt các thần của họ.

Sau khi bỏ Ram-se, dân Y-sơ-ra-ên hạ trại tại Su-cốt; rời Su-cốt và hạ trại tại Ê-tam; nơi giáp ranh sa mạc; rời Ê-tam quay lại Phi Ha-hi-rốt, phía đông Ba-an Sê-phôn, và hạ trại tại Mích-đôn.

Họ rời Phi Ha-hi-rốt, đi qua giữa biển mà vào sa mạc; đi được ba ngày trong sa mạc Ê-tam, họ hạ trại tại Ma-ra. Rời Ma-ra họ đến Ê-lim; là nơi có mười hai dòng suối và bảy mươi cây chà là và hạ trại tại đó.

10 Rời Ê-lim, họ hạ trại bên bờ Hồng-hải;

11 rời bờ Hồng Hải họ đóng trại trong sa mạc Sin.

12 Rời sa mạc Sin họ đóng trại tại Đáp-ca.

13 Rời Đáp-ca họ hạ trại tại A-lúc.

14 Rời A-lúc họ hạ trại tại Rê-phi-đim, là nơi không có nước ngọt cho người ta uống.

15 Rời Rê-phi-đim họ hạ trại trong sa mạc Si-nai.

16 Rời sa mạc Si-nai họ hạ trại tại Kíp-rốt-Ha-tha-va.

17 Rời Kíp-rốt Ha-tha-va họ hạ trại tại Hát-sê-rốt.

18 Rời Hát-sê-rốt họ hạ trại tại Rít-ma.

19 Rời Rít-ma họ hạ trại tại Ri-môn Phê-rết.

20 Rời Ri-môn Phê-rết họ hạ trại tại Líp-na.

21 Rời Líp-na họ hạ trại tại Ri-sa.

22 Rời Ri-sa họ hạ trại tại Kê-hê-la-tha.

23 Rời Kê-hê-la-tha họ hạ trại tại núi Sê-phe.

24 Rời núi Sê-phe họ hạ trại tại Ha-ra-đa.

25 Rời Ha-ra-đa họ hạ trại tại Mác-hê-lốt.

26 Rời Mác-hê-lốt họ hạ trại tại Ta-hát.

27 Rời Ta-hát họ hạ trại tại Ta-rách.

28 Rời Ta-rách họ hạ trại tại Mít-ga.

29 Rời Mít-ga họ hạ trại tại Hách-mô-na.

30 Rời Hách-mô-na họ hạ trại tại Mô-sê-rốt.

31 Rời Mô-sê-rốt họ hạ trại tại Bê-nê Gia-can.

32 Rời Bê-nê Gia-can họ hạ trại tại Hô-ghi-gát.

33 Rời Hô-ghi-gát họ hạ trại tại Dốt-ba-tha.

34 Rời Dốt-ba-tha họ hạ trại tại Áp-rô-na.

35 Rời Áp-rô-na họ hạ trại tại Ê-xi-ôn Ghê-be.

36 Rời Ê-xi-ôn Ghê-be họ hạ trại trong sa mạc Xin, nghĩa là tại Ca-đê.

37 Rời Ca-đê họ hạ trại tại núi Hô-rơ, ở chót đầu xứ Ê-đôm. 38 Theo lệnh CHÚA, thầy tế lễ A-rôn leo lên núi Hô-rơ rồi qua đời ngày mồng một tháng năm năm thứ bốn mươi sau khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập. 39 A-rôn hưởng thọ được một trăm hai mươi ba tuổi khi qua đời trên núi Hô-rơ.

Lu-ca 4:31-5:11

Người Bị Quỷ Ám(A)

31 Đức Giê-su xuống Ca-pha-na-um, một thành phố thuộc vùng Ga-li-lê. Đến ngày Sa-bát, Ngài dạy dỗ dân chúng.[a] 32 Họ ngạc nhiên khi nghe Ngài dạy, vì lời Ngài đầy quyền uy.

33 Trong hội đường có một người đàn ông bị tà linh[b] ám, la lớn lên: 34 “Lạy Đức Giê-su, người Na-xa-rét, chúng tôi có can hệ gì với Ngài? Ngài đến để hủy diệt chúng tôi sao? Chúng tôi biết Ngài là ai, Ngài là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời!”

35 Đức Giê-su quở trách nó: “Im đi! Hãy xuất khỏi người này!” Quỷ vật nhào người ấy giữa đám đông, rồi xuất khỏi, nhưng không gây thương tích gì.

36 Mọi người đều kinh ngạc và hỏi nhau: “Đạo gì vậy? Vì Ngài lấy quyền uy và năng lực, ra lệnh cho các tà linh, thì chúng liền xuất.” 37 Tin đồn về Ngài loan truyền khắp các vùng lân cận.

Chúa Chữa Lành Nhiều Bệnh Tật(B)

38 Đức Giê-su đứng dậy, rời hội đường, đến nhà Si-môn. Bấy giờ bà gia Si-môn đang bị sốt nặng. Người ta xin Ngài chữa bệnh cho bà. 39 Ngài đến đứng bên bà, quở bệnh sốt, cơn sốt biến mất, bà liền đứng dậy phục vụ họ.

40 Khi mặt trời sắp lặn, dân chúng đem đến cho Ngài nhiều người đau đủ các chứng bệnh, Ngài đặt tay trên từng người chữa lành cho họ. 41 Các quỷ cũng xuất khỏi nhiều người và la lớn: “Ngài là Con Đức Chúa Trời!” Nhưng Ngài quở trách chúng, không cho chúng nói vì chúng biết Ngài là Chúa Cứu Thế.

42 Vào lúc rạng đông, Đức Giê-su đi ra một nơi thanh vắng. Dân chúng đi tìm Ngài, khi gặp được, họ cố giữ Ngài lại, không cho rời họ. 43 Nhưng Ngài bảo: “Ta phải truyền giảng Phúc Âm về Nước Đức Chúa Trời cho các thành khác nữa, đó là lý do Ta được sai đến.” 44 Ngài tiếp tục truyền giảng Phúc Âm trong các hội đường Giu-đê.

Mẻ Lưới Kỳ Diệu(C)

Một lần nọ, Đức Giê-su đang đứng bên bờ hồ Ghê-nê-sa-rết, trong khi đoàn dân chen lấn quanh Ngài để nghe Lời Đức Chúa Trời, Ngài thấy hai chiếc thuyền đậu gần bờ, nhưng các ngư phủ đã rời thuyền đi giặt lưới. Ngài lên một chiếc thuyền của Si-môn và bảo ông chèo ra khỏi bờ một chút. Ngài ngồi trên thuyền, và dạy dỗ dân chúng.

Dạy xong, Ngài bảo Si-môn: “Hãy chèo ra ngoài sâu, thả lưới kéo một mẻ cá!”

Si-môn đáp: “Thưa Thầy,[c] chúng con đã nhọc nhằn suốt đêm mà không bắt được gì, nhưng theo lời Thầy, con sẽ bủa lưới!”

Họ thả lưới xuống, bắt được nhiều cá đến nỗi lưới sắp rách. Vậy, họ ra dấu gọi bạn chài trên thuyền khác đến giúp. Các người kia đến chất cá đầy hai thuyền, đến nỗi gần chìm.

Thấy thế, Si-môn Phê-rơ quỳ xuống dưới chân Đức Giê-su mà thưa: “Lạy Chúa, xin lìa khỏi con, vì con là người tội lỗi!” Vì ông và các bạn chài đều kinh hãi về mẻ lưới họ vừa kéo lên, 10 cả Gia-cơ và Giăng, con Xê-bê-đê là đồng bạn của Phê-rơ cũng vậy. Đức Giê-su bèn bảo Si-môn: “Con đừng sợ, từ nay trở đi, con sẽ cứu vớt người!”[d] 11 Họ kéo thuyền lên bờ, rồi bỏ tất cả mà theo Ngài.

Thánh Thi 64

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng

64 Lạy Đức Chúa Trời, xin nghe tiếng tôi than thở,
    Xin bảo vệ tôi[a] khỏi khiếp sợ kẻ thù.
Xin Ngài giấu tôi khỏi âm mưu của kẻ ác,
    Khỏi đám đông làm điều dữ.
Chúng mài lưỡi mình như gươm,
    Nhắm bắn mũi tên, tức là lời độc ác.
Từ nơi ẩn núp, chúng bắn người vô tội,
    Chúng bắn thình lình và không sợ hãi gì.
Chúng khuyến khích nhau trong mưu ác mình,
    Bàn tính để gài bẫy bí mật,
    Chúng tự nghĩ ai sẽ thấy chúng ta?
Chúng tìm kiếm mưu ác, và nghĩ:
    Chúng ta đã lập xong mưu hay.
    Tâm trí và lòng dạ con người thật nham hiểm.
Nhưng Đức Chúa Trời sẽ bắn tên vào chúng nó,
    Thình lình chúng nó bị thương.
Ngài sẽ hủy diệt chúng vì lưỡi chúng nó nghịch lại chúng nó.[b]
    Tất cả những ai thấy chúng đều lắc đầu.
Và tất cả mọi người đều sẽ sợ,
    Chúng sẽ rao truyền các công việc của Đức Chúa Trời
    Và suy nghĩ về điều Ngài đã làm.
10 Người công chính sẽ vui mừng trong CHÚA
    Và trú ẩn nơi Ngài.[c]
    Tất cả những người có lòng ngay thẳng sẽ ca ngợi Ngài.

Châm Ngôn 11:22

22 Một người đàn bà đẹp nhưng thiếu thận trọng,
    Cũng như vòng vàng đeo nơi mũi heo.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)