Print Page Options
Previous Prev Day Next DayNext

The Daily Audio Bible

This reading plan is provided by Brian Hardin from Daily Audio Bible.
Duration: 731 days

Today's audio is from the GW. Switch to the GW to read along with the audio.

New Vietnamese Bible (NVB)
Version
Dân Số 33:40-35:34

40 Vua A-hát người Ca-na-an sống tại miền nam Ca-na-an đã nghe tin dân Y-sơ-ra-ên sắp đến nơi.

41 Rời núi Hô-rơ họ hạ trại tại Xa-mô-na.

42 Rời Xa-mô-na họ hạ trại tại Phu-nôn.

43 Rời Phu-nôn họ hạ trại tại Ô-bốt.

44 Rời Ô-bốt họ hạ trại tại Y-giê A-ba-rim, trên bờ cõi Mô-áp.

45 Rời Y-giê A-ba-rim, họ hạ trại tại Đi-bôn Gát.

46 Rời Đi-bôn Gát, họ hạ trại tại Anh-môn Đíp-lát-tha-im.

47 Rời Anh-môn Đíp-lát-tha-im, họ hạ trại trên núi A-ba-rim, gần Nê-bô.

48 Rời núi A-ba-rim, họ hạ trại trong đồng ruộng Mô-áp bên sông Giô-đanh đối ngang Giê-ri-cô.

49 Tại đồng bằng Mô-áp, họ hạ trại dọc sông Giô-đanh từ Bết-giê-si-mốt cho đến A-bên Si-tim.

50 Trong đồng bằng Mô-áp bên sông Giô-đanh, đối ngang Giê-ri-cô, CHÚA bảo Môi-se: 51 “Con hãy nói với dân Y-sơ-ra-ên, khi các ngươi qua sông Giô-đanh để vào xứ Ca-na-an, 52 hãy đuổi tất cả dân cư trong xứ đi. Hãy hủy diệt các tượng chạm và tượng đúc và phá đổ tất cả các nơi cao của họ. 53 Hãy chiếm hữu đất đai và định cư tại đó vì Ta đã ban cho các ngươi chiếm hữu xứ ấy. 54 Hãy bắt thăm chia đất theo bộ tộc của họ, cho nhóm đông được hưởng miếng đất lớn, nhóm nhỏ được hưởng miếng đất nhỏ, và được làm chủ miếng đất ấy. Hãy phân phối đất đai theo bộ tộc.

55 Nhưng nếu các ngươi không đuổi dân cư trong xứ, những kẻ các ngươi cho ở lại sẽ như gai đâm trong mắt, chông xóc vào hông. Họ sẽ gây rối cho các ngươi trong xứ các ngươi ở. 56 Lúc ấy, Ta sẽ làm cho các ngươi điều Ta đã làm cho họ.”

Ranh Giới Các Chi Tộc

34 CHÚA bảo Môi-se nói với dân Y-sơ-ra-ên: “Khi các ngươi vào Ca-na-an là đất Ta cho làm sản nghiệp, giới hạn đất ấy sẽ được ấn định như sau:

Về phía nam, đất gồm có sa mạc Xin, chạy dọc theo ranh nước Ê-đôm. Khởi đầu từ mũi Biển Chết về phía đông, Biên giới phía nam của dốc núi Ạc-ráp-bim, tiếp tục chạy dài đến sa mạc Xin, sâu xuống đến phía nam của Ca-đê Ba-nê-a rồi từ đấy chạy đến Hát-sa-át-đa, ngang qua Át-môn. Từ Át-môn, biên giới sẽ quay qua suối Ai-cập và dừng lại ở biển Địa Trung Hải.

Biên giới phía tây là bờ Địa Trung Hải.

Biên giới phía bắc chạy từ Địa Trung Hải cho đến núi Hô-rơ. Từ đấy vạch một đường đến lối vào Ha-mát, qua sông Xê-đát, Xíp-rôn và chấm dứt ở Hát-sa-ê-nan.

10 Biên giới phía đông sẽ bắt đầu từ Hát-sa-ê-nan chạy đến Sê-pham, 11 từ đó xuống Ríp-lát về phía đông của A-in, rồi tiếp tục xuống nữa cho đến khi giáp phía đông của biển Ki-nê-rết. 12 Từ biển Ki-nê-rết, biên giới chạy dọc theo sông Giô-đanh và chấm dứt ở Biển Chết.”

13 Môi-se nói: “Đó là đất của chín bộ tộc mới. Họ sẽ bắt thăm chia đất theo lệnh của CHÚA, 14 vì bộ tộc Ru-bên, Gát và phân nửa bộ tộc Ma-na-se 15 đã nhận phần đất của mình bên bờ phía đông sông Giô-đanh.”

16 CHÚA lại bảo Môi-se: 17 “Sau đây là những người có trách nhiệm chia đất: Thầy tế lễ Ê-lê-a-sa, Giô-suê, con trai của Nun, 18 và mỗi bộ tộc một nhà lãnh đạo. 19 Đây là danh sách các nhà lãnh đạo các bộ tộc:

Ca-lép, con trai Giê-phu-nê

đại diện Giu-đa.

20 Sê-mu-ên, con A-mi-hút,

đại diện cho bộ tộc Si-mê-ôn;

21 Ê-li-đát, con Kít-long,

đại diện Bên-gia-min;

22 Bu-ki, con Giốc-đi,

đại diện Đan;

23 Ha-ni-ên, con Ê-phát,

đại diện Ma-na-se.

24 Kê-mu-ên, con Síp-tan,

đại diện Ép-ra-im.

25 Ê-li-sa-phan, con Phác-nát,

đại diện Sa-bu-luân,

26 Pha-ti-ên, con A-xan,

đại diện Y-sa-ca;

27 A-hi-hút, con Sê-lô-mi,

đại diện A-se

28 Phê-đa-ên, con A-mi-hút,

đại diện bộ tộc Nép-ta-li.

29 Đó là những người Ta chỉ định đứng ra chia đất Ca-na-an cho người Y-sơ-ra-ên.”

Các Thành Dành Cho Người Lê-vi

35 Tại đồng bằng Mô-áp bên bờ sông Giô-đanh đối ngang Giê-ri-cô, CHÚA phán dạy Môi-se: “Con hãy ra lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên tặng người Lê-vi các thành cho họ ở, lấy từ trong sản nghiệp dân Y-sơ-ra-ên sẽ được sở hữu. Hãy cho họ các đồng cỏ để chăn nuôi xung quanh các thành ấy. Như thế họ sẽ có các thành để cư trú và các đồng cỏ để chăn nuôi bầy bò, bầy cừu và tất cả các gia súc khác.

Các bãi cỏ chăn nuôi xung quanh các thành mà các ngươi tặng người Lê-vi chiều rộng phải được một ngàn am-ma[a] tính từ các bức tường của thành. Ngoài thành, hãy đo hai ngàn am-ma[b] về phía đông, hai ngàn am-ma về phía nam, hai ngàn am-ma về phía tây, hai ngàn am-ma về phía bắc, lấy thành làm trung tâm. Họ sẽ được vùng đất ấy để chăn nuôi.

Các Thành Ẩn Náu

Trong số các thành các ngươi tặng người Lê-vi, phải dành sáu thành làm thành ẩn náu ngõ hầu kẻ sát nhân có thể trốn vào. Ngoài ra, các ngươi hãy tặng họ bốn mươi hai thành khác. Như vậy, các ngươi sẽ tặng người Lê-vi bốn mươi tám thành tất cả luôn cả đất xung quanh thành làm bãi cỏ chăn nuôi. Các thành các ngươi tặng người Lê-vi lấy trong lãnh thổ dân Y-sơ-ra-ên phải tỷ lệ với cơ nghiệp của mỗi bộ tộc: bộ tộc nào có nhiều thành hãy lấy nhiều, bộ tộc nào có ít thành hãy lấy ít.”

CHÚA phán dạy Môi-se: 10 “Con hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên: Khi các ngươi vượt sông Giô-đanh vào xứ Ca-na-an, 11 hãy chọn một số thành làm thành ẩn náu để kẻ nào ngộ sát có thể trú ẩn. 12 Các thành ấy sẽ làm nơi trú ẩn để tránh người báo thù ngõ hầu kẻ nào bị tố cáo giết người khỏi phải chết trước khi ra tòa của dân chúng. 13 Sáu thành này mà các ngươi cho người Lê-vi sẽ làm các thành ẩn náu cho các ngươi: 14 ba thành bên tả ngạn sông Giô-đanh và ba thành trong xứ Ca-na-an sẽ làm thành ẩn náu. 15 Sáu thành ấy sẽ là nơi ẩn náu cho dân Y-sơ-ra-ên, cho các ngoại kiều và cho các dân nào khác sống giữa dân Y-sơ-ra-ên ngõ hầu kẻ nào ngộ sát có thể trốn đến đó.

16 Nếu một người dùng một vật bằng sắt đả thương trí mạng kẻ khác, nó phạm tội sát nhân; kẻ sát nhân sẽ bị xử tử. 17 Hoặc nếu kẻ nào cầm trong tay một cục đá có thể giết người và nó đả thương trí mạng người khác, thì nó phạm tội sát nhân; kẻ sát nhân sẽ bị xử tử. 18 Hoặc nếu kẻ nào cầm trong tay một dụng cụ bằng gỗ có thể giết người, nếu nó đả thương người khác thì nó phạm tội sát nhân và sẽ bị xử tử. 19 Người báo thù huyết sẽ xử tử kẻ sát nhân; khi nào gặp kẻ sát nhân người phải giết nó đi. 20 Nếu kẻ có gian ý định tâm xô lấn người khác hoặc dụng ý liệng vật gì trúng người đó khiến người đó chết đi 21 hoặc vì sự thù địch mà đánh người bằng tay vì thế người này chết đi, thì kẻ đánh người sẽ bị xử tử vì nó đã giết người. Người báo thù huyết sẽ xử tử kẻ sát nhân khi gặp nó.

22 Nhưng nếu không do thù hằn, một người thình lình xô lấn người khác hoặc vô tình ném vật gì trúng người ấy, 23 hoặc vì không thấy người kia mà thả xuống một tảng đá trúng nhằm người, nếu người ấy chết dù người ấy không phải là kẻ cừu thù và đương sự không dụng ý làm hại người, 24 hội đồng dân chúng phải xét xử giữa đương sự và người báo thù huyết căn cứ theo các quy luật này. 25 Hội đồng dân chúng phải bảo vệ kẻ bị người báo thù huyết tố cáo phạm tội giết người và cho người ấy trở về thành ẩn náu mà người ấy đã đến trốn. Người ấy phải ở đó cho đến khi thầy tế lễ tối cao đã được xức dầu thánh qua đời.

26 Nhưng nếu kẻ sát nhân ra khỏi giới hạn ở ngoài thành ẩn náu, là nơi người đã đến trốn 27 và nếu người báo thù huyết bắt gặp, giết nó ở ngoài giới hạn ở ngoài thành ẩn náu thì người báo thù huyết không mắc tội sát nhân; 28 kẻ sát nhân phải ở trong thành ẩn náu cho đến khi thầy tế lễ tối cao qua đời. Sau khi thầy tế lễ tối cao qua đời kẻ sát nhân ấy được trở về với sản nghiệp mình.

29 Bất luận các ngươi sống nơi nào đều phải áp dụng quy luật này cho mình và cho các thế hệ tương lai.

30 Nếu ai giết người, phải cứ theo lời khai của các nhân chứng mà xử tử kẻ sát nhân, nhưng một nhân chứng không đủ để kết án xử tử.

31 Các ngươi không được nhận tiền chuộc mạng của một tên sát nhân đã đủ bằng chứng mắc tội và đáng chết vì nó buộc phải bị tử hình.

32 Các ngươi đừng nhận tiền chuộc mạng của người đã trốn đến một thành ẩn náu và củng đừng cho phép nó trở về sống trong sản nghiệp mình trước khi thầy tế lễ tối cao qua đời.

33 Đừng làm ô uế đất đai mà các ngươi đang sinh sống; máu đổ ra làm ô uế đất đai và không thể nào chuộc tội cho đất đai đã thấm máu đã đổ ra. Phải dùng máu của kẻ đổ máu người mới chuộc tội cho đất đai được. 34 Đừng làm ô uế đất đai mà các ngươi sinh sống và cũng là nơi Ta ngự vì Ta là CHÚA ngự giữa dân Y-sơ-ra-ên.”

Lu-ca 5:12-28

Chúa Chữa Bệnh Phung(A)

12 Khi Đức Giê-su vào một thành kia, Ngài gặp một người đàn ông bị phung đầy mình. Vừa thấy Ngài, anh sấp mặt xuống đất, van xin: “Lạy Chúa, nếu Ngài muốn, Ngài có thể chữa sạch bệnh con!”

13 Ngài đưa tay sờ anh, bảo: “Được, hãy sạch đi!” Lập tức bệnh phung biến mất.

14 Ngài căn dặn anh đừng nói cho ai biết, nhưng hãy trình diện thầy tế lễ và dâng tế lễ về việc chữa sạch như Môi-se đã truyền, để làm bằng chứng cho họ.

15 Tuy nhiên, tin tức về Ngài lại càng được đồn rộng đến nỗi nhiều đoàn dân đông kéo đến nghe Ngài và để được Ngài chữa lành. 16 Nhưng Ngài lui vào những nơi thanh vắng mà cầu nguyện.

Chúa Chữa Người Bại Liệt(B)

17 Một hôm, Đức Giê-su đang dạy dỗ, người Pha-ri-si và giáo sư Kinh Luật từ các làng mạc Ga-li-lê, Giu-đê và thành Giê-ru-sa-lem đều có mặt. Quyền năng của Chúa[a] ở trong Ngài để chữa bệnh. 18 Bấy giờ, người ta khiêng một người bại liệt nằm trên cáng và tìm cách đem vào trong nhà để đặt trước mặt Ngài. 19 Nhưng vì đoàn dân đông đảo, không cách nào đem người bại vào được, nên họ leo lên mái, dỡ ngói, dòng người bại nằm trên cáng xuống giữa đám đông, ngay trước mặt Đức Giê-su.

20 Ngài thấy đức tin của họ, nên bảo: “Này con, tội lỗi con đã được tha rồi!”

21 Các giáo sư Kinh Luật và người Pha-ri-si bắt đầu suy luận: “Người này là ai mà dám nói phạm thượng thế? Ngoài Đức Chúa Trời, còn ai có quyền tha tội.”

22 Nhưng Đức Giê-su biết sự suy luận trong tâm trí họ nên hỏi: “Tại sao các ngươi suy luận trong lòng như thế? 23 Bảo rằng: ‘Tội lỗi con đã được tha’ hoặc là: ‘Hãy đứng dậy mà đi?’ điều nào dễ hơn? 24 Nhưng để các ngươi biết trên đời này, Con Người có quyền tha tội.” Ngài bảo người bại: “Ta bảo con, hãy đứng dậy, vác cáng đi về nhà!” 25 Lập tức, người bại đứng dậy trước mặt họ, vác cáng mình đi về nhà, tôn vinh Đức Chúa Trời. 26 Mọi người cũng đều kinh ngạc và tôn vinh Đức Chúa Trời. Lòng họ đầy sợ hãi và nói: “Hôm nay, chúng ta đã thấy những việc diệu kỳ!”

Chúa Gọi Lê-vi(C)

27 Sau đó, Đức Giê-su đi ra, thấy một người thu thuế tên Lê-vi đang ngồi tại trạm thu thuế, Ngài bảo: “Hãy theo Ta!” 28 Ông đứng dậy, bỏ tất cả, đi theo Ngài.

Thánh Thi 65

Thơ Đa-vít Cho Nhạc Trưởng, Bài Hát

65 Lạy Đức Chúa Trời tại Si-ôn,
    Thật đáng[a] ca ngợi Ngài và giữ trọn lời hứa nguyện với Ngài.
Lạy[b] Đấng nghe lời cầu nguyện,
    Cả nhân loại[c] sẽ đến cùng Ngài.
Về vấn đề gian ác, các sự vi phạm đã thắng hơn tôi,
    Nhưng Ngài tha thứ cho.
Phước cho người Ngài đã chọn
    Và khiến đến gần để ở nơi hành lang Ngài.
Chúng tôi sẽ thỏa nguyện với phúc lành của nhà Ngài,
    Tức là đền thánh Ngài.
Lạy Đức Chúa Trời cứu rỗi của chúng tôi,
    Ngài sẽ đáp lời chúng tôi bằng sự công chính qua những việc diệu kỳ.[d]
Ngài là sự tin cậy của mọi người ở tận cùng trái đất
    Cũng như ở vùng biển cả xa xăm.
Ngài dùng quyền năng thiết lập núi non,
    Vì Ngài nai nịt bằng sức mạnh.
Ngài dẹp yên biển động,
    Sóng gió ầm ầm
    Cùng các dân xáo động.
Những người ở nơi xa xôi cùng tận trái đất thấy dấu lạ của Ngài đều sợ hãi.
    Ngài làm rạng đông và hoàng hôn cho những vùng ở chân trời, góc bể[e]
    Đều reo hò vui vẻ.
Ngài chăm sóc đất,
    Làm cho đất màu mỡ[f] và rất phì nhiêu.
Dòng suối Đức Chúa Trời đầy nước,
    Ngài cung cấp thóc lúa.
    Ngài chuẩn bị đất bằng cách:
10 Tưới nước các luống cầy,
    Ban bằng những gò nổng.
Ngài ban mưa rào thấm nhuần đất đai,
    Chúc lành cho hoa quả[g] xum xuê.
11 Ngài đội mão triều phúc lành cho năm,
    Các lối Ngài đi qua đượm nhuần màu mỡ.[h]
12 Các đồng cỏ nơi sa mạc được xanh tươi,[i]
    Và các đồi núi đầy dẫy[j] sự vui mừng.
13 Các bầy chiên tràn ngập đồng cỏ,
    Thóc lúa bao phủ các thung lũng,
    Chúng cùng nhau reo hò, ca hát.

Châm Ngôn 11:23

23 Điều mong ước của người công chính đều là phước lành;
    Còn hy vọng của kẻ ác là sự thịnh nộ.

New Vietnamese Bible (NVB)

New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)