The Daily Audio Bible
Today's audio is from the EHV. Switch to the EHV to read along with the audio.
Giá trị của sự khôn ngoan
28 “Bạc lấy ở mỏ lên,
và có nơi luyện vàng.
2 Sắt khai lên từ dưới đất,
và đồng được nung chảy từ đá.
3 Các thợ mỏ mang đèn đuốc,
và đi tìm sâu trong mỏ để kiếm quặng nơi tối tăm.
4 Thợ mỏ đào hầm xa chỗ người ở,
nơi chưa ai đặt chân đến;
họ làm việc xa người ta,
lắc lư và đong đưa trên dây thừng.
5 Thực phẩm mọc trên mặt đất,
nhưng trong lòng đất lửa cháy ngùn ngụt.
6 Người ta tìm được ngọc trong đá,
và bụi vàng cũng nằm trong đá.
7 Chim ưng không biết lối đi đến đó;
chim phượng hoàng cũng chưa thấy đường đi.
8 Dã thú chưa hề dẫm đến,
và chưa có sư tử nào đi ngang qua.
9 Thợ mỏ đập đá lửa,
và đào nơi chân núi.
10 Họ đào hầm xuyên qua đá
và thấy được của báu trong đó.
11 Họ tìm nguồn sông,
và mang những điều bí ẩn ra ánh sáng.
12 Nhưng sự khôn ngoan tìm được ở đâu,
sự thông sáng sống nơi nào?
13 Người ta không hiểu được giá trị của khôn ngoan;
không thể tìm được nó giữa vòng người sống.
14 Đại dương sâu nói, ‘Tôi đâu có giữ nó,’
biển cả cũng bảo, ‘Nó cũng chẳng có ở đây với tôi.’
15 Sự khôn ngoan không thể mua được bằng vàng,
giá trị nó cũng không cân được bằng bạc.
16 Cũng không thể mua được nó bằng vàng ròng,
hay bằng ngọc mã não hoặc bích ngọc.
17 Vàng và pha lê cũng không có giá trị bằng sự khôn ngoan,
không ai mua được nó bằng nữ trang làm bằng vàng.
18 San hô và bích ngọc chẳng đáng nói đến,
giá trị của sự khôn ngoan vượt hơn hồng ngọc.
19 Hoàng ngọc của xứ Ê-thi-ô-bi không thể sánh được với sự khôn ngoan;
vàng ròng thượng hạng cũng không mua nó được.
20 Vậy sự khôn ngoan ở đâu mà ra,
sự thông sáng sống nơi nào?
21 Nó bị giấu kín khỏi mắt mọi loài sống,
chim trời cũng không biết đến.
22 Sự hủy diệt và sự chết [a] bảo,
‘Chúng tôi đã nghe về nó.’
23 Chỉ có Thượng Đế hiểu đường dẫn đến khôn ngoan,
chỉ một mình Ngài biết sự khôn ngoan ở chỗ nào,
24 vì Ngài nhìn đến nơi xa nhất trên đất,
và thấy mọi vật dưới bầu trời.
25 Khi Thượng Đế ban quyền lực cho gió,
và định chừng mực cho nước,
26 khi Ngài đặt luật lệ cho mưa,
và vạch lối đi cho giông bão,
27 thì Ngài nhìn vào sự khôn ngoan và ấn định trị giá của nó;
Ngài đem nó ra trắc nghiệm.
28 Rồi Ngài bảo con người,
‘Kính sợ Thượng Đế là khôn ngoan;
tránh xa điều ác là thông sáng.’”
Gióp tiếp tục biện luận
29 Gióp tiếp tục lên tiếng:
2 “Tôi mơ ước về những tháng ngày trước đây,
khi Thượng Đế trông nom tôi.
3 Ngọn đèn CHÚA chiếu trên đầu tôi,
và ánh đèn Ngài soi đường khi tôi đi trong tăm tối.
4 Tôi mơ ước ngày tôi còn sung túc,
khi tôi còn tận hưởng tình thân hữu với Thượng Đế
cùng các phúc lành của Ngài cho gia đình tôi.
5 Lúc đó Đấng Toàn Năng vẫn còn ở với tôi,
và con cái tôi sống chung quanh tôi.
6 Lối đi tôi còn dầm mỡ sữa,
và đá phun dầu ô-liu thượng hạng [b] ra cho tôi.
7 Tôi đi đến cửa thành,
ngồi nơi công viên cùng với các bô lão.
8 Khi các thanh niên thấy tôi liền tránh qua một bên,
và người già đứng lên tỏ dấu tôn kính.
9 Những kẻ tai mắt thôi nói,
và lấy tay che miệng.
10 Tiếng nói của các kẻ tai mắt ngưng bặt,
như thể lưỡi họ bị kẹt nơi vòm họng.
11 Ai nghe đến tôi đều nói tốt về tôi,
những kẻ thấy tôi đều ca ngợi tôi,
12 vì tôi cứu giúp kẻ nghèo đang kêu xin,
và trẻ mồ côi không ai giúp đỡ.
13 Người hấp hối chúc phước cho tôi,
tôi làm cho lòng người góa bụa hát mừng.
14 Tôi mặc lấy nếp sống phải lẽ như áo quần;
và khoác sự công chính vào như áo dài và khăn vành.
15 Tôi là con mắt cho kẻ mù và chân cho kẻ què.
16 Tôi như cha của người túng quẫn,
tôi giúp người lạ thắng kiện.
17 Tôi bẻ gãy nanh kẻ ác,
và cướp tù nhân ra khỏi nanh vuốt chúng.
18 Tôi thầm nghĩ, ‘Tôi sẽ sống nhiều ngày như cát,
và sẽ qua đời trong nhà mình.
19 Rễ của tôi ăn sâu xuống tới nước.
Sương mai sẽ đọng trên cành suốt đêm.
20 Vinh dự sẽ luôn luôn đến với tôi,
và tôi luôn có sức mạnh [c].’
21 Người ta sẽ lắng nghe và im lặng chờ tôi cho ý kiến.
22 Sau khi tôi dứt lời, họ không còn gì để thêm.
Lời tôi rót êm nhẹ vào lỗ tai họ.
23 Họ mong chờ tôi như chờ cơn mưa xuống
và uống lời nói tôi như uống mưa xuân.
24 Tôi mỉm cười khi họ không tin,
và sự đồng ý của tôi vô cùng quan trọng đối với họ.
25 Tôi chọn lối đi cho họ và là lãnh tụ của họ.
Tôi sống như vua ở giữa quân sĩ mình,
như kẻ an ủi người buồn thảm.”
30 “Nhưng nay kẻ trẻ tuổi hơn tôi chế nhạo tôi.
Trước kia tôi không cho cha chúng
ngồi chung với chó giữ chiên tôi là khác.
2 Sức mạnh của chúng giúp ích gì cho tôi,
vì chúng không còn sức để làm việc.
3 Chúng gầy còm vì đói,
và lang thang ban đêm trong đất khô khan cằn cỗi.
4 Chúng gom góp các bụi cây trong sa mạc,
và ăn rễ của cây dùng làm chổi.
5 Chúng buộc phải sống xa loài người;
người ta tri hô sau chúng như kẻ trộm.
6 Chúng sống giữa những lòng suối cạn,
trong các hang hốc và giữa các tảng đá.
7 Chúng tru như thú vật giữa lùm cây,
và xúm xít trong bụi gai.
8 Chúng là bọn du đãng vô danh,
bị đuổi ra khỏi đất.
9 Bây giờ chúng đặt bài hát chế giễu tôi;
tên tôi là trò cười cho chúng.
10 Chúng ghét và xa lánh tôi,
chúng không ngần ngại phỉ nhổ vào mặt tôi.
11 Thượng Đế đã lấy sức mạnh tôi đi, khiến tôi khổ sở,
cho nên chúng trút đổ cơn giận vào tôi.
12 Chúng tấn công tôi bên phải.
Chúng giăng bẫy trên bước chân tôi,
đắp mô để tấn công và tiêu diệt tôi như thành lũy.
13 Chúng phá đường tôi đi
tìm cách tiêu diệt tôi,
không ai cứu giúp tôi.
14 Chúng nhào đến tôi như chui qua lỗ thủng trong tường,
chúng lăn xả đến giữa đống gạch vụn.
15 Tôi bị kinh hoảng vây phủ,
Chúng thổi bay danh dự tôi như cơn gió mạnh,
và sự an toàn tôi biến đi như mây khói.
16 Bây giờ đời tôi gần tàn,
các tháng ngày tôi đầy dẫy khốn khổ.
17 Ban đêm xương cốt tôi đau buốt;
cơn nhức nhối không hề dứt.
18 Thượng Đế dùng quyền lớn túm lấy áo quần tôi,
và siết cổ áo tôi.
19 Ngài ném tôi vào bùn đất,
tôi trở thành bụi đất lẫn tro.
20 Tôi kêu cứu cùng Ngài, Thượng Đế ôi,
nhưng Ngài không thèm đáp;
Tôi đứng lên nhưng Ngài chỉ nhìn tôi.
21 Ngài đã nổi giận cùng tôi không nương tay;
và dùng cánh tay mạnh mẽ của Ngài tấn công tôi.
22 Ngài giật tôi và ném tôi vào gió,
rồi quăng tôi lăn lóc trong giông bão.
23 Tôi biết Ngài sẽ kéo tôi đến chỗ chết,
đến nơi tất cả các kẻ sống phải đi đến.
24 Hẳn nhiên không ai muốn làm hại người khốn cùng,
khi người kêu cứu trong lúc khốn khó.
25 Tôi kêu cứu giùm cho những kẻ đang gặp khốn đốn;
Tôi buồn bã thay cho người nghèo khó.
26 Nhưng khi tôi trông mong điều thiện,
thì điều ác xảy đến cho tôi;
khi tôi tìm ánh sáng thì bóng tối chụp đến.
27 Tôi luôn luôn bực dọc;
những ngày đau khổ đang ở trước tôi.
28 Người tôi hóa đen nhưng không phải vì rám nắng.
Tôi đứng giữa nơi công cộng kêu cứu.
29 Tôi kết nghĩa anh em với chó hoang và bạn bè với chim đà điểu.
30 Da tôi thâm đen và tróc ra từng lớp,
toàn thân tôi nóng bừng lên vì sốt.
31 Đờn cầm tôi lên dây ca bài thiểu não,
và tiếng sáo trổi giọng bi ai.”
Nỗi lo âu của Phao-lô đang khi ở Trô-ách
12 Khi tôi đến thành Trô-ách để rao giảng Tin Mừng của Chúa Cứu Thế thì thấy Ngài đã cho tôi một cơ hội tốt tại đó. 13 Nhưng tôi không an tâm vì không gặp anh em tôi là Tít ở đó. Cho nên tôi từ giã các anh chị em ở Trô-ách để lên đường qua Ma-xê-đoan.
Sự đắc thắng trong Chúa Cứu Thế
14 Nhưng tạ ơn Thượng Đế, Đấng lúc nào cũng đưa chúng ta đến đắc thắng trong Chúa Cứu Thế. Ngài dùng chúng tôi rải sự hiểu biết về Ngài khắp nơi như hương thơm. 15 Của lễ chúng tôi dâng cho Thượng Đế là hương thơm của Chúa Cứu Thế ở giữa những người được cứu và những người bị chết mất. 16 Đối với những kẻ bị chết mất, chúng tôi là mùi của sự chết đưa đến cái chết, nhưng đối với người được cứu, chúng tôi là mùi thơm của sự sống đưa đến sự sống. Ai có thể làm được điều ấy? 17 Chúng tôi không thủ lợi bằng cách buôn bán lời của Thượng Đế như nhiều người khác đã làm nhưng trong Chúa Cứu Thế chúng tôi nói ra lời chân thật như những sứ giả của Thượng Đế đứng trước mặt Ngài.
Quyển 2
(Thi thiên 42-72)
Mong được gần Chúa
Soạn cho nhạc trưởng. Bài mạch-kinh của con cháu Cô-rê.
42 Thượng Đế ôi, tôi khao khát Ngài
như con nai thèm suối nước.
2 Tôi khát khao Thượng Đế hằng sống.
Chừng nào tôi mới được đi gặp Ngài?
3 Ngày đêm nước mắt làm thức ăn cho tôi.
Người ta luôn luôn hỏi tôi, “Thượng Đế anh đâu?”
4 Khi tôi nhớ lại thời tươi đẹp ấy,
thì tôi thốt ra nỗi lòng của tôi.
Trước kia tôi thường đi cùng dân chúng,
hướng dẫn họ vào đền thờ để hát ca ngợi Ngài.
5 Tại sao tôi buồn bã đến thế?
Tại sao tôi bực dọc đến thế?
Tôi phải tiếp tục hi vọng nơi Thượng Đế,
và sẽ vẫn ca ngợi Ngài là Cứu Chúa
6 và Thượng Đế tôi.
Tôi rất buồn thảm.
Tôi nghĩ đến Ngài nơi nguồn sông Giô-đanh,
gần đỉnh núi Hẹt-môn và núi Mít-xa.
7 Thác lũ của Ngài vang động.
Những đợt sóng Chúa ập vào tôi [a].
8 Mỗi ngày Chúa tỏ lòng nhân từ của Ngài cùng tôi.
Mỗi tối tôi hát ca ngợi Ngài,
như lời cầu nguyện cùng Thượng Đế hằng sống.
9 Tôi thưa cùng Thượng Đế,
là Khối Đá của tôi rằng,
“Sao Chúa quên tôi?
Tại sao tôi buồn thảm và bị kẻ thù quấy rối?”
10 Những sự sỉ nhục của kẻ thù muốn giết chết tôi.
Chúng luôn luôn hạch hỏi,
“Thượng Đế anh đâu rồi?”
11 Tại sao tôi buồn thảm?
Tại sao tôi bực dọc?
Tôi sẽ tiếp tục đặt niềm hi vọng nơi Chúa,
và sẽ vẫn ca ngợi Ngài
là Cứu Chúa và là Thượng Đế tôi.
7 Kẻ giàu quản trị người nghèo,
ai mắc nợ là tôi tớ của chủ nợ.
© 2010 Bible League International