Bible in 90 Days
Lịch Sử Vua Đa-vít
10 Người Phi-li-tin giao chiến với Y-sơ-ra-ên; người Y-sơ-ra-ên bỏ chạy trước mặt người Phi-li-tin; họ ngã gục và bị giết tại núi Ghinh-bô-a. 2 Quân Phi-li-tin truy nã Sau-lơ và các con trai người; chúng giết chết các con trai của Sau-lơ là Giô-na-than, A-bi-na-đáp và Manh-ki-sua. 3 Trận chiến trở nên dữ dội chung quanh Sau-lơ; những binh sĩ dùng cung bắn người và người bị tên bắn trúng thương.
4 Sau-lơ nói với người mang binh khí hầu mình, hãy rút gươm ngươi đâm chết ta đi kẻo những kẻ không cắt bì kia đến và sỉ nhục ta. Nhưng kẻ vác binh khí không dám làm vì quá sợ hãi. Vì thế Sau-lơ lấy gươm và ngã người đâm vào gươm. 5 Người vác binh khí thấy Sau-lơ chết thì cũng ngã người đâm vào gươm chết theo. 6 Bấy giờ, Sau-lơ, ba con trai và cả nhà người đều chết.
7 Khi người Y-sơ-ra-ên ở nơi đồng bằng thấy quân Y-sơ-ra-ên bỏ chạy, Sau-lơ và các con người chết thì bỏ thành chạy trốn; dân Phi-li-tin vào và chiếm lĩnh các thành ấy.
8 Ngày hôm sau, người Phi-li-tin đến để tước đoạt đồ đạc của những kẻ tử trận; họ thấy Sau-lơ và các con trai người gục chết trên núi Ghinh-bô-a. 9 Chúng tước đoạt đồ đạc của Sau-lơ, chặt đầu và lấy binh khí người; chúng cũng sai người đi khắp vùng Phi-li-tin loan báo cho các thần và dân mình. 10 Chúng để binh khí của Sau-lơ trong đền các thần mình còn đầu người thì treo tại đền thần Đa-gôn. 11 Khi dân cư ở Gia-bê Ga-la-át nghe về tất cả những điều dân Phi-li-tin đã làm cho Sau-lơ; 12 những người mạnh mẽ đồng đứng lên, lấy xác của Sau-lơ và các con người đem về Gia-bê và chôn cất hài cốt họ dưới cây sồi tại Gia-bê, rồi họ kiêng ăn bảy ngày.
13 Như vậy, Sau-lơ chết vì tội bất trung với CHÚA; người không tuân giữ lời dạy của CHÚA, lại còn cầu vấn sự hướng dẫn của đồng bóng; 14 Sau-lơ không cầu vấn CHÚA và Ngài giết người đi, chuyển vương quốc của người cho Đa-vít, con trai Y-sai.
Đa-vít Chiếm Thành Giê-ru-sa-lem
11 Toàn thể Y-sơ-ra-ên kéo đến cùng Đa-vít tại Hếp-rôn và nói rằng: “Kìa, chúng tôi vốn là cốt nhục của ông. 2 Trước kia, ngay cả khi Sau-lơ còn là vua, chính ông là người lãnh đạo trong ngoài của Y-sơ-ra-ên. CHÚA, chính Đức Chúa Trời đã phán cùng ông rằng: ‘Ngươi sẽ chăn dắt Y-sơ-ra-ên, dân ta; ngươi sẽ là người cai trị dân Y-sơ-ra-ên của ta.’ ”
3 Bấy giờ tất cả các trưởng lão của Y-sơ-ra-ên đến cùng vua tại Hếp-rôn. Đa-vít kết ước với họ trước mặt CHÚA tại Hếp-rôn và họ xức dầu tấn phong Đa-vít làm vua Y-sơ-ra-ên theo như lời CHÚA phán bởi Sa-mu-ên. 4 Đa-vít và cả Y-sơ-ra-ên tiến về Giê-ru-sa-lem, tức là Giê-bu. Người Giê-bu-sít là dân bản xứ đang ở đó. 5 Dân Giê-bu nói với Đa-vít rằng ông không thể vào đồn lũy này được. Nhưng Đa-vít chiếm lĩnh đồn Si-ôn, tức là thành Đa-vít. 6 Đa-vít tuyên bố: “Ai tấn công dân Giê-bu-sít đầu tiên sẽ được làm tướng, làm trưởng.” Giô-áp, con trai Xê-ru-gia, tiến lên tấn công trước tiên nên ông được làm tướng. 7 Đa-vít cư trú trong đồn nên được gọi là thành Đa-vít. 8 Đa-vít xây dựng các khu vực chung quanh thành, từ Mi-lô đến các vùng chung quanh và Giô-áp sửa chữa phần còn lại của thành. 9 Đa-vít ngày càng cường thịnh vì CHÚA Vạn Quân ở cùng người.
10 Đây là các tướng lãnh giữa vòng những chiến sĩ dũng mãnh của Đa-vít; họ là những người hỗ trợ mạnh mẽ vương quốc của ông, cùng toàn thể Y-sơ-ra-ên tấn phong Đa-vít làm vua theo như lời CHÚA đã hứa về nước Y-sơ-ra-ên. 11 Họ gồm có: Gia-sô-bê-am, con trai của Hác-mô-ni, quan trưởng;[a] người đã dùng giáo chống lại 300 người và giết chúng trong một trận giao chiến.
12 Kế đến là Ê-lê-a-sa, con trai Đô-đô ở A-hô-a; người là một trong ba dũng sĩ. 13 Người ở cùng Đa-vít tại Pha-đa-mim khi quân Phi-li-tin tập họp lại để giao chiến. Ở đó có một cánh đồng đầy lúa mạch và quân lính bỏ chạy trước quân Phi-li-tin; 14 nhưng những người này đứng giữa đồng chống cự và đánh tan quân Phi-li-tin; như thế CHÚA ban cho họ một cuộc chiến thắng lớn.
15 Ba người trong số ba mươi tướng đi xuống hang đá A-đu-lam, đến cùng Đa-vít. Lúc ấy quân Phi-li-tin đang đóng trại tại thung lũng Rê-pha-im. 16 Bấy giờ Đa-vít ở trong đồn và quân đồn trú Phi-li-tin đang ở tại Bết-lê-hem. 17 Đa-vít khát nước và nói: “Ước gì có ai đem cho ta miếng nước từ giếng bên cửa thành Bết-lê-hem.” 18 Ba người này băng ngang qua trại quân Phi-li-tin, múc nước từ giếng bên cửa thành Bết-lê-hem đem về cho Đa-vít. Nhưng Đa-vít không chịu uống nước; ông đổ nước ra trước mặt CHÚA 19 và nói: “Xin Đức Chúa Trời giữ tôi không làm điều này. Làm sao ta có thể uống máu của những người này vì họ đã liều mạng sống mình để lấy nước?” Như thế Đa-vít không chịu uống nước. Đó là những việc ba người dũng sĩ đã làm.
20 A-bi-sai, em của Giô-áp, là quan trưởng; người dùng giáo chống lại ba trăm người và giết chúng nên người cũng nổi danh trong số ba người ấy. 21 Người được tôn trọng hơn trong ba người và trở nên người chỉ huy của họ nhưng người không bằng ba người kia.
22 Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa ở Cáp-xê-ên, một chiến sĩ dũng mãnh, có nhiều chiến công lớn. Người đã giết hai người con của A-ri-ên, người Mô-áp. Vào một ngày tuyết giá kia, người đi xuống một cái hố và giết một con sư tử. 23 Người cũng đánh giết một người Ai Cập cao hai mét ba dù người Ai Cập này cầm trong tay một cây giáo lớn như cây trục máy dệt. Bê-na-gia dùng một khúc cây đánh với người ấy; người cướp lấy cây giáo nơi tay người Ai Cập và giết người bằng cây giáo ấy. 24 Đó là những việc Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, đã làm; người cũng nổi tiếng trong số ba dũng sĩ. 25 Trong toán ba mươi dũng sĩ, người rất được tôn trọng nhưng không ở trong số ba người kia. Vua Đa-vít đặt người chỉ huy quân cận vệ của mình.
26 Những dũng sĩ mạnh mẽ khác là:
A-sa-ên, em của Giô-áp;
Ên-ca-na, con trai của Đô-đô người Bết-lê-hem;
27 Sa-mốt, người Ha-rôn;
Hê-lết, người Pha-lôn;
28 Y-ra, con trai của Y-kết, người Thê-cô-a;
A-bi-ê-se ở A-na-tốt;
29 Si-bê-cai ở Hu-xa;
Y-lai ở A-hô-a;
30 Ma-ha-rai ở Nê-tô-pha;
Hê-lết, con trai của Ba-a-na ở Nê-tô-pha;
31 Y-tai, con trai của Ri-bai ở Ghi-bê-a, thuộc con cháu Bên-gia-min;
Bê-na-gia ở Phi-ra-thôn;
32 Hu-rai ở Na-ha-lê Ga-ách;
A-bi-ên ở A-ra-ba;
33 Ách-ma-vết ở Ba-hu-rim;
Ê-li-ác-ba ở Sa-anh-bôn;
34 Bê-nê-ha-sem ở Ghi-xôn;
Giô-na-than, con trai của Sa-ghê ở Ha-ra;
35 A-hi-giam, con trai của Sa-ca ở Ha-ra;
Ê-li-pha, con trai của U-rơ;
36 Hê-phê ở Mê-kê-ra;
A-hi-gia ở pha-lôn;
37 Hết-rô ở Cạt-mên;
Na-a-rai, con trai của Ê-bai;
38 Giô-ên, em của Na-than;
Mi-bê-ha, con trai của Ha-gơ-ri;
39 Xê-léc là người Am-môn;
Na-ha-rai ở Bê-ê-rốt, là người vác binh khí của Giô-áp; con trai của Xê-ru-gia.
40 Y-ra ở Giê-the;
Ga-rép cũng ở Giê-the;
41 U-ri người Hê-tít;
Xa-bát, con trai của Ạc-lai;
42 A-đi-na, con trai của Si-xa, người Ru-bên; người là một trưởng tộc Ru-bên và có ba mươi người theo mình.
43 Ha-nan, con trai của Ma-a-ca;
Giô-sa-phát ở Mê-then;
44 U-xia ở Ách-ta-rốt;
Sa-ma và Giê-hi-ên, con trai của Hô-tham ở A-rô-e;
45 Giê-đi-a-ên, con trai của Sim-ri
và Giô-ha, em người, là người Thi-sít;
46 Ê-li-ên ở Ma-ha-vim;
Giê-ri-bai và Giô-sa-via, con trai của Ên-na-am;
Gít-ma là người Mô-áp;
47 Ê-li-ên, Ô-bết và Gia-a-si-ên, là người Bết-sô-ba.
Những Người Theo Đa-vít Khi Sau-lơ Còn Sống
12 Đây là những người đã đến theo Đa-vít tại Xiếc-lác trong khi ông trốn tránh mặt vua Sau-lơ, con trai của Kích; họ là những người trong số các dũng sĩ đã chiến đấu giúp Đa-vít. 2 Họ có thể sử dụng tay trái cũng như tay phải, để ném đá hay bắn cung tên. Họ là họ hàng của Sau-lơ thuộc bộ tộc Bên-gia-min.
3 Đứng đầu là A-hi-ê-xe và Giô-ách, con trai của Sê-ma ở Ghi-bê-a; Giê-xi-ên và Phê-lết, con trai của Ách-ma-vết; Bê-ra-ca và Giê-hu ở A-na-tốt; 4 Ghít-ma-giai ở Ga-ba-ôn, là một dũng sĩ và là trưởng trong số ba mươi người; Giê-rê-mi, Gia-ha-xi-ên, Giô-ha-nan, Giô-xa-bát ở Ghê-đê-ra; 5 Ê-lu-xai; Giê-ri-mốt; Bê-a-lia; Sê-ma-ri-a; Sê-pha-tia ở Ha-rốp; 6 Ên-ca-na; Di-si-gia; A-xa-rên; Giô-ê-xe và Gia-sô-bê-am, người Cô-rê; 7 Giô-ê-lê và Xê-ba-đia, con trai của Giê-rô-ham ở Ghê-đô.
8 Một số người Gát tại đồn lũy trong sa mạc đầu quân theo Đa-vít. Họ là những dũng sĩ mạnh mẽ, chiến sĩ tinh nhuệ trận mạc, sử dụng khiên và giáo; diện mạo như sư tử, nhanh nhẹn như linh dương trên núi.
9 Đứng đầu là Ê-xe, Ô-ba-đia thứ nhì, Ê-li-áp thứ ba,
10 Mích-ma-na thứ tư, Giê-rê-mi thứ năm,
11 Ạt-tai thứ sáu, Ê-li-ên thứ bảy,
12 Giô-ha-nan thứ tám, Ên-xa-bát thứ chín,
13 Giê-rê-mi-a thứ mười, Mác-ba-nai thứ mười một.
14 Những người này là con cháu Gát, là tướng trong quân đội; người nhỏ nhất mạnh bằng trăm người, người lớn nhất bằng cả ngàn người. 15 Đây là những người đã vượt qua sông Giô-đanh vào tháng giêng khi nước sông tràn ngập hai bên bờ; họ đánh đuổi tất cả dân cư trong thung lũng về phía đông và phía tây.
16 Một số người Bên-gia-min và Giu-đa cũng tới đồn lũy theo Đa-vít. 17 Đa-vít ra đón họ và nói: “Nếu các ông đến với tinh thần hòa hảo và muốn hỗ trợ tôi thì lòng tôi cũng kết hiệp với các ông; nhưng nếu các ông mưu phản tôi để giúp địch thì nguyện Đức Chúa Trời của tổ tiên chúng ta thấy và đoán phạt các ông vì tay tôi không làm điều gì tàn bạo.”
18 Bấy giờ Thần của Chúa bao phủ A-ma-sai, người đứng đầu ba mươi người kia, nói:
“Tâu vua Đa-vít, chúng tôi thuộc về ngài;
Thưa con trai Y-sai, chúng tôi theo ngài;
Nguyện ngài được bình an, thịnh vượng;
Những người hỗ trợ ngài cũng được bình an vì Đức Chúa Trời phù hộ ngài.”
Đa-vít tiếp nhận họ và đặt họ đứng đầu các toán quân. 19 Một số người Ma-na-se về theo Đa-vít khi người theo quân Phi-li-tin chiến đấu chống lại Sau-lơ; nhưng họ không giúp gì cả vì sau khi bàn luận, các người lãnh đạo Phi-li-tin sa thải Đa-vít vì cho rằng: “Nếu nó qui phục chủ nó là Sau-lơ thì chúng ta sẽ mất đầu.” 20 Khi Đa-vít đến Xiếc-lác, có mấy người Ma-na-se về theo ông: Át-na, Giô-sa-bát, Giê-đi-a-ên, Mi-ca-ên, Giô-sa-bát, Ê-li-hu và Xi-lê-thai; họ là những người lãnh đạo cả ngàn quân thuộc bộ tộc Ma-na-se. 21 Họ hỗ trợ Đa-vít chống lại quân cướp vì họ đều là những dũng sĩ mạnh mẽ và là tướng trong đạo quân. 22 Mỗi ngày có thêm người đến theo và hỗ trợ Đa-vít cho đến khi người có một đạo quân lớn như đạo quân của Đức Chúa Trời.
23 Đây là số người của các đạo quân đã đến Hếp-rôn để trao vương quốc của Sau-lơ cho Đa-vít như lời CHÚA phán.
24 Người Giu-đa có 6,800 người; được trang bị khiên và giáo, sẵn sàng chiến đấu.
25 Người Si-mê-ôn có 7,100 dũng sĩ mạnh mẽ, sẵn sàng chiến đấu.
26 Người Lê-vi có 4,600 người. 27 Giê-hô-gia-đa, trưởng dòng A-rôn và 3,700 người.
28 Xa-đốc, một dũng sĩ trẻ, mạnh mẽ cùng với 22 người lãnh đạo trong nhà cha mình. 29 Người Bên-gia-min, họ hàng với Sau-lơ, có 3,000 người. Cho đến bấy giờ, đa số người Bên-gia-min còn trung thành với nhà Sau-lơ.
30 Người Ép-ra-im có 20,800 người, đều là những dũng sĩ mạnh mẽ danh tiếng trong họ nhà mình.
31 Nửa bộ tộc Ma-na-se, 18,000 người được cử ra theo tên để đến tấn phong Đa-vít làm vua.
32 Người Y-sa-ca, là những người hiểu biết thời thế, biết dân Y-sơ-ra-ên phải làm gì, có 200 trưởng tộc cùng tất cả họ hàng dưới sự hướng dẫn của họ.
33 Người Sa-bu-luân, có 50,000 người biết sử dụng đủ loại vũ khí, sẵn sàng ra trận; họ một lòng trung thành với Đa-vít.
34 Người Nép-ta-li, có 1,000 người chỉ huy cùng với 37,000 quân cầm khiên và giáo theo họ.
35 Người Đan, có 28,600 người sẵn sàng ra trận.
36 Người A-se, có 40,000 người sẵn sàng ra trận.
37 Còn về phía đông sông Giô-đanh, có 120,000 người Ru-bên, người Gát và một nửa bộ tộc Ma-na-se với đủ loại vũ khí chiến tranh.
38 Tất cả những người này đều là những chiến sĩ trong hàng ngũ chiến đấu, quyết tâm đến Hếp-rôn để tấn phong Đa-vít làm vua trên toàn cõi Y-sơ-ra-ên; tất cả những người lãnh đạo Y-sơ-ra-ên khác cũng một lòng tấn phong Đa-vít làm vua. 39 Họ ở lại với vua Đa-vít ba ngày và ăn uống vì họ hàng mình cung cấp cho. 40 Những người lân cận đến tận Y-sa-ca, Sa-bu-luân và Nép-ta-li cũng dùng lừa, lạc đà, la và bò chở thực phẩm đến. Họ cung cấp rất nhiều bột mì, bánh vả, bánh nho, rượu, dầu, bò và cừu vì có sự vui mừng trong nước Y-sơ-ra-ên.
Đa-vít Đem Rương Giao Ước Về
13 Bấy giờ Đa-vít tham khảo ý kiến những người chỉ huy ngàn quân và trăm quân cùng tất cả các quan.
2 Đa-vít nói với toàn thể hội chúng Y-sơ-ra-ên: “Nếu các người thấy tốt và hợp ý CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta, hãy sai người đi đến cùng anh chị em ở khắp xứ Y-sơ-ra-ên, cũng mời các thầy tế lễ, người Lê-vi trong các thành và vùng đồng quê, để tụ họp họ lại cùng chúng ta. 3 Chúng ta hãy đem Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời về cùng chúng ta vì trong thời Sau-lơ chúng ta không cầu vấn CHÚA.” 4 Cả hội chúng bằng lòng làm như thế vì họ thấy điều đó là phải.
5 Vậy, Đa-vít tụ họp tất cả người Y-sơ-ra-ên từ Si-hô ở Ai Cập đến tận cổng Ha-mát để đem Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời từ Ki-ri-át Giê-a-rim về. 6 Đa-vít và toàn thể người Y-sơ-ra-ên đi lên Ba-a-la, tức là Ki-ri-át Giê-a-rim, ở trong vùng Giu-đa để lấy Rương Giao Ước, là rương mang tên Đức Chúa Trời, tức là CHÚA, Đấng ngự giữa các chê-ru-bim.
7 Họ chở Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời trên một chiếc xe mới từ nhà A-bi-na-đáp; có U-xa và A-hi-ô hướng dẫn xe. 8 Vua Đa-vít và toàn thể người Y-sơ-ra-ên hết sức vui mừng nhảy múa trước mặt Đức Chúa Trời giữa tiếng hát, đàn hạc, đàn lia, trống cơm, chập chỏa và kèn.
9 Khi đến sân đạp lúa của Ki-đôn, U-xa đưa tay giữ lấy rương cho vững vì con bò vấp chân. 10 CHÚA nổi giận cùng U-xa và đánh phạt người vì người đã đưa tay đụng đến Rương Giao Ước, và người chết tại đó, ngay trước mặt Đức Chúa Trời.
11 Đa-vít giận vì CHÚA đã đổ cơn thịnh nộ trên U-xa, người gọi nơi ấy là Bê-rết U-xa cho đến ngày nay. 12 Ngày hôm ấy, Đa-vít sợ Đức Chúa Trời và nói rằng: “Làm sao ta có thể đem Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời về nhà ta được?” 13 Vậy, Đa-vít không đem Rương Giao Ước về nhà mình trong thành Đa-vít nhưng đem rương qua nhà Ô-bết Ê-đôm, người Gát. 14 Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời ở trong nhà của Ô-bết Ê-đôm ba tháng; CHÚA ban phước cho nhà Ô-bết Ê-đôm và mọi sự thuộc về người.
Sự Thịnh Vượng Của Nhà Vua Đa-vít
14 Hi-ram, vua thành Ty-rơ, gởi sứ giả đến cùng vua Đa-vít và cũng gởi gỗ bá hương, thợ nề, thợ mộc để xây cung điện cho vua. 2 Đa-vít biết rằng CHÚA đã thiết lập ông làm vua trên Y-sơ-ra-ên và vương quốc mình được hưng thịnh là vì dân Y-sơ-ra-ên của Ngài.
3 Khi ở tại Giê-ru-sa-lem vua Đa-vít lấy thêm vợ và có thêm con trai, con gái. 4 Đây là tên những người con sinh tại Giê-ru-sa-lem: Sa-mua, Sô-báp, Na-than, Sa-lô-môn, 5 Gi-ba, Ê-li-sua, Ên-bê-lết, 6 Nô-ga, Nê-phết, Gia-phia, 7 Ê-li-sa-ma, Bê-ên-gia-đa và Ê-li-phê-lết.
8 Khi dân Phi-li-tin nghe tin Đa-vít được xức dầu tấn phong làm vua trên toàn thể Y-sơ-ra-ên, toàn quân Phi-li-tin đi lên tìm Đa-vít. Vua Đa-vít nghe thế, đi ra đón chúng nó. 9 Bấy giờ quân Phi-li-tin đến và cướp phá thung lũng Rê-pha-im. 10 Vua Đa-vít cầu vấn Đức Chúa Trời: “Con có nên đi ra đánh quân Phi-li-tin không? Ngài có trao chúng nó vào tay con không?” CHÚA đáp: “Hãy đi ra, Ta sẽ trao chúng nó vào tay con.”
11 Vậy, họ tiến lên Ba-anh Phê-ra-xim và vua Đa-vít đánh bại quân Phi-li-tin ở đó. Đa-vít bảo: “Đức Chúa Trời đã dùng tay ta đánh tan quân thù như nước vỡ bờ, cho nên người ta gọi chỗ đó là Ba-anh Phê-ra-xim.” 12 Quân Phi-li-tin bỏ lại tại đó các thần tượng của mình; vua Đa-vít ra lệnh đốt chúng trong lửa.
13 Một lần nữa, quân Phi-li-tin lại cướp phá thung lũng. 14 Vua Đa-vít lại cầu vấn Đức Chúa Trời; Ngài đáp lời rằng: “Đừng đi lên theo chúng nó, nhưng hãy đi vòng quanh và tấn công chúng tại phía trước bụi cây bóng nước. 15 Khi ngươi nghe tiếng chân bước trên đầu cây bóng nước, hãy ra trận vì Đức Chúa Trời sẽ đi ra trước ngươi để đánh quân đội Phi-li-tin.” 16 Vua Đa-vít làm y như Đức Chúa Trời đã truyền; người đánh tan quân đội Phi-li-tin từ Ga-ba-ôn đến Ghê-xe. 17 Danh tiếng vua Đa-vít lan truyền khắp các vùng và CHÚA làm tất cả các nước đều sợ hãi vua.
Vua Đa-vít Rước Rương Giao Ước Về Giê-ru-sa-lem
15 Vua Đa-vít xây cung điện cho mình trong thành Đa-vít; người cũng chuẩn bị chỗ và dựng một trại cho Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời. 2 Bấy giờ vua Đa-vít nói rằng: “Không ai được khiêng Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời ngoại trừ những người Lê-vi vì CHÚA đã chọn họ để khiêng Rương Giao Ước và phụng vụ CHÚA đời đời.”
3 Vua Đa-vít triệu tập tất cả người Y-sơ-ra-ên về Giê-ru-sa-lem để đem Rương Giao Ước của CHÚA đến chỗ người đã chuẩn bị sẵn. 4 Vua Đa-vít tập họp con cháu A-rôn và Lê-vi:
5 Dòng dõi Kê-hát;
U-ri-ên, là lãnh đạo và họ hàng người; 120 người.
6 Dòng dõi Mê-ra-ri,
A-sa-gia là lãnh đạo và họ hàng người; 220 người.
7 Dòng dõi Ghẹt-sôn,
Giô-ên là lãnh đạo và họ hàng người; 130 người.
8 Dòng dõi Ê-li-sa-phan,
Sê-ma-gia là lãnh đạo và họ hàng người; 200 người.
9 Dòng dõi Hếp-rôn,
Ê-li-ên là lãnh đạo và họ hàng người; 80 người.
10 Dòng dõi U-xi-ên,
A-mi-na-đáp là lãnh đạo và họ hàng người; 112 người.
11 Vua Đa-vít gọi thầy tế lễ Xa-đốc và A-bia-tha cùng những người Lê-vi: U-ri-ên, A-sa-gia, Giô-ên, Sê-ma-gia, Ê-li-ên và A-mi-na-đáp. 12 Người bảo họ, các ngươi là những trưởng tộc Lê-vi, hãy thanh tẩy mình cùng anh em mình để khiêng Rương Giao Ước của CHÚA, tức là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, lên nơi ta đã chuẩn bị sẵn. 13 Vì lần trước, các ngươi đã không khiêng rương nên CHÚA, Đức Chúa Trời đã nổi cơn thịnh nộ cùng chúng ta. Chúng ta đã không thỉnh ý Ngài như cách Ngài truyền. 14 Vậy, các thầy tế lễ và người Lê-vi thanh tẩy chính mình rồi khiêng Rương Giao Ước của CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 15 Những người Lê-vi dùng đòn khiêng Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời trên vai y như Môi-se đã truyền theo lời của CHÚA.
16 Vua Đa-vít truyền cho các người lãnh đạo Lê-vi cử những anh em của họ là những người ca hát dùng đàn hạc, đàn lia, chập chỏa ca hát vui vẻ. 17 Người Lê-vi cử Hê-man, con trai Giô-ên và các anh em người, A-sáp, con trai của Bê-rê-kia; các con trai của Mê-ra-ri, họ hàng của chúng nó; Ê-than, con trai của Cu-sa-gia; 18 cùng với họ còn có những người họ hàng dòng thứ: Xa-cha-ri, Bên, Gia-xi-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, U-ni, Ê-li-áp, Bê-na-gia, Ma-a-sê-gia, Ma-ti-thia, Ê-li-phê-lêt, Mích-nê-gia, Ô-bết-Ê-đôm và Giê-i-ên là người giữ cổng.
19 Những người ca hát là Hê-man, A-sáp và Ê-than đánh chập chỏa đồng. 20 Xa-cha-ri, A-xi-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, U-ni, Ê-li-áp, Ma-a-sê-gia và Bê-na-gia chơi đàn lia theo điệu A-la-mốt. 21 Ma-ti-thia, Ê-li-phê-lêt, Mích-nê-gia, Ô-bết-Ê-đôm, Giê-i-ên và A-xa-xia dùng đàn hạc hướng dẫn theo điệu Sê-mi-ni. 22 Kê-na-nia, lãnh đạo của người Lê-vi về ca hát; ông coi việc ca hát vì có khả năng này.
23 Bê-rê-kia và Ê-ca-na giữ cổng trước Rương Giao Ước. 24 Sê-ba-nia, Giô-sa-phát, Nê-tha-na-ên, A-ma-xai, Xa-cha-ri, Bê-na-gia và Ê-li-ê-se là những thầy tế lễ thổi kèn trước Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời; Ô-bết-Ê-đôm và Giê-hi-gia giữ cổng trước Rương Giao Ước.
25 Vậy, vua Đa-vít, các trưởng lão Y-sơ-ra-ên và những người chỉ huy ngàn quân vui mừng đi rước Rương Giao Ước của CHÚA từ nhà Ô-bết-Ê-đôm. 26 Vì Đức Chúa Trời phù hộ những người Lê-vi khiêng Rương Giao Ước của CHÚA nên họ dâng tế lễ bảy con bò và bảy con chiên đực. 27 Vua Đa-vít và tất cả những người Lê-vi khiêng Rương Giao Ước, những người ca hát, Kê-na-nia, người đứng đầu những người ca hát đều mặc áo dài vải gai mịn; vua Đa-vít cũng đeo một cái ê-phót vải gai. 28 Toàn thể Y-sơ-ra-ên rước Rương Giao Ước của CHÚA trong tiếng reo hò, tiếng loa, tiếng kèn, chập chỏa cùng với đàn hạc, đàn lia. 29 Khi Rương Giao Ước của CHÚA vào thành Đa-vít, Mi-canh con gái vua Sau-lơ từ cửa sổ nhìn xuống thấy vua Đa-vít nhảy múa vui vẻ thì trong lòng khinh bỉ người.
Vua Đa-vít Phục Vụ Chúa Trong Đền Tạm
16 Người ta rước Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời và đặt trong trại mà vua Đa-vít đã dựng; họ cũng dâng tế lễ thiêu và tế lễ cầu an trước mặt Đức Chúa Trời. 2 Sau khi dâng tế lễ thiêu và tế lễ cầu an, vua Đa-vít nhân danh CHÚA chúc phước cho dân chúng. 3 Vua cũng ban cho mọi người Y-sơ-ra-ên, cả nam lẫn nữ, mỗi người một ổ bánh, một cái bánh chà là[b] và một cái bánh nho.
4 Vua lập một số người Lê-vi phụng vụ trước Rương Giao Ước của CHÚA, để cầu khẩn, cảm tạ và ca ngợi CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 5 A-sáp là trưởng, phó là Xa-cha-ri, rồi đến Giê-i-ên, Sê-mi-ra-mốt, Giê-hi-ên, Ma-ti-thia, Ê-li-áp, Bê-na-gia, Ô-bết-Ê-đôm và Giê-i-ên. Họ sử dụng các nhạc khí như đàn hạc, đàn lia; A-sáp đánh chập chỏa; 6 hai thầy tế lễ Bê-na-gia và Giê-i-ên thường xuyên thổi kèn trước Rương Giao Ước của Đức Chúa Trời.
7 Ngày hôm ấy, lần đầu tiên, vua Đa-vít ban lệnh cho A-sáp và họ hàng ông giữ nhiệm vụ cảm tạ CHÚA:
8 “Hãy cảm tạ CHÚA, cầu khẩn danh Ngài;
Hãy truyền bá công việc Ngài giữa các dân.
9 Hãy ca hát cho Ngài, hãy ca ngợi Ngài;
Hãy suy gẫm mọi công việc kỳ diệu của Ngài.
10 Hãy hân hoan trong danh thánh Ngài;
Nguyện lòng những người tìm kiếm CHÚA vui vẻ.
11 Hãy tìm CHÚA và sức mạnh của Ngài;
Hãy luôn luôn tìm kiếm mặt Ngài.
12 Hãy ghi nhớ những công việc kỳ diệu Ngài đã làm,
Những phép lạ và những phán xét Ngài đã phán;
13 Hỡi dòng dõi Y-sơ-ra-ên, tôi tớ Ngài,
Hỡi con cháu Gia-cốp, những người Ngài đã chọn.
14 Chính Ngài là CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta,
Ngài phán xét trên khắp trái đất.
15 Hãy ghi nhớ giao ước Ngài muôn đời
Và lệnh Ngài truyền đến ngàn thế hệ.
16 Tức là giao ước Ngài đã lập với Áp-ra-ham
Và lời thề cùng Y-sác;
17 Đạo luật Ngài đã xác lập
Với Gia-cốp, giao ước đời đời với Y-sơ-ra-ên.
18 Ngài phán: ‘Ta sẽ ban cho ngươi đất Ca-na-an
Làm phần cơ nghiệp;’
19 Khi ấy, dân ngươi rất ít,
Là những kẻ kiều cư trong xứ;
20 Lang thang từ nước này sang nước khác,
Từ dân này đến dân nọ.
21 Ngài không cho ai áp chế chúng,
Ngài quở trách các vua vì cớ họ.
22 Chớ đụng đến những kẻ được xức dầu của ta;
Cũng đừng hại các tiên tri của ta.
23 Mọi người trên trái đất, hãy ca hát cho CHÚA;
Hằng ngày hãy công bố sự cứu rỗi của Ngài.
24 Hãy tuyên xưng sự vinh quang của Ngài giữa các nước,
Những công việc kỳ diệu của Ngài giữa các dân.
25 Vì CHÚA là vĩ đại và rất đáng được ca ngợi;
Ngài đáng được kính sợ hơn hết thảy các thần.
26 Vì tất cả các thần của các dân chỉ là hình tượng
Nhưng CHÚA làm nên các tầng trời.
27 Trước mặt Ngài là huy hoàng và oai nghi,
Nơi Ngài ngự là sức mạnh và vui vẻ.
28 Hỡi các dân tộc, hãy dâng lên CHÚA,
Hãy dâng lên CHÚA vinh quang và sức mạnh.
29 Hãy dâng lên CHÚA vinh quang xứng với danh Ngài;
Hãy đem lễ vật đến trước mặt Ngài,
Hãy thờ lạy CHÚA trong sự huy hoàng thánh khiết.
30 Cả trái đất, hãy run sợ trước mặt Ngài;
Thật vậy, Ngài thiết lập thế giới và nó không lay chuyển.
31 Hỡi các tầng trời, hãy vui mừng; hỡi trái đất, hãy vui vẻ;
Hỡi dân cư các nước, hãy tuyên xưng: ‘CHÚA là vua cai trị.’
32 Biển và mọi vật trong biển gầm thét;
Đồng nội và mọi vật trong đó đều hân hoan.
33 Bấy giờ cây cối trong rừng sẽ ca hát vui vẻ
Trước mặt CHÚA,
Vì Ngài đến để phán xét trái đất.
34 Hãy cảm tạ CHÚA vì Ngài là thiện;
Tình yêu thương Ngài còn đến đời đời.”
35 Hãy nói: “Lạy Đức Chúa Trời, Đấng cứu rỗi chúng tôi, xin cứu rỗi chúng tôi;
Xin tập họp và giải cứu chúng tôi từ các nước
Để chúng tôi cảm tạ danh thánh Ngài
Và được vinh hiển trong khi ca ngợi Ngài.”
36 CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên
Đáng được chúc tụng đời đời.
Toàn dân hãy nói: “A-men! Ha-lê-lu-gia!”
37 Vua Đa-vít để A-sáp và họ hàng người ở lại đó, túc trực trước Rương Giao Ước của CHÚA và thường xuyên mỗi ngày phụng vụ Rương Giao Ước theo qui định. 38 Vua cũng đặt Ô-bết Ê-đôm và họ hàng người, sáu mươi tám người ở đó; Ô-bết Ê-đôm, con trai của Giê-đu-thun, và Hô-sa là người giữ cổng;
39 Vua lập thầy tế lễ Xa-đốc và những thầy tế lễ họ hàng người túc trực đền tạm của CHÚA, được đặt ở một nơi cao tại Ga-ba-ôn, 40 để thường xuyên mỗi sáng và chiều dâng tế lễ thiêu cho CHÚA trên bàn thờ tế lễ thiêu theo như mọi điều ghi chép trong luật của CHÚA đã truyền cho Y-sơ-ra-ên. 41 Cùng với những người ấy, Hê-man, Giê-đu-thun và những người chọn lựa khác được đề cử theo tên để cảm tạ CHÚA vì tình yêu thương Ngài còn đến đời đời. 42 Còn Hê-man và Giê-đu-thun sử dụng kèn, chập chỏa và những nhạc cụ dùng trong các bài hát ca tụng Đức Chúa Trời. Các con của Giê-đu-thun lo việc giữ cổng. 43 Tất cả mọi người ra về, ai về nhà nấy; còn vua Đa-vít trở về nhà để chúc phước cho gia đình mình.
Vua Đa-vít Muốn Xây Đền Thờ Chúa
17 Sau khi vua Đa-vít an cư trong cung điện mình, vua nói với tiên tri Na-than: “Này ta ở trong cung điện bằng gỗ bá hương còn Rương Giao Ước của CHÚA thì ở trong trại.” 2 Na-than đáp lời vua Đa-vít: “Vua hãy làm mọi điều lòng mình muốn vì Đức Chúa Trời ở cùng vua.” 3 Nhưng tối hôm ấy có lời của Đức Chúa Trời phán cùng Na-than:
4 “Hãy đi, nói với Đa-vít, tôi tớ ta, CHÚA phán như vầy: ‘Ngươi không phải là người sẽ xây đền thờ cho ta ngự.’ 5 Vì từ ngày ta đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập, ta không ở trong nhà. Ta đã di chuyển từ trại này sang trại kia, từ chỗ ở này đến chỗ ở nọ. 6 Trong mọi nơi ta đã đi cùng Y-sơ-ra-ên, có khi nào ta bảo cùng một trong những người lãnh đạo của Y-sơ-ra-ên, những người ta đã truyền chăn giữ dân ta, rằng: Sao các ngươi không xây cho ta một ngôi nhà bằng gỗ bá hương?”
7 Bây giờ, hãy nói với Đa-vít, tôi tớ ta, CHÚA Vạn Quân phán như vầy: “Ta đã đem ngươi ra từ đồng cỏ, từ một kẻ chăn cừu để làm người cai trị dân Y-sơ-ra-ên ta. 8 Ta đã ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi, diệt hết thù địch trước mặt ngươi; ta sẽ làm cho ngươi nổi danh như những người vĩ đại nổi danh trên thế giới. 9 Ta sẽ lập một nơi cho dân Y-sơ-ra-ên ta, ta sẽ trồng chúng nó tại đó để chúng có một quê hương và không bị quấy rối nữa; quân gian ác cũng sẽ không còn áp bức chúng như thuở ban đầu, 10 từ khi ta lập các người lãnh đạo trên dân Y-sơ-ra-ên ta, và ta sẽ bắt mọi kẻ thù địch qui phục ngươi. Ta công bố cho ngươi biết CHÚA sẽ xây cất một cung điện cho ngươi. 11 Khi phần ngươi đã mãn, trở về với tổ tiên, ta sẽ cho dòng dõi ngươi, một trong những con trai ngươi, sẽ đứng lên kế vị ngươi; ta sẽ lập vương quốc người vững chắc. 12 Người sẽ xây đền cho ta, ta sẽ lập ngai người bền vững mãi mãi. 13 Chính ta sẽ làm cha người và người sẽ là con ta và ta sẽ không rút lại tình yêu thương của ta khỏi người như ta đã rút lại khỏi kẻ tiền nhiệm ngươi. 14 Ta sẽ lập người trên nhà và trên vương quốc ta đời đời; ngai người sẽ được vững lập mãi mãi.” 15 Na-than trình lại tất cả những lời và mạc khải trên cho Đa-vít.
16 Bấy giờ vua Đa-vít đi vào, ngồi trước mặt CHÚA và thưa rằng: “Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời, con là ai? Gia đình con là gì mà Ngài đem con đến địa vị này. 17 Điều này dường như vẫn còn nhỏ trước mắt Chúa; lạy CHÚA, Đức Chúa Trời, Ngài cũng hứa cho nhà của tôi tớ Chúa một tương lai và coi con như một người cao quí nhất. 18 Đa-vít này không đủ lời để cảm tạ Chúa về sự vinh dự mà Ngài đã ban cho tôi tớ Ngài vì Ngài biết rõ tôi tớ Ngài. 19 Lạy CHÚA, vì tôi tớ Chúa và theo ý Chúa, Ngài đã làm điều lớn lao này và cho biết những điều vĩ đại. 20 Lạy CHÚA, không có ai như Ngài và như tai chúng tôi vẫn nghe, không có Đức Chúa Trời nào khác ngoài Ngài. 21 Có dân tộc nào trên trái đất như dân Ngài, một nước đặc biệt, là Y-sơ-ra-ên; Ngài đã đi ra, cứu chuộc cho mình một dân tộc; làm cho Danh Ngài vĩ đại và đáng kính sợ khi đánh đuổi các nước khỏi trước mặt dân Ngài, là dân Ngài đã cứu chuộc khỏi Ai Cập. 22 Ngài đã chọn dân Y-sơ-ra-ên làm dân của chính mình đời đời và chính CHÚA là Đức Chúa Trời của họ. 23 Giờ đây, lạy CHÚA, nguyện lời Ngài đã hứa cùng tôi tớ CHÚA và nhà người được thiết lập đời đời; xin Ngài hãy thực hiện điều Ngài đã hứa; 24 để Danh Ngài tồn tại và vĩ đại đời đời. Người ta sẽ nói: CHÚA Vạn Quân là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, là Đức Chúa Trời cho Y-sơ-ra-ên và nhà Đa-vít, tôi tớ Ngài được thiết lập trước mặt Ngài.
25 Thật vậy, lạy Đức Chúa Trời của con, Ngài đã bày tỏ cho tôi tớ Chúa rằng Ngài sẽ xây cho người một ngôi nhà, vì thế tôi tớ Chúa mới dám cầu nguyện trước mặt Ngài. 26 Giờ đây, lạy CHÚA, là Đức Chúa Trời, Ngài đã hứa cho tôi tớ Chúa điều tốt đẹp này. 27 Thật vậy, Ngài đã vui lòng ban phước cho nhà tôi tớ Chúa được tồn tại trước mặt Ngài đời đời; vì lạy CHÚA, chính Ngài đã ban phước thì nó sẽ được phước đời đời.”
Các Chiến Thắng Của Vua Đa-vít
18 Sau đó vua Đa-vít đánh bại quân Phi-li-tin và bắt người Phi-li-tin qui phục; vua cũng chiếm cứ thành Gát và các làng chung quanh của người Phi-li-tin. 2 Vua cũng đánh bại dân Mô-áp; người Mô-áp phải thần phục và triều cống vua Đa-vít. 3 Vua Đa-vít cũng đánh bại Ha-đa-rê-xe, vua Xô-ba tại Ha-mát, khi vua này đi lập quyền kiểm soát của mình trên sông Ơ-phơ-rát. 4 Vua Đa-vít chiếm 1,000 chiến mã, 7,000 kỵ binh, 20,000 lính bộ; vua cho cắt hết gân chân của ngựa kéo xe chỉ chừa lại 100 con.
5 Khi quân Sy-ri ở Đa-mách đến tiếp viện cho Ha-đa-xê-re, vua Xô-ba, vua Đa-vít đánh bại 22,000 quân Sy-ri. 6 Vua Đa-vít lập đồn trong Sy-ri của Đa-mách; người Sy-ri phải thần phục và triều cống vua Đa-vít. CHÚA cho vua Đa-vít đi đến đâu, chiến thắng đến đó. 7 Vua Đa-vít lấy các khiên bằng vàng mà các tướng của Ha-đa-rê-xe mang và đem về Giê-ru-sa-lem. 8 Vua cũng lấy rất nhiều đồng từ các thành Ti-bát và Cun của Ha-đa-rê-xe; sau này vua Sa-lô-môn dùng đồng ấy làm bồn nước, cột và những vật dụng khác. 9 Khi Tô-hu, vua Ha-mát nghe tin vua Đa-vít đánh bại toàn quân của Ha-đa-rê-xe, vua Xô-ba; 10 người sai con trai mình là Ha-đô-ram đến chào và chúc mừng vua Đa-vít vì người đã chiến thắng Ha-đa-rê-xe. Vua Tô-hu cũng hay có chiến tranh với Ha-đa-rê-xe; vua gửi đủ thứ vật dụng bằng vàng, bạc và đồng đến tặng vua Đa-vít.
11 Vua Đa-vít dâng hiến những vật dụng này cho CHÚA cùng với bạc, vàng vua đã chiếm được từ các nước Ê-đôm, Mô-áp, A-môn, Phi-li-tin và A-ma-léc. 12 A-bi-sai, con trai Xê-ru-gia đánh bại 18,000 quân Ê-đôm tại thung lũng Muối. 13 Người lập các đồn tại Ê-đôm và người Ê-đôm phải thần phục vua Đa-vít. CHÚA cho vua Đa-vít đi đến đâu, chiến thắng đến đó.
14 Như thế, vua Đa-vít trị vì trên toàn thể Y-sơ-ra-ên; người làm điều công bình chính trực cho toàn dân. 15 Giô-áp, con trai Xê-ru-gia, thống lĩnh quân đội; Giô-sa-phát, con trai A-hi-lút, thượng thư bộ lễ; 16 Xa-đốc, con trai A-hi-túp và A-bi-mê-léc, con trai A-bi-tha, làm thầy tế lễ; Sa-vê-sa làm thư ký; 17 Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, chỉ huy người Kê-rê-thít và người Phê-lê-thít; còn các con trai vua Đa-vít đều là những thủ lĩnh bên cạnh vua.
Chiến Thắng Dân Am-môn
19 Sau một thời gian, Na-hách, vua dân Am-môn qua đời, con trai người lên kế vị. 2 Vua Đa-vít nói: “Ta sẽ lấy tình thương mà đối xử với Ha-nun, con trai của Na-hách, vì cha người đã lấy tình thương đối xử với ta.” Vua Đa-vít gửi sứ giả đến chia buồn với Ha-nun về vua cha. Vậy, các bề tôi của vua Đa-vít đến cùng Ha-nun trong đất Am-môn để chia buồn cùng vua. 3 Nhưng các tướng lãnh Am-môn nói với vua rằng: “Ngài tưởng Đa-vít sai người đến chia buồn với ngài là vì tôn kính vua cha sao? Không phải các bề tôi của hắn đến với ngài để quan sát, do thám và lật đổ đất nước này sao?” 4 Như thế Ha-nun bắt các bề tôi của Đa-vít, cạo râu, cắt vạt áo đến lưng rồi đuổi về.
5 Người ta báo cho vua Đa-vít tình cảnh của những người này; vua sai người đi đón các sứ giả và bảo họ ở tại thành Giê-ri-cô cho đến khi râu mọc lại rồi hãy trở về vì họ rất hổ thẹn. 6 Khi dân Am-môn thấy mình trở nên như mùi hôi tanh đối với Đa-vít, vua Ha-nun và dân Am-môn sai người đem một ngàn ta-lâng bạc[c] đi mướn xe chiến mã và kỵ binh của A-ram Na-ha-ra, A-ram Ma-a-ca và Xô-ba. 7 Họ mướn 32,000 xe chiến mã cùng vua Ma-a-ca và quân đội người; chúng đến và đóng quân phía trước Mê-đê-ba. Còn dân Am-môn từ các thành của họ tụ họp lại và tiến ra chiến trận.
8 Nghe như thế, vua Đa-vít cử Giô-áp đem cả đạo quân ra, toàn là dũng sĩ. 9 Người Am-môn tiến ra, dàn trận tại cổng thành; còn các vua đã đến thì đóng nơi đồng trống.
10 Khi thấy quân địch dàn trận phía trước lẫn phía sau mình, Giô-áp chọn những binh sĩ tinh nhuệ nhất của Y-sơ-ra-ên và đặt họ đối đầu với quân Sy-ri. 11 Quân còn lại ông trao cho A-bi-sai, em mình chỉ huy, và đặt họ đối phó với quân Am-môn. 12 Giô-áp bảo: “Nếu quân Sy-ri mạnh hơn anh, em sẽ tiếp cứu anh; nếu quân Am-môn mạnh hơn em, anh sẽ tiếp cứu em. 13 Hãy mạnh mẽ và can đảm chiến đấu cho dân tộc chúng ta, cho các thành của Đức Chúa Trời chúng ta. CHÚA sẽ làm điều tốt đẹp theo mắt Ngài.” 14 Bấy giờ Giô-áp tiến quân tấn công quân Sy-ri và chúng bỏ chạy trước mặt người. 15 Quân Am-môn thấy quân Sy-ri bỏ chạy cũng chạy trốn trước mặt A-bi-sai, em Giô-áp; chúng chạy vào thành mình. Như vậy Giô-áp trở về Giê-ru-sa-lem.
16 Khi người Sy-ri thấy mình bị thua quân Y-sơ-ra-ên; họ gởi sứ giả cầu viện quân Sy-ri từ bên kia sông Ơ-phơ-rát đến; có tướng Sô-phác của đạo quân Ha-đa-rê-xe thống lĩnh. 17 Khi hay tin, Đa-vít tập họp toàn quân Y-sơ-ra-ên, vượt sông Giô-đanh, tiến ra trận; người dàn quân đối diện quân địch. Đa-vít dàn quân giao chiến và quân Sy-ri chiến đấu chống lại người. 18 Quân Sy-ri thua chạy trước quân Y-sơ-ra-ên. Đa-vít tiêu diệt 7,000 kỵ binh và 40,000 bộ binh Sy-ri; người cũng giết Sô-phác, tướng thống lĩnh đạo binh của chúng. 19 Khi các vua chư hầu của Ha-đa-rê-xe thấy họ bị Y-sơ-ra-ên đánh bại thì cầu hòa với vua Đa-vít và thần phục người; còn người Sy-ri thì không muốn tiếp cứu người Am-môn nữa.
Chiếm Thành Ráp-ba
20 Vào mùa xuân năm sau, lúc các vua ra đi chinh chiến; Giô-áp đem quân tàn phá lãnh thổ người Am-môn; người đến và bao vây thành Ra-ba, còn Đa-vít ở lại thành Giê-ru-sa-lem. Giô-áp tấn công và hủy phá thành Ra-ba. 2 Đa-vít lấy cái mão cẩn ngọc quí, cân nặng đến một ta-lâng vàng[d] trên đầu vua của chúng[e] đội lên đầu mình. Người cũng chiếm đoạt nhiều chiến lợi phẩm trong thành. 3 Còn dân trong thành, vua đem ra bắt làm lao công[f] sử dụng cưa, bừa sắt và rìu; vua Đa-vít làm như vậy với tất cả các thành của dân Am-môn. Bấy giờ vua Đa-vít và toàn quân trở về Giê-ru-sa-lem.
4 Sau đó, có chiến tranh với người Phi-li-tin tại Ghê-xe; Si-bê-cai người Hu-sa-tít đánh giết Síp-bai, một trong những con cháu của những người khổng lồ; thế là chúng phải thuận phục. 5 Lại có chiến tranh với người Phi-li-tin, Ên-ha-nan, con trai của Giai-rơ đánh giết Lác-mi, em của Gô-li-át, người Gát; cán giáo của nó lớn như trục khung cửi thợ dệt. 6 Trong một trận chiến khác tại Gát, có một người khổng lồ chân tay có sáu ngón, tất cả là hai mươi bốn ngón; người này cũng thuộc dòng dõi người khổng lồ. 7 Hắn chửi rủa Y-sơ-ra-ên nhưng Giô-na-than, con trai của Si-mê-a, anh Đa-vít, đánh giết nó. 8 Những người này thuộc dòng dõi những người khổng lồ tại Gát, chúng bị Đa-vít và bầy tôi người đánh hạ.
Kiểm Tra Dân Số
21 Sa-tan nổi lên chống Y-sơ-ra-ên; nó xúi giục vua Đa-vít kiểm tra dân Y-sơ-ra-ên. 2 Vua Đa-vít bảo Giô-áp và các người lãnh đạo dân chúng: “Hãy đi kiểm kê dân số Y-sơ-ra-ên từ Bê-e Sê-ba đến Đan và cho ta biết dân số.” 3 Giô-áp thưa: “Nguyện CHÚA tăng dân số Ngài lên gấp trăm lần. Tâu vua, chúa tôi, không phải tất cả đều là thần dân của chúa sao? Tại sao chúa tôi lại muốn làm điều này? Ngài muốn Y-sơ-ra-ên phải mắc tội sao?”
4 Nhưng lệnh vua thắng hơn lời can của Giô-áp nên Giô-áp đi khắp Y-sơ-ra-ên rồi trở về Giê-ru-sa-lem. 5 Giô-áp trình dân số cho vua Đa-vít. Cả Y-sơ-ra-ên có một triệu một trăm ngàn người có thể cầm gươm và Giu-đa có bốn trăm bảy chục ngàn người có thể cầm gươm.
6 Nhưng chưa kể dân số giữa bộ tộc Lê-vi và Bên gia-min vì Giô-áp ghê tởm mệnh lệnh của vua. 7 Mệnh lệnh này là một điều ác trước mặt Đức Chúa Trời nên Ngài hình phạt Y-sơ-ra-ên.
8 Đa-vít thưa cùng Đức Chúa Trời: “Con đã phạm tội nặng khi làm điều này, xin tha tội cho tôi tớ Ngài vì con đã hành động vô cùng dại dột.” 9 CHÚA phán cùng Gát, vị tiên kiến của Đa-vít, 10 Hãy đi nói với Đa-vít, CHÚA phán như vầy: “Ta cho ngươi ba điều, hãy chọn một để ta thi hành.”
11 Gát đến và nói với Đa-vít, CHÚA phán như vầy: “Ngươi hãy chọn lấy: 12 hoặc ba năm đói kém, hoặc ba tháng bị quân thù càn quét và đánh bại, hoặc bị gươm của CHÚA phạt trong ba ngày, tức là ôn dịch trong đất nước; thiên sứ của CHÚA sẽ tàn phá toàn cõi Y-sơ-ra-ên. Bây giờ vua chọn điều nào để tôi phải trình lại cùng Đấng đã sai tôi.” 13 Đa-vít nói với Gát: “Ta rất buồn rầu. Xin cho ta sa vào tay của CHÚA vì lòng thương xót của Ngài rất lớn, xin đừng để ta sa vào tay người phàm.”
14 CHÚA giáng ôn dịch xuống Y-sơ-ra-ên làm cho bảy mươi ngàn người Y-sơ-ra-ên ngã gục. 15 Đức Chúa Trời sai một thiên sứ đến hủy diệt Giê-ru-sa-lem; nhưng khi thiên sứ đang làm điều đó, CHÚA thấy và đổi ý về tai họa này; Ngài bảo thiên sứ đang hủy diệt: “Đủ rồi, hãy dừng tay lại”. Bấy giờ thiên sứ của CHÚA đang đứng tại sân đạp lúa của Ọt-nan, người Giê-bu-sít.
16 Khi ấy, vua Đa-vít ngước mắt nhìn, thấy thiên sứ của CHÚA đang đứng trên không trung giữa trời và đất, tay tuốt gươm, hướng về Giê-ru-sa-lem. Vua Đa-vít và các trưởng lão đang mặc vải thô, cúi mặt sát đất. 17 Vua Đa-vít thưa với Đức Chúa Trời: “Không phải chính con là người ra lệnh kiểm tra dân số, con là người đã phạm tội và làm điều ác này sao? Còn những con chiên này, họ có làm gì đâu? Lạy CHÚA, Đức Chúa Trời của con, xin tay Chúa hãy phạt con và nhà cha con nhưng xin đừng giáng ôn dịch này trên dân Chúa.”
18 Bấy giờ thiên sứ của CHÚA truyền cho Gát nói với Đa-vít rằng vua hãy đi lên xây một bàn thờ cho CHÚA tại sân đạp lúa của Ọt-nan, người Giê-bu-sít. 19 Vậy, vua Đa-vít đi lên theo như lời Gát đã nhân danh CHÚA phán. 20 Khi ấy Ọt-nan đang đập lúa, ông xoay lại, thấy thiên sứ; còn bốn người con đang ở đó thì ẩn trốn. 21 Vua Đa-vít đi về phía Ọt-nan; khi thấy vua Đa-vít, Ọt-nan rời khỏi sân đạp lúa, cúi đầu sát đất chào vua Đa-vít. 22 Vua Đa-vít nói với Ọt-nan: “Hãy bán sân đạp lúa này cho ta để ta xây bàn thờ cho CHÚA, hãy bán cho ta, ta sẽ trả giá đầy đủ.” Như thế ôn dịch sát hại dân chúng mới chấm dứt. 23 Ọt-nan thưa cùng vua Đa-vít: “Xin vua cứ lấy, xin vua chúa tôi cứ làm theo điều đẹp ý Ngài. Tôi cũng xin dâng bò để làm tế lễ thiêu, bàn đập lúa để làm củi đốt, lúa mì để làm tế lễ chay, tôi xin dâng tất cả.” 24 Vua Đa-vít trả lời Ọt-nan: “Không được, ta không muốn lấy của ngươi để dâng cho CHÚA. Ta sẽ trả tiền đầy đủ, ta không thể dâng một tế lễ thiêu mà không tốn kém gì.” 25 Vậy, vua Đa-vít trả cho Ọt-nan sáu trăm siếc-lơ vàng[g] để mua miếng đất. 26 Vua Đa-vít xây một bàn thờ cho CHÚA tại đó; người cũng dâng tế lễ thiêu, tế lễ cầu an và cầu khẩn CHÚA; Ngài đáp lời vua bằng lửa từ trời giáng xuống tế lễ thiêu trên bàn thờ.
27 Bấy giờ CHÚA truyền cho thiên sứ tra gươm vào vỏ. 28 Khi vua Đa-vít thấy CHÚA đáp lời cầu nguyện mình tại sân đạp lúa của Ọt-nan, người Giê-bu-sít, vua dâng tế lễ tại đó; 29 vì lúc ấy đền tạm của CHÚA mà Môi-se đã làm trong sa mạc và bàn thờ tế lễ thiêu đang để tại nơi cao ở Ga-ba-ôn. 30 Vua Đa-vít không thể lên đó để cầu khẩn Đức Chúa Trời vì người sợ lưỡi gươm của thiên sứ của CHÚA.
22 Bấy giờ vua Đa-vít tuyên bố: “Chỗ này sẽ là nhà CHÚA, là Đức Chúa Trời; và bàn thờ để người Y-sơ-ra-ên dâng tế lễ thiêu cũng sẽ ở đây.”
Chuẩn Bị Xây Đền Thờ
2 Vua Đa-vít truyền tập họp tất cả những ngoại kiều trên lãnh thổ Y-sơ-ra-ên, đặt thợ đá đẽo những phiến đá để xây nhà Đức Chúa Trời. 3 Vua cung cấp rất nhiều sắt để làm đinh cho các cửa cổng và làm móc, còn đồng thì nhiều không thể cân được. 4 Gỗ bá hương nhiều vô số vì người Si-đôn và Ty-rơ đem rất nhiều gỗ bá hương cho vua Đa-vít.
5 Vua Đa-vít nói: “Sa-lô-môn, con ta còn trẻ, thiếu kinh nghiệm mà đền của CHÚA thì phải xây vĩ đại, nguy nga và nổi tiếng khắp các nước, vậy ta phải chuẩn bị cho nó.” Vì thế vua Đa-vít chuẩn bị rất chu đáo trước khi qua đời. 6 Vua cho gọi thái tử Sa-lô-môn, truyền lệnh cho người xây đền thờ CHÚA, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên. 7 Vua Đa-vít nói với Sa-lô-môn: “Hỡi con ta, lòng ta muốn xây một đền cho danh CHÚA, là Đức Chúa Trời ta. 8 Nhưng lời CHÚA phán với ta, ‘ngươi đã làm đổ máu nhiều, đã đánh nhiều trận chiến, ngươi sẽ không xây đền thờ cho danh Ta vì trước mặt Ta, ngươi đã làm đổ máu nhiều trên đất. 9 Kìa, một đứa con của ngươi, nó sẽ là một người được yên ổn, Ta sẽ cho nó được yên ổn, không bị kẻ thù xung quanh quấy nhiễu. Thật vậy, Sa-lô-môn sẽ là người đó; trong thời người Ta sẽ ban cho Y-sơ-ra-ên bình an, yên ổn. 10 Chính người sẽ xây một đền thờ cho danh Ta; người sẽ là con Ta, Ta sẽ là cha người. Ta sẽ lập ngôi vua cho người trên Y-sơ-ra-ên muôn đời.’
11 Vậy, hỡi con ta, nguyện CHÚA ở cùng con, giúp con thành công trong việc xây đền thờ CHÚA, là Đức Chúa Trời của con, y như lời Ngài đã phán về con. 12 Nguyện CHÚA cũng ban cho con khôn ngoan, sáng suốt khi đặt con lãnh đạo Y-sơ-ra-ên, để con tuân giữ Kinh Luật của CHÚA, là Đức Chúa Trời của con. 13 Như thế con sẽ thành công nếu con cẩn thận tuân theo các quy luật và sắc lệnh CHÚA truyền Môi-se ban cho Y-sơ-ra-ên. Hãy mạnh mẽ và can đảm lên, chớ sợ hãi và nản chí.
14 Này, ta đã khổ nhọc cung cấp cho đền thờ CHÚA một trăm ngàn ta-lâng vàng,[h] một triệu ta-lâng bạc,[i] đồng và sắt thì không thể cân được; ta cũng cung cấp vô số gỗ và đá, con có thể thêm vào. 15 Con cũng có nhiều công nhân, thợ đá, thợ nề, thợ mộc và những người thông thạo đủ mọi ngành nghề; 16 Những người thợ vàng, thợ bạc, thợ đồng, thợ sắt thì vô số. Hãy đứng lên và làm việc, CHÚA sẽ ở cùng con.”
17 Vua Đa-vít ra lệnh cho tất cả những người lãnh đạo Y-sơ-ra-ên phải giúp đỡ thái tử Sa-lô-môn. 18 Vua bảo: “Không phải CHÚA, là Đức Chúa Trời của các ngươi đang ở với các ngươi sao? Ngài ban cho các ngươi bốn bề yên ổn. Vì Ngài đã ban cho ta cư dân trong nước và lãnh thổ này đã khuất phục trước mặt CHÚA và trước mặt dân Ngài. 19 Vậy, bây giờ hãy hết lòng, hết linh hồn tìm kiếm CHÚA, là Đức Chúa Trời các ngươi. Hãy đứng lên, xây đền thánh của CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi. Hãy đem Rương Giao Ước của CHÚA và các vật thánh của Đức Chúa Trời vào đền mà các ngươi xây cho danh CHÚA.”
Nhiệm Vụ Của Những Người Lê-vi
23 Khi Đa-vít đã già, tuổi cao, vua lập thái tử Sa-lô-môn lên làm vua Y-sơ-ra-ên. 2 Vua cũng tập họp tất cả những người lãnh đạo Y-sơ-ra-ên, những thầy tế lễ và người Lê-vi. 3 Người Lê-vi từ ba mươi tuổi trở lên đều được kiểm kê, tổng số người là 38,000 người. 4 Trong số những người ấy, 24,000 người lo điều hành công việc đền thờ CHÚA; 6,000 là quan viên và thẩm phán; 5 4,000 canh giữ cổng; 4,000 người ca ngợi CHÚA bằng nhạc khí Đa-vít đã chế tạo. 6 Vua Đa-vít chia người Lê-vi thành từng ban theo các con của Lê-vi là Ghẹt-sôn, Kê-hát và Mê-ra-ri.
7 Các con của Ghẹt-sôn là:
La-đan và Si-mê-i.
8 Các con trai của La-đan:
Giê-hi-ên đứng đầu, rồi đến Xê-tham và Giô-ên, tất cả là ba người.
9 Các con trai của Si-mê-i là:
Sê-lô-mi, Ha-xi-ên và Ha-ran, ba người.
Những người này là trưởng tộc La-đan;
10 và các con trai của Si-mê-i là:
Gia-hát, Xi-na, Giê-úc và Bê-ri-a.
Đây là bốn con trai của Si-mê-i.
11 Gia-hát đứng đầu, thứ nhì là Xi-xa; còn Giê-úc và Bê-ri-a không có nhiều con cháu nên được kể chung vào một tộc.
12 Các con trai của Kê-hát là:
Am-ram, Dít-sê-ha, Hếp-rôn và U-xi-ên, bốn người.
13 Các con trai của Am-ram là:
A-rôn và Môi-se;
A-rôn được tách riêng ra, ông và dòng dõi ông để dâng những lễ vật chí thánh, đời đời dâng tế lễ cho CHÚA, phục vụ Ngài và nhân danh Ngài chúc phước cho dân muôn đời. 14 Môi-se là người của Đức Chúa Trời; các con ông được kể vào bộ tộc Lê-vi.
15 Các con trai của Môi-se là:
Ghẹt-sôn và Ê-li-ê-se.
16 Trong vòng con cháu Ghẹt-sôn,
Sê-bu-ên là trưởng.
17 Con trai của Ê-li-ê-se là:
Rê-ha-bia, làm trưởng;
Ê-li-ê-se không có con trai nào khác nhưng Rê-ha-bia có nhiều con cháu.
18 Trong số con cháu của Dít-sê-ha,
Sê-lô-mi là trưởng.
19 Trong số các con trai của Hếp-rôn,
Giê-ri-gia là trưởng, thứ nhì là A-ma-ria, thứ ba là Gia-ha-xi-ên và Giê-ca-mê-am thứ tư.
20 Các con trai của U-xi-ên gồm có
Mi-ca, trưởng và Di-si-gia, thứ.
21 Các con trai của Mê-ra-ri là:
Mách-li và Mu-si.
Các con trai của Mách-li là:
Ê-lê-a-sa và Kích.
22 Ê-lê-a-sa chết không có con trai mà chỉ có con gái và các con trai của Kích, là họ hàng, cưới chúng làm vợ.
23 Các con trai của Mu-si là:
Mách-li, Ê-đe và Giê-rê-mốt, tất cả là ba người.
24 Đây là con cháu Lê-vi theo tông tộc; các trưởng tộc được ghi danh theo tộc mình; họ là những người nam từ hai mươi tuổi trở lên làm công việc phục dịch trong đền thờ CHÚA. 25 Vì vua Đa-vít nói rằng: “CHÚA, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên đã ban cho dân Ngài yên ổn và Ngài đến ngự tại Giê-ru-sa-lem đời đời. 26 Người Lê-vi cũng không còn phải khiêng đền tạm và những vật dụng phụng vụ nữa.” 27 Theo lời dặn sau cùng của vua Đa-vít, người ta kiểm kê số người Lê-vi từ hai mươi tuổi trở lên.
28 Vậy, công việc của người Lê-vi là giúp con cháu A-rôn trong việc phục dịch đền thờ CHÚA, coi sóc các sân đền, các phòng bên cạnh, lo việc thanh tẩy các vật dụng thánh và phục dịch đền thờ Đức Chúa Trời. 29 Họ cũng lo sắp bánh lên bàn thờ, bột mì cho tế lễ chay, bánh tráng không men, việc nướng bánh, trộn dầu, các cân lượng và kích thước. 30 Mỗi buổi sáng và buổi chiều người Lê-vi phải đứng đó cảm tạ và ca ngợi CHÚA; 31 và khi tế lễ thiêu được dâng lên CHÚA vào những ngày Sa-bát, ngày trăng mới và ngày lễ. Họ, theo số người đã qui định, thường xuyên túc trực trước mặt CHÚA. 32 Như vậy, họ có trách nhiệm về Trại Hội Kiến, về Nơi Thánh và cùng với con cháu A-rôn, bà con của họ, lo phục dịch đền thờ CHÚA.
New Vietnamese Bible. Used by permission of VBI (www.nvbible.org)